Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 34

Trước Sau

break

Tuy nhiên, lúc này rõ ràng chưa phải là thời điểm để chặt cây, việc quan trọng nhất là phải tìm được hướng dẫn viên.

Cô tra thông tin về đoàn du lịch này trên mạng và phát hiện rằng mỗi lần đoàn du lịch đến trấn Đào Hoa thì người hướng dẫn đều là cùng một người.

Điều đó chứng minh rằng hướng dẫn viên nhất định biết điều gì đó.

Cùng lắm thì cô ta cũng là một con quái vật từng ra ngoài thế giới loài người.

Nhiều ma thì sức mạnh lớn, chẳng mấy chốc, nhờ sự giúp đỡ của hơn mười lệ quỷ, Bạch Ấu Ấu đã biết được vị trí hiện tại của hướng dẫn viên, cô ta đang ăn sáng trong một quán hoành thánh.

Mọi người nhanh chóng tìm đến nơi, bắt cô ta lại.

“Các người làm gì vậy?”

Có người muốn xen vào nhưng chỉ bị Trương Nhàn liếc mắt một cái đã sợ đến mức không dám nói gì.

Trương Nhàn lạnh nhạt nói: “Cô ta nợ tiền của bọn tôi, chúng tôi đến để tính sổ.”

Trương Nhàn chính là bà chủ cửa hàng trái cây - người từng cắt và đút trái cây cho Bạch Ấu Ấu.

Cô ấy cũng là cư dân trong trấn.

Mười mấy người khác đứng quanh, ánh mắt dữ tợn, khiến những người xung quanh nhìn nhau rồi không dám lên tiếng nữa.

Thế là hướng dẫn viên bị bắt đi rất thuận lợi.

Hướng dẫn viên hoang mang tột độ, trong lúc bị trói vẫn ra sức giãy giụa: “Các người làm gì vậy? Buông tôi ra, tôi không quen biết các người!”

“Không quen bọn họ thì chắc cô quen tôi chứ?”

Bạch Ấu Ấu nghiêng đầu cười nhẹ.

Hướng dẫn viên lúc này mới nhìn thấy cô, thoáng sững sờ, sau đó nhíu mày, lạnh lùng phủ nhận: “Tôi sao có thể quen cô được.”

“Chặc, xem ra cô thật đúng là không thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.”

Bạch Ấu Ấu ra hiệu cho mọi người mang hướng dẫn viên về chỗ ở của mình rồi lật bàn tay lên, một lá bùa trừ tà sáng rực ánh vàng xuất hiện trong lòng bàn tay cô.

“Cô có sợ không?”

Sắc mặt hướng dẫn viên lập tức thay đổi.

Bạch Ấu Ấu mỉm cười: “Xem ra vẫn là biết sợ đấy.”

Những con quái vật khác nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô ta liền hiểu rằng hướng dẫn viên này quả nhiên biết chuyện.

Trong cơn giận dữ, một con quái vật đá mạnh vào chân hướng dẫn viên, khiến cô ta đau đớn quỵ xuống đất.

“Các người muốn làm gì?”

Lưu Cường hống hách nói: “Cô ngoan ngoãn cho tôi, không thì đại ca của bọn tôi sẽ khiến cô tan thành tro bụi!”

Trương Nhàn bưng tới một chiếc ghế, Bạch Ấu Ấu ngồi xuống, bắt chéo chân, nhìn hướng dẫn viên đang quỳ trên đất: “Nói đi.”

“Nói… Nói gì?”

Hướng dẫn viên đỏ hoe mắt, đầy uất ức nhìn Bạch Ấu Ấu: “Cô làm vậy là phạm pháp, cô có biết không?”

“Bọn cô còn không phạm pháp thì sao tôi lại phạm?”

Bạch Ấu Ấu bật cười, thật sự đầy nghi hoặc: “Đem những con người sống sờ sờ biến thành quái vật, rốt cuộc các người làm vậy là vì cái gì?”

Hướng dẫn viên: “…”

Sắc mặt cô ta dần trở nên âm trầm, đôi mắt đảo liên tục, cuối cùng căm tức trừng mắt nhìn Bạch Ấu Ấu rồi cố chối cãi: “Cô đang nói gì thế, tôi nghe không hiểu.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc