Mạt Thế: Nhóm Trà Xanh Tâm Cơ Công Và Em Bé Beta Xinh Đẹp Của Bọn Hắn

Chương 2.2: Kế hoạc của bọn Vương Cường

Trước Sau

break

 

Trong ngõ nhỏ sâu thẳm, mấy tên to con tụ tập cùng một chỗ, điên cuồng nhấp eo vào bên trong, chỗ va chạm truyền ra tiếng vang phập kịch liệt.
Lại gần nhìn, bọn họ dập như con chó điên vào lỗ đít Beta gầy gò, Beta bị đ*t trợn trắng mắt, mồm còn ngậm một cái cặ© khác nên không cách nào lên tiếng.
“Đĩ mẹ mày, kẹp chặt vào.”
Quá sợ hãi trước sự hung dữ của bọn họ, Beta chỉ biết gào khóc, cố gắng kẹp chặt phía dưới.
Bị hai con cặ© đồng thời giã, tốc độ còn rất nhanh, cuối cùng bắn toàn bộ vào trong đó.
Một vòng kết thúc, hai người lui ra, đổi những người khác tiếp. Bọn họ bước sang một bên để nghỉ ngơi, một người trong đó nói: “Đại ca, chúng ta phải khép nép trước mặt thằng chó Giản Hâm kia sao?"
Người được gọi là đại ca chính là Vương Cường, gã hừ một tiếng: "Giản Hâm là cấp S, tao làm sao dám hành động thiếu suy nghĩ?"
Tên đàn em lại nói tiếp: "Hôm trước em có thấy nó lái xe đi ra ngoài, hai ngày nay cũng chưa trở về, có khi nó tới đây chỉ để làm việc, xong việc rồi đi.”
“Tin có chuẩn không?”
“Chuẩn, đại ca phải tin em, cái thằng bạn em quen ở tháp điều tra có nói với em, hồi trước nó có gặp thằng Giản Hâm ở khu lánh nạn khác, thằng đấy đến không đến một giờ đã rời đi rồi, sau đó cũng không trở về nữa.”
Vương Cường có hơi buông lỏng, lại nghe thấy tên đàn em mở miệng: “À mà đại ca này, thằng bé Beta xinh zai hôm bữa anh còn nhớ không? Qua mấy ngày nữa chỗ lánh nạn Ramos lại rời đi nơi khác, có lẽ nó cũng đi theo bọn họ, chúng cũng sẽ không gặp lại nó nữa đâu.”
“Đúng rồi đấy đại ca, ánh mắt thằng ranh đó nhìn chúng ta giống như nhìn c*t chó, cái nết ương bướng này phải trị, đ*t nát cái lỗ đít nó xem nó còn hất mặt vênh váo khinh thường chúng ta không?”
Quả thật, ánh mắt của thằng Beta ranh con kia nhìn người rất khinh thường, nhìn bọn gã như đang nhìn rác rưởi. Loại khó dạy dỗ này càng cần phải được dạy bảo, phải đ*t chết nó mới khiến gã hả giận.
Nghĩ tới đây, chim Vương Cường lại cứng lên.
“Nếu như đại ca kiêng kị Giản Hâm, thật ra em có cách.”
“Cách gì?”
“Chính là thằng Lê Mộ, mấy ngày nay rất thân thiết với Beta đó.”
“Bọn nó có quan hệ gì à?”
"Em cũng không rõ lắm, nhưng mà Lê Mộ thỉnh thoảng đưa vài thứ cho thằng ranh Beta kia, em đoán là, nó thích Beta kia, chúng ta có thể lợi dụng điểm ấy."
Vương Cường nghe hai chữ "Lê Mộ" thôi đã tỏ rõ sự khinh thường, gã hừ một tiếng: “Lợi dụng kiểu gì?”
Tên đàn em tiến đến bên tai Vương Cường, thủ thỉ nói kế hoạch, Vương Cường nghe xong thì cười ha ha: "Được, chuyện này tao giao cho mày làm, bằng mọi cách phải dẫn thằng nhóc trắng trẻo An Dư kia lên giường tao, tao rất mong đợi đấy!"
Càng bàn về chủ đề này bọn chúng càng lộ bản chất dơ bẩn, giống như nhìn ra được cảnh An Dư bị bọn chúng đ*t như con chó, rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ, gào khóc trên giường, lời nói tục tĩu, ngôn từ mất kiểm soát.
Beta gầy gò từ nãy đến giờ cũng phải bị ba bốn thằng chó khốn nạn này đ*t, tiếng gào khóc tuyệt vọng trong ngõ nhỏ phải rất lâu mới ngừng lại.
Đến chỗ lánh nạn này cũng được hai ngày, vốn dĩ đã lên kế hoạch rời khỏi nơi này để đến chỗ khác. Nhưng Lê Mộ có nó cho cậu biết, mấy ngày nữa sẽ có cứu trợ thức ăn ở Ramos đến chỗ tránh nạn, cho nên An Dư sẽ ở lại đây thêm vài ngày.
Chẳng biết vì sao từ sau khi tới đây, Lê Mộ luôn cho cậu vài thứ.
Sau mạt thế cũng khó nhìn thấy trái cây hoặc là thịt, do phúc lợi nhân viên công tác chỗ tránh nạn, anh ta đều đưa tất cả cho cậu.
An Dư không biết đối phương đang tính toán điều gì, cũng không nhận lấy mọi thứ. Nếu như chỉ muốn nịnh bợ một người biết đánh nhau, vậy Giản Hâm càng thích hợp hơn mình.
An Dư đi vào căn tin, nếu đã vào nơi tránh nạn, cũng không thể dựa vào bánh bích quy nén để chống đói. Cũng may tiền trong thẻ căn cước tạm thời cũng đủ để cậu chống đỡ qua mấy ngày nay, đợi khi đến chỗ lánh nạn Ramos, sau khi bổ sung thẻ căn cước sẽ tìm một công việc chính thức.
Gọi một phần canh khoai tây, cơm và đĩa rau xanh, không biết vì sao, canh khoai tây hôm nay lạnh.
An Dư bình thường dùng cơm, không có nghĩ nhiều, cho đến một phút sau bụng dâng lên một cảm giác nóng rực như thiêu đốt, cậu mới nhận ra có gì đó không đúng.
Có người bỏ thuốc!

break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc