Mà bên này, Bạch Ấu Ấu vẫn chưa nghỉ ngơi.
Cô biết, lý do trấn Đào Hoa có được sức mạnh khủng khiếp như vậy, nhất định là vì nơi này đang ẩn giấu thứ gì đó.
Cô huy động toàn bộ dân trong trấn cùng với vô số linh hồn được giải thoát khi cây đào bị nhổ, tất cả đều khẩn trương tìm kiếm.
Cuối cùng, vào 7 giờ 30 sáng, có người phát hiện ra một quyển sách ở con suối nhỏ giữa trung tâm trấn Đào Hoa.
Đó chính là quyển sách mà hướng dẫn viên từng nhắc đến.
Trên bìa viết: [Chỉ cần dùng máu thịt tưới lên trấn Đào Hoa là có thể sống mãi mãi.]
Bạch Ấu Ấu bảo Trương Nhàn, Trương Thanh cùng những người khác rời đi.
Còn cô tự mình dùng phù trừ tà để hủy quyển sách đó sạch sẽ không sót một mảnh.
Con suối chứa quyển sách kia cũng không thể bỏ qua.
Bạch Ấu Ấu liên tiếp vẽ hơn hai mươi tấm phù trừ tà, bao quanh toàn bộ con suối.
Nước trong suối bắt đầu sôi sục, nổi lên từng bong bóng đỏ như máu, và cô biết mình đã tìm ra nguồn gốc khiến trấn Đào Hoa trở nên vặn vẹo.
Ngay lúc đó, ba người kia đã đến.
Tiếng cánh quạt trực thăng “ù ù” chấn động không khí.
Chúng trực tiếp nhảy xuống máy bay, gương mặt dữ tợn, nhào thẳng về phía Bạch Ấu Ấu.
Tính ra tuổi tác, bọn họ đáng lẽ đã hơn bảy mươi tuổi, nhưng nhờ được tưới tẩm bằng máu thịt, bây giờ lại trẻ như những chàng trai hai, ba mươi.
Ánh mắt Bạch Ấu Ấu thoáng lạnh.
Tinh thần lực của cô điều khiển hơn hai mươi lá phù trừ tà, ném mạnh về phía ba người đó.
Bọn họ tránh không kịp, bị phù bao quanh, thân thể lập tức bốc lên từng làn khói trắng xì xèo.
Chúng không phải đối thủ của Bạch Ấu Ấu.
Cô khẽ nhíu mày, hơi thả lỏng.
Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, biến cố xảy ra.
Nước trong con suối đột nhiên cuộn trào dữ dội, một con rắn nhỏ màu đỏ thẫm từ trong nước lao vụt lên, phóng thẳng về phía Bạch Ấu Ấu!
Đôi mắt tròn như chuông đồng tràn ngập sát khí lạnh lẽo.
Chính con người này đã phá hỏng kế hoạch mà nó dày công bố trí suốt mấy chục năm!
Nó phải giết cô!
Bạch Ấu Ấu không ngờ trong suối lại có rắn, tim cô chợt co rút, bản năng khiến cô lăn sang bên cạnh, rắn cắn hụt, lại quay đầu đuổi theo cô điên cuồng.
Không kịp nghĩ nhiều, Bạch Ấu Ấu lại lăn sang trái rồi bật dậy, chạy thật nhanh sang hướng khác.
Lúc này cô hơi hối hận vì không rủ Triệu Dương đi cùng.
Nếu có anh ấy ở đây thì cô đã chẳng đến nỗi chật vật thế này.
Trong vỏn vẹn một giây, đầu óc Bạch Ấu Ấu xoay chuyển trăm vòng.
Vừa chạy, cô vừa dùng tay bị thương vẽ phù trong không trung, lại phải phân tâm điều khiển những lá phù đang bay, mặt mày trắng bệch như tờ giấy, tim đập loạn nhịp từng hồi.
Con rắn lớn phía sau vẫn đuổi sát không buông.
Mồ hôi cô tuôn như mưa.
Cô thầm nghĩ, hôm nay chẳng lẽ mình phải bỏ mạng ở đây sao?
…
Lúc này, Triệu Dương đang đợi ở gần đó cũng nhìn thấy cảnh tượng ấy.