Làm Hải Vương Lại Gặp Phải Dấm Vương

Chương 5

Trước Sau

break

“Bảo bảo, anh ngủ rồi sao?”
Khi Tư Nhạc về đến nhà đã là hơn mười một giờ, trong phòng ngủ tối đen chỉ có ánh đèn ngủ mờ nhạt trên đầu giường.Tư Nhạc ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng nhéo nhéo chóp mũi của anh.
Lông mi của Hạnh Lam khẽ động một chút, anh tỉnh giấc ngồi dậy.
“Làm sao vậy? Anh không vui sao?” Tư Nhạc nắm lấy tay anh, nhìn thần sắc của anh lúc này dường như không vui vẻ là mấy. Ánh đèn ở đầu giường chiếu lên bóng dáng cao lớn của Hạnh Lam, anh khẽ rũ lông mi: "Có phải có lúc tính cách của anh không được tốt đúng không?"
So sánh với bạn bè cùng trang lứa thì anh không thích náo nhiệt, có đôi khi còn có phần nhạt nhẽo không thú vị.
“Sao có thể chứ?” Tư Nhạc lập tức phản bác nói: “Tính cách của anh thì có gì mà không tốt? Em cảm thấy chỗ nào cũng tốt."
Tư Nhạc đỡ bả vai của Hạnh Lam, xoay mặt anh đối diện với ánh mắt mình, nhìn đôi mắt anh: “Làm sao vậy?"
Dưới đây là bản dịch đã được chỉnh lại xưng hô:

---

"Sao lại vậy?" Tư Nhạc lập tức phản bác, "Tính cách của anh có gì không tốt chứ? Em thấy anh chỗ nào cũng tốt."

Tư Nhạc nắm lấy vai Hạnh Lam, xoay anh đối diện với mình, nhìn vào mắt anh, "Sao vậy?"

Hạnh Lam ngước mắt lên, đôi mắt đen giống như viên ngọc bích nhìn thẳng vào cậu, bất chợt hỏi: "Em còn muốn ở bên anh không?"

Tim Tư Nhạc đập mạnh, không chút do dự trả lời: "Tất nhiên là muốn."

"Anh yêu, rốt cuộc là sao vậy?" Tư Nhạc nói với giọng điệu có chút lo lắng.

"Anh không vui vì em về muộn sao?" Tư Nhạc nhìn anh, cậu nói với giọng chắc chắn: "Lần sau em sẽ về sớm hơn."

Hạnh Lam bất ngờ ngồi dậy, đè người cậu lên trên giường, giữ chặt lấy vai của cậu. Không biết anh lấy từ đâu ra một chiếc còng tay, khóa tay cậu vào đầu giường.
Dưới đây là bản dịch của đoạn tiếp theo từ tiếng Trung sang tiếng Việt:

---

Tư Nhạc hơi giật mình, xoay xoay cổ tay, nhướn mày hỏi lại anh: "Hôm nay sao anh lại nhiệt tình thế?"

Hạnh Lam thực sự đang giận dỗi, dù nhìn từ góc độ này thì anh vẫn đẹp trai mê người.

Động tác rõ ràng táo bạo vô cùng, nhưng vẻ mặt anh lại lạnh lùng, từ trên cao nhìn xuống cậu, ánh mắt càng thêm u ám.

Tư Nhạc lập tức cảm thấy phấn khích.

Chỉ có điều tay cậu còn đang bị còng lại, cảm giác có chút khó chịu.

Hạnh Lam nhìn cậu, đôi mắt anh như ánh lên tia sáng: "Dù tính cách anh không tốt, em đã nói sẽ luôn ở bên anh."

"Nhưng nếu một ngày nào đó, em phản bội anh..." tiếp sau đó là tiếng tháo dâu thắt lưng cùng âm thanh vải ma sát vang lên khe khẽ.

Tư Nhạc si mê nhìn anh, cười nói: "Vậy thì anh giết em đi, dù sao cũng là do em xứng đáng."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc