Mơ Thấy Bị Bưỡng Hiếp Thì Làm Thế Nào?

Chương 1.2: Trong phòng thí nghiệm tao huyệt, cậu bị bác sĩ thao đến mức bắn nước tiểu! (H)

Trước Sau

break

Bây giờ là năm 2589, do gen biến đổi dị thường nên ŧıểυ huyệt của mọi người sẽ có biểu hiện ghẻ ngứa theo chu kỳ, bởi thế quốc gia đã thành lập bệnh viện cơ quan sinh dục để nghiên cứu chứng bệnh này. Mỗi ngày đều có rất nhiều người mắc bệnh, bác sĩ thấy cũng không còn kinh sợ nữa.

Nhưng Vương Tử Minh lại sợ đến mức muốn chết, đây là lần đầu tiên cậu phát bệnh, cậu không biết chuyện gì đang xảy ra, dường như cơn ngứa này từ bên trong ŧıểυ huyệt của cậu cuồn cuộn ào ra ngoài, dâm thủy bắn ra tung tóe như suối phun ra.

Cậu thật sự muốn lấy một thứ gì đó và bất chấp tất cả nhét vào ŧıểυ huyệt của mình! Có phải nhồi nhét nát rồi thì tao huyệt của cậu sẽ không còn ngứa nữa?

“Bác sĩ… Bác sĩ… Không được… Trong huyệt ngứa muốn chết…” Vương Tử Minh vừa đến phòng kiểm tra đã tự động cởi quần tây xuống, cong mông quỳ gối xuống bàn kiểm tra, cậu dùng sức bấu mạnh mông của mình và nhìn Bùi Quân với vẻ đáng thương.

Ngày đi làm đầu tiên, cậu là bệnh nhân đầu tiên mà Bùi Quân tiếp đón, nhưng anh không hề căng thẳng một chút nào, chỉ là một căn bệnh nhỏ sao có thể gây khó khăn với anh được!

Bùi Quân mặc áo blouse trắng dài và đeo khẩu trang tạo cảm giác tiết chế, anh ngước lên nhìn đôi mắt đen nháy ánh lên như sao của Vương Tử Minh với ánh mắt lạnh lùng, rất nhanh sau đó, anh lại cúi đầu xuống rồi cầm bút và nhìn vào tư liệu của người bệnh: “Ngứa bao lâu rồi?”

“Ưm… Ngứa quá… Á… Ngứa… A … Ngứa được nửa tiếng… A… Chịu không nổi… Á… Bác sĩ… Anh mau xem đi…”

Bàn tay lần mò vào hoa huyệt ghẻ ngứa kia, bản thân Vương Tử Minh chưa từng sờ đến hay thủ dâm ở nơi này, bình thường cũng chẳng có cảm giác, nhưng mà tự nhiên hôm nay lại ngứa lên.

“Ôi…  Bác sĩ... A... Tôi chạm vào nó... A... Thì sướиɠ lắm... A không quá ngứa... A…” Vương Tử Minh lấy ngón tay của mình vừa mở môi âʍ ɦộ cho bác sĩ xem, vừa nhịn không được mà vân vê chơi đùa ngay trên huyệt. Môi âʍ ɦộ đầy đặn đã ứ máu, giống như là cái miệng đang mở to đang mυ"ŧ ngón tay của cậu vậy, khi cậu vô ý chạm vào hạt đậu nhỏ, từ chỗ đó có một cảm giác tê dại lan khắp người, sảng khoái đến mức từng lỗ chân lông đều được xoa dịu, khao khát được nở ra.

“A... Bác sĩ... Chạm vào chỗ đó... Là sướиɠ lắm... A... Thích muốn chết... A còn muốn…” Vừa nếm được vị ngọt, Vương Tử Minh thẳng thừng đưa ngón tay tấn công vào hoa hạch nhạy cảm, ngón tay mạnh mẽ xoa nắn.

“Thật thoải mái... A…”

Vương Tử Minh lấy ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ với tốc độ nhanh hơn, vừa mở miệng phóng túng kêu trước mặt bác sĩ, vừa xoa nắn hoa huyệt của mình, trong ánh mắt tràn ngập vẻ mê man, với chiếc bàn khám trên đầu, cậu từ từ lùi về phía sau, đưa cặp mông cong đến trước mặt bác sĩ trong tư thế da^ʍ đãиɠ và khuất nhục.

