Không Muốn Trở Thành Nữ Phụ Sắc Tình (NP)

Chương 4

Trước Sau

break

“Xin lỗi.” Cô nói.

Tô Lỵ lại đỏ mắt nhìn cô, giống như cô làm chuyện gì đó kinh khủng lắm vậy.

Hạ Hi cứ tưởng mọi chuyện cứ như thế là kết thúc, nhưng không ngờ đến lúc ăn trưa, Thẩm Dịch Bạch lại bỗng nhiên xuất hiện, ngồi vị trí đối diện cô. Chỗ này là chỗ cô để dành cho Cố Niệm Niệm.

“Chỗ này có người ngồi rồi.” Hạ Hi theo bản năng nói.

“Tôi biết, tôi chỉ nói hai câu thôi.”

Hạ Hi cảm thấy vô cùng vui vẻ: “Cậu nói đi.”

“Cậu có thể đừng nhắm vào Tô Lỵ như thế được không? Sáng nay tôi thấy cô ấy khóc, có phải cậu cố ý giẫm vào chân cô ấy?” Thẩm Dịch Bạch dường như đang cố kìm nén cơn giận để nói ra câu này.

Hạ Hi bật cười: “Ồ, thế bây giờ cậu tới đây là để lấy lại công bằng cho Tô Lỵ à?”

Thẩm Dịch Bạch không ngờ Hạ Hi có thể nói một cách bình tĩnh như vậy: “Cậu phải xin lỗi cô ấy, sau đó hứa sẽ không bao giờ động vào cô ấy nữa. Hạ Hi, cậu thực sự khiến tôi vô cùng thất vọng.”

“Thất vọng?” Hạ Hi đột nhiên không còn muốn ăn cơm nữa.

Cô thực sự rất muốn chọc tay vào trán Thẩm Dịch Bạch, nói với hắn rốt cuộc là ai khiến ai thất vọng đây?!

Xem ra dáng vẻ khóc lóc của Tô Lỵ khiến ai cũng thương cảm, cô nói cái gì cũng chẳng thể nào thay đổi được. Hạ Hi không hiểu tại sao những tình tiết cẩu huyết như thế này cứ liên tục xảy ra trên người cô, thật là nực cười.

Không phải lúc chạy thể dục vô ý giẫm vào chân người chạy trước là chuyện hết sức bình thường sao? Tại sao đến lượt cô thì lại trở thành cố tình nhắm vào người khác?

Cô không thể nào hiểu nổi, bọn họ cùng thích Tô Lỵ thì thôi đi, chẳng lẽ bây giờ đến năng lực phán đoán cơ bản cũng không còn nữa à? Cô thực sự hoài nghi Thẩm Dịch Bạch làm sao có thể xếp thứ hai kỳ thi vừa rồi.

“Được rồi, tôi không xứng để khiến cậu thất vọng đâu.” Hạ Hi lạnh lùng trả lời, ôm cơm sang bàn bên cạnh ngồi ăn.

Người bạn bên cạnh tò mò hỏi cô: “Thẩm Dịch Bạch tìm cậu làm gì thế?”

Tống Xán Nhiên và Thẩm Dịch Bạch đều là những nam sinh vô cùng nổi bật, có không ít nữ sinh thầm thích bọn họ, tò mò một chút cũng không có gì khó hiểu.

“Tới giúp Tô Lỵ mắng tớ.”

Bạn cùng bàn không hiểu nổi: “Sao lại thế?”

“Không phải sáng nay tớ vô tình giẫm phải chân cậu ta đó sao, Thẩm Dịch Bạch tới thay cậu ta đòi lại công bằng.”

Bạn cùng bàn càng thêm khó hiểu: “Cậu ta bị thần kinh à?”

Cố Niệm Niệm cũng tới ngồi bên cạnh cô, thấy cô không vui thì hỏi han một chút. Hạ Hi không vui nên không chịu nói, vẫn là bạn cùng bàn kể đầu đuôi câu chuyện cho Niệm Niệm.

Thực ra những chuyện này đều là chuyện nhỏ. Cô chỉ không hiểu tại sao những người đã từng thân thiết như thế lại lập tức nói trở mặt là trở mặt được ngay. Ồ, cô đã quên mất, bọn họ không còn nhớ khoảng thời gian trước đây nữa, làm sao có thể gọi là thân thiết được.

Chỉ là Hạ Hi vẫn vô cùng khó chịu, cô cảm thấy mình không nên ở đây nữa, cô muốn chuyển trường. Nơi này không chỉ có một trường trung học, lúc trước bọn họ chọn tới đây để học chung với nhau, nhưng bây giờ ngoài Niệm Niệm thì hình như chẳng còn lý do gì để cô học ở trường này nữa rồi.

Chưa kể ngày nào cũng phải tức giận.

“Niệm Niệm...” Cô cắn đũa.

“Nói chuyện tử tế.”

Hạ Hi bĩu môi: “Tớ muốn chuyển trường...”

Thanh mai trúc mã phiên bản nữ phụ

Từ khi nghĩ đến chuyện chuyển trường thì suy nghĩ này vẫn luôn luẩn quẩn trong đầu Hạ Hi, chỉ là bây giờ không phải thời điểm thích hợp để chuyển trường.

Thực ra Hạ Hi cũng không phải hoàn toàn bởi vì Tống Xán Nhiên và Thẩm Dịch Bạch nên mới muốn chuyển trường. Cha mẹ cô gần đây vô cùng bận rộn, luôn đi sớm về trễ, không có thời gian chăm sóc cho cô. Bây giờ cô đã sắp bước sang năm cuối trung học rồi, nếu suốt ngày ăn đồ ăn nhanh như vậy thì cha mẹ cô không yên tâm, muốn cô ở ký túc cả trường.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc