Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 35

Trước Sau

break

“Không hiểu à?”

Bạch Ấu Ấu búng tay một cái.

Trương Thanh dẫn theo hơn mười lệ quỷ lập tức vây kín hướng dẫn viên lại.

“Cô nghe không hiểu cũng không sao, chúng tôi có cách khiến cô hiểu.”

“Tôi nhớ lần trước chính cô là người dẫn tôi đến trấn Đào Hoa này. 

Không ngờ hôm nay lại gặp lại nhau như thế.”

“Lệ quỷ trước khi biến thành quái vật vẫn có thể khiến người ta gặp ác mộng đấy, cô có muốn thử không?”

“Hehe, tôi đã lâu rồi chưa được đại khai sát giới, mà đối với loại người như cô thì tôi chẳng cần nương tay đâu.”

Sắc mặt hướng dẫn viên lại thay đổi, cô ta gào lên, giọng chói tai đầy phẫn hận: “Các người định làm gì tôi? Nếu các người dám làm hại tôi thì đừng hòng rời khỏi trấn Đào Hoa này!”

Quả nhiên!

Lời này vừa thốt ra, tất cả quái vật đều bật cười lạnh.

“Rời đi? Bóc da người mà rời đi thì chúng tôi không thèm.”

“Vĩnh viễn trở thành con rối của trấn Đào Hoa?”

“Cô tưởng chúng tôi là cô à? Đồ khốn.”

Chỉ cần nghĩ đến việc mình rơi vào tình cảnh như hôm nay đều có liên quan đến người phụ nữ này, ai nấy đều hận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn lột da rút gân cô ta.

Nếu không có Bạch Ấu Ấu ở đây, có lẽ họ đã ra tay rồi.

Thấy mọi người phẫn nộ như thế, hướng dẫn viên cũng bắt đầu sợ nhưng vẫn cố cứng miệng: “Các người đã đoán được rồi thì mau tha cho tôi đi, nếu không thì…”

Bạch Ấu Ấu tiếp lời: “Nếu không thì kẻ đứng sau sẽ không tha cho chúng tôi? Hừ, chỉ cần toàn bộ dân trấn đều biết sự thật, đến lúc đó, cô xem là anh ta không tha cho chúng tôi, hay là chúng tôi không tha cho anh ta?”

“Còn cô nữa.”

“Nếu không nói thì xuống địa ngục đi. 

Tôi đảm bảo, lần này cô chết sẽ là chết hẳn, tan biến giữa trời đất, vĩnh viễn không bao giờ được hồi sinh.”

Vừa nói, Bạch Ấu Ấu lại giơ lá bùa vàng trong tay ra.

Ánh mắt hướng dẫn viên thoáng hiện tia sợ hãi, còn Bạch Ấu Ấu tiếp tục ép cô ta.

“Tôi đếm đến một, nếu sau một mà cô vẫn chưa chịu nói thì chết đi thôi. 

Dù sao trong trấn này cũng đâu chỉ có mình cô là hướng dẫn viên.”

“Năm.”

Ánh mắt lạnh như băng của Bạch Ấu Ấu khiến hai tay hướng dẫn viên run lên bần bật.

“Bốn.”

Trên trán hướng dẫn viên rịn ra những giọt mồ hôi lớn.

“Ba.”

Cô ta hé môi, liếc nhìn Bạch Ấu Ấu một cái.

“Hai.”

Đôi môi cô ta run rẩy không ngừng.

“Một.”

“Tôi nói!”

Dưới áp lực tinh thần khủng khiếp, hướng dẫn viên cuối cùng không chịu nổi mà sụp đổ.

Cô ta khóc òa, quỳ rạp xuống đất: “Tôi nói hết! Tôi nói hết!”

Cô ta không muốn chết, càng không muốn tan biến.

“Tốt lắm.”

“Vậy thì nói đi.”

Nghe vậy, Bạch Ấu Ấu lại ngồi xuống ghế, bắt chéo chân, từ trên cao nhìn xuống cô ta.

“Tôi là một con quái vật từng rời khỏi trấn Đào Hoa, nhưng tôi thuộc đợt thứ hai.”

Hướng dẫn viên liếm môi, trong mắt đầy cay đắng: “Đợt đầu tiên chính là ba thanh niên mà tôi từng kể với các người trên xe.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc