Mơ Thấy Bị Bưỡng Hiếp Thì Làm Thế Nào?

Chương 1.1: Trong phòng thí nghiệm tao huyệt, hắn bị bác sĩ thao đến mức bắn nước tiểu! (H)

Trước Sau

break

 

Vương Tử Minh giậm chân một cách yểu điệu, trong lòng thầm mắng chửi một câu, mẹ nó! Từ lúc quái nào mà hắn trở thành một đứa con trai kiểu ái nam ái nữ khi nhìn thấy gậy thịt to lớn của đàn ông thì bước chân không nhúc nhích nổi vậy?

Cậu là người lưỡng tính, nhưng cậu cực kỳ khinh thường bản thân vì điều đó, cậu luôn nghĩ rằng đàn ông thì là đàn ông, thừa thêm một cái lỗ thì trông giống cái gì? Nam không ra nam nữ không ra nữ, ghê tởm chết được, hơn nữa là đàn ông thì sánh đôi với một cô gái ngực bự mới xứng, cậu không thể tưởng tượng nổi cảnh tượng cậu và một người đàn ông nào đó làʍ t̠ìиɦ với nhau trên giường, không được, tưởng tượng đến là cậu đã muốn nôn mửa!

Cậu là nam thẳng, chắc chắn là một nam thẳng, hắn cực kỳ vững tin vào điểm này.

“Này! Ta nói có phải mấy cậu học bá thích ở trong WC suy nghĩ về cuộc đời không, chiếm hố mà không có c*t (có nghĩa là chiếm lấy vị trí đó mà không làm gì cả) đúng không? ŧıểυ xong rồi thì nhanh chóng kéo quần lên được chưa, cất chim của cậu vào đi!” WC của ký túc xá bị Bùi Quân chiếm lấy cả ngày, thật ra Vương Tử Minh cũng không vội, nhưng cậu không thích nhìn kiểu cách đó của Bùi Quân, cả ngày anh đều mang bộ mặt lạnh tanh, cáu kỉnh, giống như người ta nợ anh cả triệu bạc.

Hơn nữa, người ta là học bá, còn cậu là học sinh cá biệt, dựa vào năng lực ở mọi phương diện có thể đè bẹp tâm lý ác cảm của người ta đối với bản thân cậu, tất nhiên cậu cũng chẳng hề có chút cảm tình tốt nào đối với Bùi Quân. Điểm quan trọng hơn nữa là dươиɠ ѵậŧ của học bá này còn lớn hơn cậu, còn lớn hơn! Sao mà cậu sống được? Phần mềm của cậu đã kém, phần cứng của cậu thế mà cũng kém luôn!

Cậu nghiêng người dựa vào khung cửa, Vương Tử Minh khoanh tay, bộ dáng cà lơ phất phơ, tuy cậu bĩu môi tỏ vẻ không vừa lòng nhưng vẫn nhịn không được mà nhìn vào đại bàng to lớn của Bùi Quân. Gậy thịt này ít nhất cũng mười lăm phân, kích thước này không phải ở trạng thái cương cứng, quy đầu to lớn kia, chậc chậc, sắp thấy được món trứng luộc trong trà bán ở lầu dưới, nhất là màu tím đen, ha ha, bạn gái tương lai của tên nhóc này coi như cũng có số hưởng, chắc hẳn sẽ ȶᏂασ chết người ta ở trên giường đây.

“Nhìn đủ chưa?” Bùi Quân ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn không thay đổi, anh liếc mắt nhìn Vương Tử Minh, rồi lắc lắc dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó từ từ bỏ vào trong qυầи ɭóŧ và kéo khóa lại, đột nhiên anh nói một câu như vậy khiến cho Vương Tử Minh xém xíu là giật mình chết.

“Có phải rất lớn không? Ôi mặc qυầи ɭóŧ cũng không vừa.” Nói xong, anh buồn rầu rồi dùng hai tay đỡ lấy cục u căng phồng của mình ước lượng: “Nặng quá.”

