Không Muốn Trở Thành Nữ Phụ Sắc Tình (NP)

Chương 3

Trước Sau

break

Điều này thích hợp sao?!

Thanh mai trúc mã phiên bản nữ phụ

Cuối cùng, Hạ Hi cũng biết được tối hôm qua Sở Hình đã thành công trèo cửa sổ vào phòng Niệm Niệm.

Bởi vì sáng hôm sau, khi cô và Niệm Niệm cùng nhau đi học thì nhìn thấy hai mắt Niệm Niệm thâm quầng. Cô hỏi tại sao mắt cô ấy lại thâm như thế thì Niệm Niệm bắt đầu ấp úng.

“Ồ, tớ biết rồi!” Hạ Hi cố tình nói.

Cả người Cố Niệm Niệm lập tức cứng đờ.

“Có phải tối qua cậu thức đêm học bài không?” Hạ Hi tiếp tục nói: “Tớ đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, mặc dù sắp thi cuối kỳ nhưng cậu cũng không cần phải học hành liều mạng như thế đâu. Dù sao thì vẫn còn gần tháng nữa mới thi cơ mà.”

Cố Niệm Niệm thở phào nhẹ nhõm: “Không được, tớ phải bắt đầu ôn tập từ bây giờ, tớ muốn giữ vững vị trí thứ nhất của mình.”

Hạ Hi chu môi.

“Cậu cũng thế, sắp thi cuối kỳ rồi, cậu phải tranh thủ mọi thời gian để ôn tập. Lần trước cậu chỉ xếp thứ năm thôi đấy.”

“... Cậu học hành điên cuồng như vậy mà vẫn còn để ý tới thành tích của tớ cơ à? Đúng là vinh hạnh vinh hạnh.”

“Tớ đã xem qua thành tích của cậu rồi, môn toán vẫn phải cố gắng hơn một chút nữa, môn chính trị nếu như thêm một chút là kỳ thi này cậu có thể đứng trong top ba. Cố gắng lên.” Cố Niệm Niệm nghiêm túc nói.

Nghe xong câu này, Hạ Hi suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Sao cậu nói giống hệt mẹ tớ vậy?”

Cố Niệm Niệm trừng mắt: “Không phải cậu nói muốn thi chung một trường đại học với tớ à?”

“Nhưng thành tích hiện tại của tớ cũng ổn rồi.” Hạ Hi lẩm bẩm.

Thành tích hiện tại của cô hoàn toàn có thể thi đỗ cùng một trường đại học với Cố Niệm Niệm. Mặc dù nói bây giờ đến lúc thi đại học vẫn còn hơn một năm nữa, nhưng Cố Niệm Niệm lúc nào cũng làm như ngày mai sẽ thi luôn vậy, không biết khi cô ấy lên đại học rồi có còn như thế nữa không.

Hai người vừa đi vừa nói, chẳng mấy chốc đã đến cổng trường. Cố Niệm Niệm và Hạ Hi học hai lớp khác nhau, thế nên bọn họ đến cổng thì tách nhau ra.

Hạ Hi vừa vào lớp đã nhìn thấy Tống Xán Nhiên đang ngồi ở vị trí của cô để nói chuyện với Tô Lỵ, cười nói vô cùng vui vẻ. Tống Xán Nhiên đã lâu không nói chuyện với Hạ Hi chứ đừng nói là cười với cô.

Bọn họ cũng không đi học cùng nhau nữa, bắt đầu từ học kỳ này, ba chàng trai bắt đầu tách khỏi đội ngũ, chỉ để lại cô và Cố Niệm Niệm.

“Bạn học Tống Xán Nhiên, cậu có thể đứng lên trả chỗ cho tôi không?” Hạ Hi đứng bên cạnh Tống Xán Nhiên.

Kết quả là hắn chỉ liếc nhìn cô một cái rồi tức giận đứng lên, đại khái là khó chịu vì cô quấy rầy hắn nói chuyện với Tô Lỵ.

Mặc dù chuyện này đã xảy ra không biết bao nhiêu lần, nhưng Hạ Hi vẫn không nhịn được mà cảm thấy bực bội. Tại sao mối quan hệ của bọn họ lại biến thành như thế này cơ chứ?

“Hạ Hi.” Trước khi đi, Tống Xán Nhiên gọi cô một tiếng.

Hạ Hi ngẩng đầu lên nhìn hắn.

“Đừng bắt nạt Tô Lỵ.”

Cô tức đến bật cười, cô bắt nạt Tô Lỵ bao giờ chứ? Cô chỉ muốn an ổn học hành thôi, hắn còn muốn thế nào nữa? Có phải là chỉ cần Tô Lỵ tỏ ra đáng thương một chút là tất cả những gì cô ta làm đều có sức thuyết phục hơn cô sao?

Những tên này đều dùng mông để suy nghĩ à?

Cô không có loại bạn bè như vậy!

Thanh mai trúc mã chó má!

Cút hết đi!

Hạ Hi tức giận đến mức đọc thuộc tất cả những bài thơ trong quyển sách này, nhưng cơn tức vẫn không thể nào nguôi ngoai được. Cô quyết định ra sân trường chạy một vòng để giải tỏa tâm trạng.

Nhưng không ngờ người chạy phía trước cô lại là Tô Lỵ, Hạ Hi không để ý, vô tình giẫm phải chân cô ta. Chiếc giày trắng của Tô Lỵ lập tức xuất hiện một vết bẩn, nhưng chỉ cần phủi đi một chút là hết.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc