"Ưm! Mộng Mộng! Hiện giờ cậu thật da^ʍ đãиɠ." Bạch Hạo nhéo nhéo âm đế của cô, khuôn mặt tuấn tú nho nhã tràn đầy ham muốn, hoàn toàn khác với vẻ mặt lạnh lùng kiềm chế thường ngày.
"A! Đừng véo! Đừng véo!" Cố Minh Mộng kêu lên thảm thiết cầu xin tha thứ, ŧıểυ huyệt của cô bị gậy thịt to lớn mở ra, tê dại bên trong đã sắp sụp đổ. Cô hét lên chói tai, siết chặt hoa khẩu của mình leo lên đỉnh cao trào. chưa được bao lâu cô lại bắt đầu vặn vẹo thắt lưng.
Bạch Hạo xoa nắn cặp đùi mịn màng của cô, cười nói: "Thể lực của cậu khá tốt, việc đánh nhau hồi cấp hai cũng không phải là vô ích."
Hồi học cấp hai mỗi ngày Cố Minh Mộng đều đánh nhau và gây rắc rối ở trường. Lên đến cấp 3, chưa kịp có bất kỳ thay đổi nào thì đã gặp gỡ Bạch Hạo.
Cô trừng mắt nhìn cậu, chống xuống bụng cậu, di chuyển cặp đùi săn chắc lên xuống, nhả ra nuốt vào gậy thịt của cậu, vặn vẹo chiếc eo mềm mại một cách mê hoặc: “A a~ lớn~ lớn quá… Căng quá sắp hỏng rồi.”
Hai xương mu chạm vào nhau, cô lắc qua lắc lại, dâm thủy từ nơi riêng tư của cô rỉ ra, làm dính ướt bắp đùi của bọn họ, Bạch Hạo tóm lấy eo cô, nâng lên rồi dùng sức ấn xuống, cự vật thô dài lấp đầy toàn bộ khoang bụng, khuấy đảo trong cơ thể, khuấy ra từng dòng dâm dịch.
Bạch Hạo vui sướиɠ không ngừng thở hổn hển, "Tôi thấy ŧıểυ huyệt của cậu có khả năng chống chịu khi bị cắm vào, không dễ dàng tổn thương như vậy."
Cố Minh Mộng đặt tay lên bụng dưới của cậu, dùng một chút lực lên vùng bụng phẳng lì rắn chắc của cậu, ấn đến cự vật cứng rắn bên trong, cô nắm lấy tay cậu cùng ấn mạnh xuống, nhẹ giọng nói: "A a ~ bên trong, bên trong đã hỏng rồi."
Cố Minh Mộng phối hợp ép xuống, mỗi lần vặn vẹo eo đều nuốt cự vật đến nơi sâu nhất, trên mặt lộ ra vẻ da^ʍ đãиɠ say mê.
"A a~ Ưm... ~ Ha… A…! Thoải mái quá…A ~”
Những tiếng rêи ɾỉ dần mất kiểm soát, lực đẩy càng lúc càng nhanh khiến bụng dưới cô run rẩy khó chịu, cô ngả người ra sau, dùng hai tay đỡ bắp chân cậu đong đưa, cự vật thô dài đang tàn sát bừa bãi trong bụng cô, quy đầu tròn trịa thọc vào huyệt tâm, cảm giác ngứa ngáy khiến cô rêи ɾỉ càng lúc càng điên cuồng.
Ánh mắt Bạch Hạo thâm trầm nhìn thân hình gợi cảm của cô, bộ ngực tuyết trắng đung đưa đầy da^ʍ đãиɠ, sức lực càng thêm tàn nhẫn: "Cắm chết cậu! Thật da^ʍ đãиɠ! Làm cậu!"
Không lâu sau cô lại bị Bạch Hạo đè xuống đệm, chiếc giường phát ra tiếng cọt kẹt, từng đợt rêи ɾỉ lại vang lên, trong phòng tràn ngập sắc tình mỹ lệ.
. . . . . .
Thời điểm Bạch Hạo tắm rửa sạch sẽ đã là chiều tối, Cố Minh Mộng chống người ngồi dậy, lúc xuống giường, chân cô yếu ớt suýt ngã xuống đất, cô khó chịu nằm trên giường, dùng chân đá vào đùi cậu: "Tối nay ăn gì thế?"
“Đặt cơm hộp rồi.” Bạch Hạo ôm cô, “Nửa tiếng nữa sẽ giao đến, chúng ta chơi điện thoại một lúc nhé.”
Hai người nằm cạnh nhau xem video ngắn đến chán chê, Cố Minh Mộng đói không chịu được, bèn hỏi: "Trong nhà còn gì ăn không? Tôi đói quá."
Bạch Hạo lôi ra một đống đồ ăn vặt từ trong tủ đầu giường, mở ra ăn, Cố Minh Mộng không chịu ăn trên giường nên muốn kéo cậu xuống khỏi giường, Bạch Hạo rất mệt, đành phải dựa vào thành giường, Cố Minh Mộng ngồi ăn khoai tây chiên cạnh giường, Bạch Hạo nằm dưới đất uống Coca, không để vương vãi linh tinh.
"Cậu thật cẩu thả." Cố Minh Mộng đánh giá cậu, "Đúng ra nên chụp một bức ảnh cho các nữ sinh trong trường có tình cảm với cậu nhìn thấy."
“Để vương vãi ra ngoài mới là cẩu thả.” Bạch Hạo đáp: “Miệng của tôi có thể ngậm hết một chai Coca.”
". . . .."
Bạch Hạo chăm chú nhìn cô một lúc, đột nhiên nói: "Lần sau tôi sẽ liếʍ ŧıểυ huyệt của cậu, xem dâm thủy trong ŧıểυ huyệt của cậu với coca cái nào ngon hơn."
Mặt Cố Minh Mộng đỏ bừng, xấu hổ đến quên mất tức giận.
Bạch Hạo áp người tới, vén quần áo của cô lên, chậm rãi hôn lên cái bụng phẳng lì của cô, Cố Minh Mộng túm tóc cậu: "Đừng! Đừng! Không phải bây giờ!"
"Ngày mai tắm rửa sạch sẽ rồi sang đây, tôi muốn liếʍ ŧıểυ huyệt của cậu." Bạch Hạo cắn núm vυ" của cô rồi nói.
"Không... Ưm… Không thể. . . . ."
Cố Minh Mộng muốn rút vυ" của mình ra khỏi miệng cậu, nhưng cậu lại dùng răng cắn chặt, núm vυ" đau nhức không dám lộn xộn nữa, cô đành phải dựa lưng vào thành giường, chịu đựng sự quấy rối của cậu.
Đến khi đồ ăn được mang đến cậu mới chịu nhả ra, một sợi chỉ bạc khá dài được kéo ra giữa miệng và núm vυ" của cô, khóe mắt Cố Minh Mộng đỏ hoe, núm vυ" bị mυ"ŧ đến mức tê dại, sưng đỏ như chết lặng, không còn cảm giác.