Kim Phấn Mỹ Nhân

Chương 49

Trước Sau

break

Cố phu nhân sững người: “Ý con là gì vậy?”

“Mẹ, không biết Trường Quân có từng nói với mẹ chuyện trước đây anh ấy đối xử với con ra sao chưa? Lúc xảy ra chuyện muốn ly hôn ấy?”

Tiêu Mộng Hồng khẽ chuyển hướng câu chuyện.

Cố Vân Tụ bĩu môi, khoanh tay ngả người ra sau tựa vào ghế sô pha: "Trường Quân đối xử thế nào á? Chuyện đó còn phải hỏi sao? Em dâu, không phải chị muốn nói lời khó nghe, nhưng cái chuyện trước kia em làm rùm beng lên như thế, mà nó còn không ly hôn với em, chẳng qua là nể mặt ba mẹ chị nên mới còn che chở cho em thôi. Chứ nó đâu phải không có em thì sống không nổi."

“Chị ba nói đúng.” Tiêu Mộng Hồng mỉm cười, rồi quay sang Cố phu nhân và Cố Linh Lung: “Mẹ, chị cả, con biết hai người vừa rồi khuyên con là có lòng tốt, xuất phát điểm cũng là vì muốn tốt cho con. Ban đầu con cũng không định nói gì cả, nhưng giờ nghĩ lại, có lẽ nên nói rõ luôn. Trước kia đúng là con từng nghĩ đến chuyện ly hôn, nguyên nhân mọi người đều biết. Con biết việc con làm không đúng, điểm này con không phủ nhận. Con thật sự biết ơn mẹ và ba, biết ơn vì đã không so đo chuyện cũ mà vẫn chấp nhận cho con trở về nhà họ Cố.

Nhưng có một chuyện, có lẽ Trường Quân chưa nói với mẹ. Trước kia, con từng nói chuyện nghiêm túc với anh ấy một lần. Con nói rằng, trước khi anh ấy chính thức quyết định ly hôn, thì để bù đắp cho lỗi lầm của mình, con sẽ không chủ động nhắc lại chuyện đó, cũng sẽ không làm gì gây ảnh hưởng đến danh tiếng nhà họ Cố.”

Cố phu nhân và Cố Linh Lung nghe vậy thì đều lộ vẻ kinh ngạc và khó hiểu.

Tiêu Mộng Hồng nói tiếp: “Nói cách khác, chỉ cần con còn là người nhà họ Cố một ngày, thì con sẽ giữ đúng bổn phận, cố gắng sửa sai. Nhưng mẹ à, cách con hiểu về hai chữ bổn phận có thể không giống với mẹ. Với con, việc tham gia dự án thiết kế kiến trúc của Đại học Kinh Hoa không nằm trong phạm vi làm mất mặt nhà họ Cố như con từng cam kết với Trường Quân. Đây là hoạt động xã hội tích cực và hoàn toàn vô hại. Nên con mong mẹ và chị ba đừng lo quá, con biết mình đang làm gì.”

Sắc mặt Cố phu nhân lập tức sa sầm lại. Cố Linh Lung cũng lộ vẻ ngượng ngùng, dường như có chút bối rối, nhất thời không biết phải nói gì.

Cố Vân Tụ cười nhạo: “Hay thật đấy! Mẹ, mẹ nghe đi. Mẹ nói cả một tràng tâm huyết, xem cô ta như con dâu trong nhà, mà cô ta thì sao? Quay ngược lại trách mẹ, không coi mẹ ra gì! Loại lời như vậy mà cũng nói ra miệng được! Mẹ mà còn nói thêm câu nào nữa, không khéo ngày mai lên báo bị tố can thiệp vào tự do cá nhân đấy!”

“Chị ba, chị là chị của Trường Quân, đương nhiên cũng là chị của em. Nếu em có chỗ nào chưa đúng, chị cứ thẳng thắn chỉ ra, em sẽ sửa, chắc chắn sửa. Nhưng chị nói những lời như vậy, thật sự khiến em thấy khó mà tiếp nhận nổi. Người khác nghe xong, không chừng còn tưởng chị có thành kiến với em nữa kia.”

Cố Vân Tụ ban nãy vẫn còn vắt chân ngồi ngả trên ghế sô pha, giờ bỗng đứng bật dậy, giọng gắt lên the thé: “Ồ! Dám lên mặt dạy bảo tôi à? Tôi nói cô vài câu mà cô trợn mắt với tôi hả?”

Giọng cô ta vốn đã sắc, giờ lại cất cao giọng, nghe càng chói tai như đâm vào tai người khác.

“Chị là chị ba của Trường Quân, em tuyệt đối không dám bất kính.” Tiêu Mộng Hồng vẫn mỉm cười, giọng nói bình tĩnh chậm rãi, không hề có ý tranh cãi.

“Mẹ, mẹ nhìn đi! Thái độ của cô ta là gì vậy? Đây mà gọi là dâu hiền thảo sao.”

Cố Vân Tụ quay sang tìm sự ủng hộ từ Cố phu nhân, nhưng chưa kịp nói hết câu thì phía sau đột nhiên vang lên một giọng trầm đanh thép: “Đêm hôm khuya khoắt rồi, con còn ầm ĩ cái gì thế hả Vân Tụ?”

Tiêu Mộng Hồng ngoảnh đầu lại, thấy ba chồng đang từ phía sau đi ra, bên cạnh còn có Cố Thi Hoa theo sát phía sau.

Gặp ánh mắt của Tiêu Mộng Hồng, Cố Thi Hoa len lén ló đầu ra, nhanh chóng nháy mắt với cô mấy cái. Tiêu Mộng Hồng lập tức hiểu ra. Có lẽ nãy giờ Thi Hoa đã nấp ở một bên nghe lén, thấy tình hình không ổn liền vội vã đi mời ông Cố ra mặt.

Thấy ba mình xuất hiện, Cố Vân Tụ lập tức im bặt, đứng yên không dám hé lời.

“Ba, con vừa nghe thấy rồi.” Cố Thi Hoa lên tiếng: “Hình như mẹ muốn chị tư rút khỏi cái dự án thiết kế kiến trúc kia, chị ba còn nói gì mà minh tinh, ca sĩ, giao tế hoa gì đó, lên báo lên tạp chí là có thể kiếm được cả đống tiền, bảo rằng chị Tư cũng muốn học mấy người đó để nổi tiếng nữa.”

“Thi Hoa!”

“Tiểu Ngũ!”

Cố phu nhân và Cố Vân Tụ đồng thời cắt ngang lời cô bé.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc