Kết Hôn Với Ông Chồng Lạnh Lùng, Mỗi Ngày Đều Như Sống Trên Lưỡi Dao

Chương 5

Trước Sau

break

Vịt con vui vẻ: Sau khi trừ thuế thì còn mười vạn.

Tô Thanh Dư ngay lập tức gửi mấy biểu cảm bùng nổ.

Thanh: Yêu cầu của cậu cũng thấp thật đó, bảo bối.

Ôn Lạc Nhiên mỉm cười rồi nhắn tiếp.

Vịt con vui vẻ: Không thấp đâu. Dù có quay xong bộ phim, cát-xê được nhận cũng chỉ khoảng hai mươi vạn, mà còn phải đợi đến nửa năm mới lĩnh được.

Phó đạo diễn Lý là người tốt.

Chỉ tiếc rằng, dù là mười vạn hay hai mươi vạn, với cậu mà nói cũng chỉ như là muối bỏ biển mà thôi.

Nghĩ đến "cái bánh từ trên trời rơi xuống" kia giờ có lẽ đã ôi thiu, Ôn Lạc Nhiên cụp mắt, rồi đổi chủ đề.

Vịt con vui vẻ: Dạo này có công việc part-time nào phù hợp với tôi không, giới thiệu đi?

Vịt con vui vẻ: Thời gian dài cũng được, có thể đi tỉnh ngoài thì càng tốt.

Thanh: Trước chẳng phải cậu nói tìm được công việc rất ngon, nên không nhận việc ở xa nữa sao?

Đúng là sau khi ký hợp đồng với Thi Tiệm Ninh, Ôn Lạc Nhiên từng nói vậy.

Vịt con vui vẻ: Nhưng sau này tôi mới phát hiện, đó là cái hố đen tăm tối.

Thanh: Không phải lại là cái loại việc phải bỏ tiền mới được làm đó chứ?

Không cần bỏ tiền.

Chỉ là... có thể phải mất mạng.

Ôn Lạc Nhiên vừa lơ đãng trả lời tin nhắn, vừa vô thức ngẩng đầu khi nghe tiếng xe đang tới gần.

Chiếc xe màu xám đậm, có kiểu dáng khiêm tốn nhưng trên thân lại gắn huy hiệu cực kỳ đắt tiền.

Giây tiếp theo, người ngồi trên ghế lái hiện rõ khuôn mặt quen thuộc.

Người đến đón cậu vậy mà lại là Quan Dược, trợ lý thân cận số một bên cạnh Thi Tiệm Ninh.

Một dự cảm kỳ lạ dâng lên, Ôn Lạc Nhiên theo bản năng liếc về hàng ghế sau, quả nhiên, bên trong còn có người.

Là Thi Tiệm Ninh.

Cửa xe vừa khéo mở ra, người đàn ông trong xe như có cảm ứng, hờ hững liếc ra ngoài một cái.

Chỉ một ánh nhìn của hắn, đã Ôn Lạc Nhiên lập tức cứng đờ cả người.

Hình ảnh trước mắt trùng khớp hoàn toàn với giấc mơ đêm đó của Ôn Lạc Nhiên, cậu như thể bị kéo trở lại căn phòng ngủ u tối trong mộng.

Người đàn ông áp sát trên người cậu, từ trên cao cúi đầu nhìn xuống. Cà vạt của Thi Tiệm Ninh đã bị tháo ra, rồi quấn chặt trên cổ tay cậu, cổ áo sơ mi hắn rộng mở, lộ ra lồng ngực đang phập phồng vì hơi thở dồn dập, trên da của hắn cũng đang phủ một lớp mồ hôi mỏng.

Bàn tay lạnh buốt của hắn siết chặt lấy cổ cậu, khiến cậu hoảng loạn giãy giụa, nhưng cậu chỉ có thể bất lực nhìn hắn cúi đầu xuống, như trao một nụ hôn chậm rãi mà nhẫn tâm, từng chút từng chút cắt đứt đi sinh mệnh của cậu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc