"Dậy đi, nặng chết tôi rồi." Sau khi Cố Minh Mộng ân ái xong cơ thể còn chút lười biếng, da thịt trên cổ bị cậu hôn hít làm nổi hết da gà.
Bạch Hạo không ngồi dậy mà đặt tay lên mông cô xoa xoa, vừa bóp vừa nhận xét: “Mông cũng to hơn, nhưng xoa vào ngực thì cảm giác dễ chịu hơn. Ngực cậu lớn hơn trước rồi, cậu không cảm ơn tôi à."
Cố Minh Mộng khinh thường nhìn cậu, muốn đẩy cậu ra, nhưng vừa làʍ t̠ìиɦ xong, sức lực yếu ớt của cô giống như đang tán tỉnh.
Mông của cô bị tách ra và cọ xát một cách thô tục, bộ ngực cũng bị cậu dùng lực tương đương mà chơi đùa, không biết lúc nào Cố Minh Mộng lại chủ động mở hai chân ra, nơi nhạy cảm của cô ép chặt vào cự vật của cậu, cô có thể cảm nhận được cậu đang dần trở nên cứng hơn.
Sau khi Bạch Hạo chơi đủ rồi, cậu vùi mình vào ngực cô mυ"ŧ liếʍ, thỉnh thoảng còn cắn vào vai cô, để lại một vết răng không sâu không cạn.
Cố Minh Mộng rụt vai lại, cự vật lại thuận lợi tiến vào ŧıểυ huyệt, tiếng nước do va chạm lại vang lên, tiếng rêи ɾỉ của Cố Minh Mộng càng thêm cao vút, dâm thủy lại bắt đầu tuôn ra như suối.
Bạch Hạo ôm lấy hai chân của cô, cúi đầu nhìn gậy thịt dữ tợn của mình đang kéo căng mép hoa huyệt của cô đến trắng bệch, không khỏi tặc lưỡi hai cái, cảm thán: “Trông cậu thật đáng thương, vừa mềm vừa nhỏ như vậy còn bị tôi cắm vào."
"Cậu, cậu điên rồi..." Lúc này đây Cố Minh Mộng mắng người mới có chút tán tỉnh, cậu càng đẩy mạnh vào, tầng tầng lớp lớp mị thịt đều cảm giác bủn rủn, cọ xát xuyên thấu, cảm nhận niềm sung sướиɠ vô hạn.
“A. . . . . Nó lớn quá. . . . . Ưm. . . . . . ." Cố Minh Mộng theo bản năng bắt đầu nức nở, ŧıểυ huyệt vừa căng trướng vừa tê dại, hai chân bị chàng trai gập thành hình chữ M, nơi sâu nhất trong hoa tâm bị thiếu niên va chạm hết lần này đến lần khác, "Aaa... Nhanh quá!"
Mặt Bạch Hạo nóng bừng vì sự da^ʍ đãиɠ của cô, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng vui vẻ, không một chàng trai nào lại không thích được khen ngợi trên giường, cậu đâm cô mạnh hơn, quy đầu không ngừng chọc vào nơi sâu nhất bên trong cô, thiếu điều muốn nhét luôn hai túi ngọc của mình vào trong.
"A! A! Ưm ư!" Cơ thể Cố Minh Mộng bị cậu đâm thọc không ngừng đung đưa, nhận thấy tốc độ càng ngày càng nhanh, cô không nhịn được nồng nhiệt mời gọi: "Bắn vào! Bắn, bắn vào đi… A! Tuyệt vời!"