Vương Tử Minh bất tri bất giác đã đưa bờ đến trước mặt Bùi Quân, vừa hay ŧıểυ huyệt chạm vào miệng của Bùi Quân.

Nhưng mà bác sĩ mang khẩu trang rất to, nếu có thể liếʍ láp tao huyệt của cậu thì tốt rồi! Vương Tử Minh hưng phấn tưởng tượng vị bác sĩ luôn tiết chế lại thè lưỡi và ôm mông liếʍ cửa huyệt của cậu không ngừng, cái lưỡi mềm mại ướt át khéo léo lướt qua hạt đậu, răng môi cứ mυ"ŧ mυ"ŧ vào, dâm thủy vừa bắn ra đã bị anh hút hết vào trong miệng, sau đó đầu lưỡi thọc vào bên trong huyệt mà trêu chọc...

“A…” du͙© vọиɠ của Vương Tử Minh càng lúc càng cao, cậu gia tăng tốc độ của tay, toàn bộ đầu óc đều bị tìиɧ ɖu͙© chi phối, bàn tay không chút thương xót dươиɠ ѵậŧ đang ngứa ngáy, đột nhiên cậu cảm thấy bên trong huyệt của cậu co rút dữ dội, dâm thủy ấm nóng cứ như vậy bắn hết ra ngoài, toàn thân Vương Tử Minh căng cứng lắc lư một cái, đầu óc trống rỗng, cậu thế mà tự thủ dâm đến mức xuất tinh!

“A... sướиɠ chết được... A... A... Sắp chết mất...”

Cơn cao trào qua đi cơ thể Vương Tử Minh lập tức mềm nhũn, ướt át nằm dài trên bàn.

Trên gương mặt của Bùi Quân bị dâm thủy bắn tung tóe, ngay cả trên hàng lông mi dài cũng ươn ướt, anh giơ ngón trỏ ra vuốt vuốt, hàng lông mi ướt đến mức kết lại với nhau, có thể dâm thủy cũng đã bị bắn vào trong mắt.

Nhưng mà anh lại không có hành động gì giống như một con người không có tìиɧ ɖu͙© vậy, cứ làm hết chức trách kiểm tra ŧıểυ huyệt của Vương Tử Minh sau cơn cao trào.

Anh cầm lấy cây bút kiểm tra thọc vào bên trong ŧıểυ huyệt kia, sau đó dùng bút kiểm tra cọ vào vùng thịt mềm mà từ từ kiểm tra.

“A... Bác sĩ... A... sướиɠ quá... A chỗ đó... Mạnh chút nữa...” Cây bút kiểm tra lạnh buốt kia cắm vào trong ŧıểυ huyệt, nó mang lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến ŧıểυ huyệt không ngừng co rút, thịt mềm siết chặt không buông, hận không thể trực tiếp hút thẳng cây bút kiểm tra vào sâu bên trong.

A, chọc đến điểm nhạy cảm của cậu, bỗng nhiên cơ thể cậu dừng lại, Bùi Quân lại giữ lấy điểm này không chịu buông, từ chút từng chút chọc vào điểm nhạy cảm của cậu, dâm thủy chảy tràn lan thuận theo ngón tay nhỏ giọt xuống dưới.

“A... sướиɠ... A... Bác sĩ... Bác sĩ... Chọc nhanh nữa... A...” Sau khi ŧıểυ huyệt được sướиɠ thì càng lúc nó lại càng ngứa ngáy đến mức không chịu nổi, cây bút mảnh mai sao đủ để thỏa mãn hắn được? Trống rỗng, tịch mịch, cậu cần một thằng đàn ông!

“Bác sĩ... Dùng dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa dài chọc vào đi... Đi mà... A... Không được rồi nhiêu đây không đủ...”

Bùi Quân không hề để ý tới cậu mà rút bút kiểm tra ra, bảo y tá chuẩn bị thiết bị trị liệu.

break
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại

Báo lỗi chương