Infinite Stream: Trở Thành Người Đẹp Trai Trong Thế Giới Kinh Dị

Chương 19: Chào mừng đến với thiên đường vĩnh cửu 17

Trước Sau

break

“Trên đầu cậu thật sự có thứ gì đó.”  

Lạc Gia Bạch lắp bắp, lưỡi gần như líu lại: 

“Nhưng còn… Còn vết thương thì sao?”

Vết thương to như vậy cơ mà!

Vừa rồi anh rõ ràng thấy cưa máy cắt toàn bộ cánh tay của Lục Ly từ tận bả vai. 

Chính anh là người nhặt cánh tay bị đứt đưa lại cho cậu ấy, cảm giác kinh hoàng đến mức tim suýt thì ngừng đập.

Vậy mà bây giờ, Lục Ly chỉ thản nhiên lắp tay lại, hành động dứt khoát, nhẹ nhàng như không, hoàn toàn không giống một người vừa bị chặt đứt tay.

Lạc Gia Bạch bắt đầu hoài nghi… Người bị thần kinh có khi là mình.

Lục Ly điềm nhiên nói:

“Vết thương lành rồi.”

Cậu sờ lên bờ vai, vẻ mặt hơi tiếc nuối. 

Da thịt tuy khép lại nhanh chóng, nhưng quần áo thì không có khả năng tự phục hồi. 

Tay áo bị cắt mất một nửa, cậu đành miễn cưỡng để nó che lên tay như thể đang đeo một chiếc găng tạm bợ.

Cậu cần phải thay một bộ đồ mới.

“Lúc bị đạn của Tề Minh Đạt bắn xuyên qua mà vẫn hồi phục nhanh chóng…” 

Lạc Gia Bạch cuối cùng cũng ngậm miệng lại được, cảm thán:

“Đây chính là năng lực mà cậu đã đánh đổi với Tà Thần sao?”

Lục Ly khẽ gật đầu.

Cậu mở giao diện cửa hàng. 

Trong đó có hẳn một mục riêng dành cho trang phục.

Đổi một bộ quần áo khởi đầu cần 5 điểm tích lũy.

Lục Ly trầm ngâm giây lát, sau cùng lại đóng cửa hàng lại. 

Xét về lâu dài, cậu nói:

“Không biết anh phải làm bao nhiêu bài tập nữa… Chờ anh làm xong hết rồi đổi đồ mới cũng chưa muộn.”

Lạc Gia Bạch lẩm bẩm:

“Bảo sao không thể nhìn thấy thời gian tử vong của cậu… Bảo sao thông tin hiển thị của cậu lại hoàn toàn khác những người còn lại…" 

"Nhưng mà, ngay từ lúc bắt đầu trò chơi, cậu đã giao dịch với Tà Thần rồi à?”

Lục Ly nhướng mày khi nghe thấy một cụm từ mới:

“Thời gian tử vong?”

“Đúng thế.” 

Lạc Gia Bạch thở dài:

“Tuy cậu không muốn lập đội, nhưng giờ chúng ta xem như là đồng đội rồi, tôi có thể nói cho cậu biết.”

“Đây là năng lực tà linh mà tôi đã trao đổi được. Khi thời gian tử vong còn dưới 20 phút, tôi sẽ nhìn thấy chính xác thời khắc tử vong của người chơi đó.”

“Thời gian tử vong sẽ hiển thị trên đỉnh đầu người chơi.” 

Lạc Gia Bạch cười khổ:

“Lúc nãy cậu hỏi tôi cứ nhìn chằm chằm lên đầu cậu làm gì… Thật ra là tôi đang nhìn thời gian tử vong của cậu." 

"Tất cả người chơi khác đều đếm ngược… Chỉ có mình cậu, thời gian lại đang tăng lên.”

Đây cũng chính là lý do vì sao ngay từ lần đầu gặp Lục Ly, Lạc Gia Bạch đã có thái độ vô cùng tốt với cậu, thậm chí còn hết lần này tới lần khác mời cậu lập đội.

Bởi vì Lục Ly quá đặc biệt.

Mỗi người chơi, sau khi xuất hiện đồng hồ đếm ngược thời gian tử vong, thời gian ấy đều không ngừng giảm xuống, từng bước từng bước tiến về phía cái chết.

Nhưng thời gian của Lục Ly thì lại không ngừng tăng lên, chứng tỏ… Cậu vừa bước ra khỏi cái chết.

Chẳng lẽ nói… Trước khi trò chơi bắt đầu, Lục Ly đã là một người đã chết?