Khóe miệng của Vương Tử Minh giật giật, cậu không thể tin được, đây là câu nói được thốt ra từ miệng của học bá sao? Hay là anh đang cười nhạo dươиɠ ѵậŧ của mình không to bằng của anh?

Mẹ nó! Đùa kiểu quái gì vậy! Học bá cũng không phải là người tốt! Rất hay khi dễ người khác. Vương Tử Minh tức giận đến mức đẩy Bùi Quân qua một bên với ánh mắt khinh thường: “Tránh ra, tao cần đi!”

Nhưng cậu cảm thấy trợn trắng mắt lên quá nữ tính, trong nháy mắt cậu chuyển thành trừng mắt!  

Bùi Quân không biết bản thân mình đã trêu chọc Vương Tử Minh ở chỗ nào, anh chỉ muốn dụ dỗ cậu bằng dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình, sao khi không tự nhiên tức giận vậy?

Ánh mắt tròn tròn trừng lên như hận không thể đánh anh.

Bùi Quân rầu rĩ lắc đầu, anh không tin nổi mà bỏ đi, quay trở lại bàn học anh lấy ra một cuốn ŧıểυ Hoàng Văn (ŧıểυ thuyết đô thị ái muội và miêu tả cảnh quan hệ tìиɧ ɖu͙©, nhưng không liên quan đến cơ quan sinh dục, được viết xoay quanh cảm xúc của nam và nữ) mới mua được từ Long Mã mà chăm chú nghiên cứu lại lần nữa. Trong ŧıểυ thuyết có nói chỉ cần công để lộ ra dươиɠ ѵậŧ to lớn thì thụ thụ sẽ lắc mông xin được ȶᏂασ, chẳng lẽ dươиɠ ѵậŧ của anh không đủ lớn ư?

Nhưng không sao! Năng lực học tập của học bá là hạng nhất, anh nhất định sẽ nghĩ ra cách khiến cho Vương Tử Minh cam tâm tình nguyện để anh ȶᏂασ.

Nào ngờ người ta nhìn anh chẳng vừa mắt, với ý nghĩ này thì trong khoảng thời gian ngắn, anh chỉ có thể nằm một mình trên giường.

Bùi Quân đọc mấy trang, không nhịn được mà trở nên cáu kính, anh dứt khoát đóng sách lại rồi nhảy lên giường, trong đầu anh tưởng tượng vô số hình ảnh…

Vương Tử Minh rửa mặt xong rồi tắm, theo bản năng cậu quay sang nhìn Bùi Quân ở trên giường, đêm nào học bá cũng treo đèn đọc sách, hôm nay tự dưng đi ngủ sớm vậy?

Cậu cũng lười mặc kệ nó! Vương Tử Minh lau tóc rồi ngáp một hơi, không biết vì cái quái gì mà hôm nay cậu mệt mỏi quá, cậu còn tính chơi game một lát nhưng mệt đến mức mở mắt không được, đành lên bò lên giường sớm.

Nói cũng lạ, đầu Vương Tử Minh vừa chạm vào gối là nằm mơ luôn.

Nhưng mà sao giấc mơ này kỳ lạ như thế, với lại còn rất chân thật?

Trong giấc mơ, trong phòng khám bệnh của bệnh viện, Vương Tử Minh ngồi trên ghế không ngừng cọ xát cặp mông, sắc mặt cũng đỏ bừng lạ thường, nhẫn nhịn mồ hôi nhễ nhại đầy người, cậu cho tay mình vào trong quần mò mẫm khắp nơi, vừa nhìn bác sĩ vừa bất lực.

“Chúng tôi còn phải làm bước nghiên cứu tiếp theo về tình trạng mắc bệnh về ŧıểυ huyệt của anh, trước tiên anh hãy đến phòng kiểm tra ŧıểυ huyệt để xem xét đi.” Bác sĩ đã nhìn thấy quá nhiều tình huống như thế này, nên ông ta chỉ điền vào một tờ biểu mẫu và đuổi người đi.

break
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài

Báo lỗi chương