Khi Chim Hoàng Yến Không Còn Ngoan Ngoãn Nữa

Chương 12

Trước Sau

break

Kỳ Cảnh chưa từng thấy qua nhiều thứ, liền gật đầu.

Chỉ một câu ấy của cậu đã khiến Giang Tu Viễn tự tin hẳn lên.

"Chưa từng thấy qua chứ gì... Cái này của tôi là dòng *GLAD đấy..."

*: GLAD là một thương hiệu trang sức/khuyên (piercing jewelry) khá nổi tiếng, chuyên làm các dòng khuyên môi, khuyên mũi, khuyên tai cao cấp bằng titan hoặc thép y tế.

Nói được nửa câu, ánh mắt Giang Tu Viễn lướt xuống bộ đồ đặt may theo mùa xuân trên người thiếu niên, cùng chiếc trâm cài ước chừng sáu chữ số kia, cậu ta suýt nữa liền nghẹn thở.

Thế mà Kỳ Cảnh còn ngẩng đầu nhìn cậu ta bằng ánh mắt trong veo.

Đành phải đổi hướng công kích, Giang Tu Viễn suy nghĩ rồi châm chọc: "Cậu chẳng qua cũng chỉ là một kẻ được bao nuôi thôi. Bạc tổng là người như thế nào, cậu đừng có mơ mộng hão huyền."

Cái tên Kỳ Cảnh gần như đã nổi danh, nhưng trong giới chưa ai thật sự gặp mặt, cũng hiếm khi có cơ hội trò được trò chuyện. 

Không nói đến chuyện cậu mang theo định vị trên người, mà nghe nói còn có đến hai ba vệ sĩ đi kèm nữa.

Được cưng chiều đến mức ấy.

Quả thật là thủ đoạn không nhỏ mà.

Giang Tu Viễn như một con công kiêu ngạo, có lẽ do trước đó được lời khen thành thật của thiếu niên làm lâng lâng, nên lúc này cậu ta không khống chế được giọng điệu.

Quả nhiên, đã có vài ánh mắt nhìn qua.

Kỳ Cảnh ngẩn ra một chút, rồi mới kịp phản ứng. Thì ra việc Bạc Thừa Ngạn đưa mình đến buổi tiệc này, chính là để thử lòng mình sao?

Tốt quá, cậu đã luyện tập lâu lắm rồi.

Thiếu niên mím môi, rồi liếc nhìn quanh một vòng, không nhiều không ít, vừa vặn đủ.

Cùng lúc đó...

Trần Trác tò mò hỏi: "Cậu cứ để mặc cho người ta bắt nạt cậu ấy à?"

"Đang giận dỗi sao? Hay là thử thách người ta? Ha ha."

Người ngồi bên cạnh chẳng đáp lại, mà chỉ lặng lẽ đứng dậy.

Nụ cười trên môi Trần Trác dần tắt, anh ta nhìn thoáng qua đồng hồ, mới mười lăm phút thôi mà đã dõi mắt chặt chẽ đến vậy.

Trong đầu Trần Trác chợt hiện lên chuyện lão già trong nhà còn muốn gả em gái cho người kia...

Thật là, nghĩ gì vậy chứ.

Trần Trác cũng nhấc chân bước tới, hoàn toàn là để xem trò vui.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc