Theo kịch bản thì nhân vật chính thụ vốn phải đến tận thời điểm đại học mới xuất hiện, còn mình thì phải chờ thêm hai năm nữa mới lấy được phí giải tán.
Trong tình cảnh này...
Thiếu niên chắp tay cầu nguyện, trong lòng chỉ mong "đại lão" sống thật lâu, thật lâu.
Kỳ Cảnh thay quần áo xong, lên giường đã hơn chín giờ. Cậu kéo chăn, đặt báo thức trong điện thoại.
Nếu Bạc Thừa Ngạn ngủ lại, thì sáng hôm sau thường khoảng tám giờ rưỡi sẽ ra ngoài.
Cậu phải đi tiễn người.
Hình tượng nhân vật phải giữ cho chuẩn.
Vết tích màu xanh của Slime trên bàn học dần dần biến mất, giữa không trung bỗng xuất hiện một khung màn hình giống như TV, duy trì chừng ba bốn giây.
Ngày hôm sau.
Kỳ Cảnh hấp tấp bật dậy, vốn định chạy thẳng xuống lầu, nhưng cậu vẫn không nhịn được soi gương nhìn gương mặt mình trước.
Rất tốt, tràn đầy tinh thần như một chú chim non!
Thiếu niên cố ý không đi thang máy, bởi vì từ trên lầu chạy xuống sẽ càng làm cậu trông có vẻ vội vã, sốt ruột hơn.
Bạc Thừa Ngạn đang chỉnh lại khuy măng-sét ở huyền quan, cau mày dặn dò người hầu: "Không cần mỗi lần cho quá nhiều, chỉ cần thêm cho cậu ấy một bữa là được."
Nhưng lời Bạc Thừa Ngạn còn chưa dứt.
Thì tiếng bước chân gấp gáp đã truyền đến, eo anh bỗng bị ôm chặt.
Bạc Thừa Ngạn hơi cụp mi mắt, người hầu bên cạnh lập tức rời đi.
Chưa đến ba giây, thiếu niên đã buông ra.
Kỳ Cảnh thật sự là một đứa trẻ ngoan, chỉ là lòng dạ chưa ngay ngắn thôi, sau này anh dạy dỗ lại cũng được.
Hơn nữa nuôi cũng khá thú vị, còn về những chuyện khác thì đừng nghĩ nhiều.
"Anh sắp đi rồi sao?"
"Dạo này trời cuối xuân rét, nên anh phải chú ý giữ ấm, đừng để bị cảm lạnh."
Giọng điệu cậu dịu dàng, ấm áp.
Bạc Thừa Ngạn xoay người, cúi mắt nhìn cậu, vừa định nói gì đó thì bên tai lại vang lên một giọng nói quen thuộc: [Buổi tối anh đừng có ho nữa nha, đại lão, đừng chết sớm thế chứ, tình tiết còn chưa tới mà anh đã offline thì tôi biết làm sao đây...]
...
Tác giả có lời muốn nói: Truyện này toàn ngọt, kiểu nuôi dưỡng.
Chênh lệch 11 tuổi, Tiểu Cảnh chưa sinh nhật, Bạc tổng đã tròn 29.
Chưa đủ một giáp.
Lúc được mang về thì bảo bối có chút chướng ngại tâm lý, nhưng cậu đã quên chuyện trị liệu rồi, tính cách nhìn chung khá đơn thuần.
Không phải ngốc nghếch, có thể mắng tác giả ngốc.
Tiểu Cảnh rất đáng yêu.
Sau này tuổi có một chút bug, chắc là chưa đến 19.
Đợi mình hoàn rồi sẽ sửa, nếu không thì sẽ bị khóa mất.
Van xin các bạn, thật sự, không có bất kỳ tình tiết động tâm khi chưa đủ tuổi.
Mang về lúc 15 tuổi, nhưng Tiểu Cảnh đi trị liệu, về sau cơ bản mỗi tuần chỉ gặp nhau ăn một bữa.
Dù là trước hay sau khi trưởng thành, công đều đã từ chối rất rõ ràng.
[Khóc rống]