Lỡ Lên Show Ẩn Giấu Trai Thẳng

Chương 3: Kỷ Thần – Đợi tôi trêu đùa anh cho thỏa thích (3)

Trước Sau

break

Kỷ Thần ngồi đối diện cô, nâng cốc thủy tinh nhấp nửa ngụm nước, hoàn toàn không để ý.

“Nghe nói vừa đi họp báo cáo về à?” Mạnh Huyền chống cằm, “Nhưng sao chị lại có cảm giác, em đang tổ chức buổi gặp mặt fan vậy?”

“Tìm em có chuyện gì?” Kỷ Thần liếc mắt.

“Lâu rồi không gặp, chị đến thăm em một chút cũng không được sao?”

“Em còn có việc.” Kỷ Thần đứng dậy, “Chị cứ tự nhiên.”

“Ôi chao, không trêu em nữa, mau ngồi xuống đã.”

“Dù gì chị cũng là chị gái em, em nhiệt tình một chút cũng có chết đâu?” Mạnh Huyền biết không thể giấu giếm được đối phương, “Chị đến hôm nay là thay ba em chuyển lời đến em, tối Thứ Bảy lúc bảy giờ, đừng quên cuộc hẹn với Dương tiểu thư, phòng 606 nhà hàng Giang Nam.”

Biểu cảm của Kỷ Thần gần như không thay đổi, nhưng vẫn có thể nhìn ra chút khó chịu: “Thứ Bảy em có buổi hội thảo. Không rảnh.”

“Em nói với chị thì được gì?” Mạnh Huyền khoanh tay, giọng thản nhiên nói: “Lần này là ba em bảo chị đến nhắc nhở em. Là nhắc nhở, chứ không phải hỏi ý kiến. Với lại…”

Cô cầm chiếc muỗng thép, thong thả khuấy theo vòng tròn quanh thành tách sứ.

“Theo chị biết thì buổi hội thảo của em là Chủ Nhật. Còn Thứ Bảy… em phải đến sân bóng rổ tư nhân.”

Kỷ Thần vẫn giữ nguyên tư thế ngồi. Trong đôi mắt sâu không thấy đáy phảng phất vẻ cảnh giác: “Chị… chị định hại em sao?”

“Chỉ lúc cần chị giúp thì em mới chịu gọi chị một tiếng “chị” thôi.”

Mạnh Huyền thở dài, rồi nghiêng đầu nhìn anh một cách bất đắc dĩ: “Tiểu Thần, chị hại em hay giúp em, lẽ ra em phải là người rõ hơn ai hết chứ.”

“Em thử tính xem, thời gian qua chị đã giúp em đẩy đi bao nhiêu buổi xem mắt? Đỡ lời cho em bao nhiêu lần?”

Cô tựa lưng vào ghế sofa, giọng điệu không nhanh không chậm: “Còn Dương tiểu thư lần này, cô ấy là bạn thân của chị, hơn nữa cô ấy còn nghe lời chị lắm.”

Kỷ Thần ngả người ra sau, nới lỏng cà vạt rồi bóp sống mũi, như thể đang kiềm chế cơn đau đầu.

“Lần này chị lại muốn em làm gì?”

Mạnh Huyền lập tức mỉm cười sáng rỡ: “Chị nhận sản xuất một chương trình mới, nhưng vẫn còn thiếu khách mời. Em giúp chị cho đủ số lượng được không?”

Nửa năm trước, Mạnh Huyền đã bắt đầu chuẩn bị cho một chương trình tạp kỹ xoay quanh quá trình trưởng thành của các chàng trai thẳng, mang tên [Nam Sinh Trai Thẳng Đương Đại].

Phần giới thiệu vắn tắt ghi rõ ràng là chương trình dành cho trai thẳng. Thế nhưng kết quả… là tất cả các đơn đăng ký gửi về… đều là trai cong.

“Em trai ngoan của chị, chị thật sự đang gặp khó. Em nỡ nhìn chị chết chìm mà không cứu sao?”

“Chị chắc là ba bảo em đi thật?” Kỷ Thần cau mày.

“Yên tâm đi, chương trình này rất nhỏ, chỉ chiếu trên nền tảng mạng. Chắc chắn ba mẹ em tuyệt đối không xem được đâu.”

Mạnh Huyền hạ giọng xuống gần như thì thầm: “Cũng như vụ đi đánh bóng rổ lần trước ấy. Em không nói, chị không nói, be em sao mà biết được.”

“Em phải làm gì?”

“Em chỉ cần tham gia bình thường, rồi phối hợp theo yêu cầu của chương trình là được. Rất đơn giản.”

Thấy anh bắt đầu dao động, Mạnh Huyền lập tức tiếp lời: “Tiểu Thần, nếu em không giúp chị, thì chương trình này coi như tiêu, rồi chị cũng mất việc mất.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc