Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 46

Trước Sau

break

Triệu Dương khẽ sững lại, vài giây sau liền nhíu mày: “Chúng ta cũng xuống xem đi.”

Anh ấy muốn biết Bạch Ấu Ấu rốt cuộc có phải người chơi hay không.

Điều này vừa đúng ý Đường Đào, anh ta gật đầu, gần như không đợi thêm giây nào.

Triệu Văn và Lý Na thì sắc mặt càng khó coi, nhưng trong đội này, hai người họ là kẻ yếu nhất, hoàn toàn không có tiếng nói.

Bốn người cùng xuống tầng, suốt đường đi không gặp trở ngại gì.

Lúc này, giữa đám đông, đã có người dần tỉnh táo lại, hướng về phía Bạch Ấu Ấu nói: “Tôi nguyện nghe lời cô, chỉ cầu xin cô cứu con trai tôi. 

Nó khổ lắm rồi, vừa sinh ra đã mất mẹ, tôi nghèo không lo được cho nó cuộc sống tốt nên mới tới trấn Đào Hoa thử vận may, không ngờ một đi không trở lại.”

Vẫn là người đàn ông khi nãy, khóc đến hai mắt đỏ hoe, nước mắt giàn giụa.

Lời anh ta vừa dứt, những người khác như bừng tỉnh trong mộng, cũng đồng thanh nói: “Tôi cũng nguyện nghe cô, chỉ cầu xin cô giúp tôi.”

“Tôi cũng vậy.”

“Nhà tôi còn có mẹ già tám mươi tuổi, bà vẫn đợi tôi về ăn bánh chẻo cùng.”

“Con gái tôi mới ba tuổi thôi.”

Mọi người nói rồi lại quỳ xuống trước mặt Bạch Ấu Ấu.

Cô chưa kịp ngăn lại, trước mắt đã biến thành một biển đầu người đen kịt, hàng trăm cái đầu quỳ rạp.

Đúng lúc đó, Triệu Dương cùng mấy người chơi đi xuống, thấy cảnh tượng này thì theo phản xạ nhìn về phía Bạch Ấu Ấu.

Mà cô cũng nhìn về phía họ.

Ánh mắt giao nhau.

Trong đôi mắt cô gái ánh lên một thứ ánh sáng rực rỡ.

Như chứa cả một dải ngân hà.

Tim Triệu Dương bỗng đập mạnh một nhịp.

Không kịp ôn chuyện.

Bạch Ấu Ấu liếc nhìn bọn họ một cái rồi thu ánh mắt lại. 

Cô đứng dậy khỏi ghế, quay sang mọi người nói: “Tất nhiên tôi sẽ giúp các người.”

Trong trấn vẫn còn những cây đào chưa bị nhổ.

“Giờ mọi người hãy cùng nhau đi nhổ cây đi. 

Toàn bộ cây đào trong trấn Đào Hoa, phải nhổ sạch hết, sau đó mang tất cả đến con hẻm nhỏ này.”

“Tôi sẽ đốt chúng.”

Đêm nay định sẵn là một đêm bất thường.

Toàn bộ cây đào trong trấn Đào Hoa đều bị nhổ sạch và thiêu rụi.

Lần này, không chỉ những người còn sống trong trấn mà cả những người từng rời khỏi trấn Đào Hoa cũng đều khôi phục ký ức.

Có người đã từng hại người, có người từng đăng bài trên mạng, có người đang trên đường hại người khác, ký ức đột ngột trở lại khiến họ đau đớn tột cùng, xấu hổ đến cực điểm.

Họ xóa đi những bài viết kích động người khác du lịch đến trấn Đào Hoa, buông tha cho “con mồi” đang trong tay, trong đêm mua vé tàu, sáng sớm hôm sau trở về ngôi nhà năm xưa.

Một số người thân của họ đã chết.

Một số tuy còn sống nhưng đều biến thành những kẻ sợ hãi run rẩy.

Trong phút chốc, mọi người đều chìm trong đau khổ, liên tiếp đăng bài trên mạng kể về sự thật của trấn Đào Hoa.

Lúc này, ba kẻ rời khỏi trấn sớm nhất cảm thấy có điều không ổn, nhanh chóng tập hợp lại, lái máy bay riêng bay thẳng về trấn Đào Hoa, không còn thời gian bận tâm đến cơn chấn động dữ dội đang dấy lên trên mạng.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc