“Cuộc chém giết bắt đầu từ mười một giờ đêm, kết thúc lúc bốn giờ rưỡi sáng, trong khoảng thời gian đó chúng tôi có thể cảm nhận được hơi thở của tất cả con người.”
“Chúng tôi bị hạn chế ban ngày không thể ra tay với con người.”
Có lẽ do thủ đoạn của Bạch Ấu Ấu quá tàn nhẫn, bọn họ cũng chẳng đợi cô chủ động hỏi, bèn bảy mồm tám miệng nói hết những gì Bạch Ấu Ấu muốn biết.
Bạch Ấu Ấu hơi mím môi: “Nói cách khác, các người cũng không rõ thân phận của mình?”
“Không rõ.” Người đàn ông trung niên cẩn thận trả lời: “Vừa tỉnh dậy đã là dân của trấn Đào Hoa rồi.”
Bạch Ấu Ấu lại hỏi: “Trong đầu chỉ có duy nhất khát vọng rời khỏi thị trấn này.”
“Đúng vậy.”
“Vậy các người tỉnh dậy từ khi nào?”
“Tôi là ba tháng trước.”
“Tôi là hai tháng trước.”
“Tôi cũng là ba tháng trước.”
“Tôi tỉnh dậy nửa năm trước, nhìn thấy đồng bọn từng người một rời khỏi trấn Đào Hoa, tôi cũng hạ quyết tâm nhất định phải tìm được một cái xác rời đi trong đợt này, ai ngờ…”
Ai ngờ chưa nói đến chuyện bị đồng bọn cướp mất cơ hội, còn gặp phải nữ sát thần này.
Nam quái vật muốn khóc mà không khóc được.
“Có mang theo chứng minh thư không?”
Bạch Ấu Ấu khẽ nâng cằm.
“Không có.”
“Vậy chứng minh thư của các người là năm nào?”
“Tôi là…”
Vừa nói đến đây, mấy người bỗng ngẩn ra, bọn họ nhìn nhau rất lâu vẫn chưa hoàn hồn, còn Bạch Ấu Ấu nhìn phản ứng của bọn họ thì cơ bản đã xác nhận được suy đoán trong lòng.
Chém giết và nuôi dưỡng.
Con người tự tàn sát lẫn nhau.
Linh hồn nhập vào cơ thể con người để rời khỏi trấn Đào Hoa đi đến thế giới bên ngoài, còn linh hồn của người chết sẽ trở thành quái vật, chờ đợi đợt con người tiếp theo đến, cứ thế lặp đi lặp lại, lâu dần, cả thế giới này sẽ trở thành thiên hạ của trấn Đào Hoa.
Vậy rốt cuộc trấn Đào Hoa muốn làm gì?
Bạch Ấu Ấu cụp mắt, hàng mi dài khẽ run, cô hơi nhíu mày, bắt đầu cố nhớ lại những cuốn sách từng đọc nhưng vẫn không thể hiểu được mục đích thực sự của trấn Đào Hoa.
Ngay lúc này, trong đầu cô đột nhiên vang lên một giọng nói máy móc…
[Đinh: Người chơi Bạch Ấu Ấu trải qua muôn vàn hiểm nguy đã khám phá ra bí mật của trấn Đào Hoa, người chơi Bạch Ấu Ấu chính trực căm ghét cái ác, không đành lòng nhìn con người tiếp tục bị trấn Đào Hoa đùa bỡn, người chơi Bạch Ấu Ấu quyết định hủy diệt toàn bộ trấn Đào Hoa.]
[Người chơi Bạch Ấu Ấu có chấp nhận nhiệm vụ không?]
[Chấp nhận: Nhiệm vụ thành công sẽ nhận được mười nghìn điểm và danh hiệu “Trừng ác dương thiện”, thất bại sẽ bị xóa sổ.]
[Từ chối: Bị xóa sổ.]
Đang suy nghĩ, đầu óc Bạch Ấu Ấu ong lên một cái.
Cô cảm thấy rất choáng váng.
Cô chớp chớp mắt, hơi không dám tin vào tai mình.
Vừa rồi hệ thống nói gì?
Hỏi cô có chấp nhận nhiệm vụ hủy diệt trấn Đào Hoa không, từ chối sẽ bị xóa sổ.
Chẳng phải đây là ép buộc phải chấp nhận sao?