Lúc đầu Lạc Gia Bạch nghĩ mãi không thông, nhưng giờ cảm thấy nếu là năng lực của Tà Thần, thì có lẽ cũng không phải là chuyện không thể.

Cậu ta giống như một bug trong trò chơi vậy.

Nghĩ tới đây, anh lại bắt đầu thấy may mắn.

Nếu ngay từ đầu, phân nhóm bị đảo ngược, Lục Ly là người làm bài tập, còn anh là người nhận hình phạt, thì mạng của anh sớm đã không còn rồi.

Tim dần ổn định trở lại, Lạc Gia Bạch run run nhặt bài tập lên.

Phát hiện đáp án và dấu chấm bài trước đó đều đã biến mất, trang giấy trở nên trống trơn, có thể điền đáp án mới.

“Còn hai cái tên nữa, mình thử thêm một cái nhé?”

Anh quay sang hỏi ý kiến Lục Ly: 

“Cậu nghĩ cái nào mới là đúng?”

Lục Ly thản nhiên: 

“Anh viết tên người cuối cùng đi.”

Lạc Gia Bạch lập tức cung kính viết đáp án xuống, một dấu gạch chéo đỏ rực lập tức hiện ra sau đó.

Lại sai rồi.

Tiếng cưa máy gầm gừ vang lên, chú hề đang im lặng bắt đầu hoạt động trở lại.

Tốc độ quay của cưa máy lần này nhanh hơn lúc nãy gấp mấy lần.

Chú hề như một bức tượng điêu khắc, giờ đây dường như đã ý thức được lúc nãy mình quá sơ suất, không giết được Lục Ly. 

Đôi mắt tròn sâu trong bóng tối dưới chiếc đầu trùm khẽ chuyển động, gắt gao khóa chặt lấy Lục Ly.

Lần thứ hai, nó lao đến như cuồng phong bão táp, vừa chém xuống một nhát đã lập tức giơ cưa máy lên, hoàn toàn không dừng lại, tiếp tục điên cuồng chém về phía Lục Ly đang đứng.

Một nhát rồi lại một nhát.

Nền gạch bằng phẳng trong lớp học bị xé toạc tan tành.

Nó muốn biến tên người chơi không biết điều này thành đống thịt nát.

Tiếng cưa vang lên chói tai đến mức khiến màng nhĩ đau nhức, Lạc Gia Bạch không đành lòng nhìn tiếp, bèn nhắm mắt lại. 

Mãi đến khi tiếng động cuối cùng cũng dừng hẳn, anh mới dám mở mắt ra nhìn.

“Khụ khụ.” 

Bị bụi mù cuồn cuộn bay lên làm sặc đến ho không ngừng, Lạc Gia Bạch vội vã vung tay xua bụi đi. 

Nhìn thấy Lục Ly vẫn đứng yên không suy suyển bên cạnh bảng tin lớp, hoàn toàn không bị thương, chỉ đang lặng lẽ trầm tư nhìn vào danh sách tên.

Điểm khác biệt duy nhất là tay áo dài đã thành áo ba lỗ, bây giờ thì cậu đang phải túm quần đứng.

“Đáp án đã được loại trừ rồi.” 

Lục Ly bình tĩnh lên tiếng, cậu đang chờ thay một bộ đồ mới, nếu cứ thế này mãi thì sắp có cảnh không qua nổi kiểm duyệt rồi.

Lượng donate trong phòng livestream đang tăng với tốc độ quỷ dị:

[Thì ra streamer không phải đang tự tìm đường chết, mà là thật sự không sợ chết, hơn nữa còn... Không chết được. Thú vị thật đấy.]

[Tôi làm ma rồi mà còn chẳng dám ngông cuồng như vậy! Cả tuần nay dầm mưa, chân trái tôi còn rớt ra, đến giờ còn bị viêm khớp nữa cơ hu hu. Tôi out trước nhé, nhìn xác chết hơi buồn nôn.]

[Tặng thưởng 6666 minh tệ.] 

[Tên hề vòng này đúng là không có gu thẩm mỹ, chém người mà cũng phải làm bụi mù mịt như thế, tôi còn chưa kịp nhìn rõ cơ thể streamer thì đã lành lặn lại rồi!]

[Cậu thật sự muốn nhìn rõ là “cơ thể”, hay là “thịt da”? Nói cho rõ đi.] 

[Tặng 520 minh tệ, có thể mở khóa cảnh streamer tụt quần xuống không?]

[Quản trị viên đến rồi, chắc chắn là tới điều tra vụ hack! Livestream này chắc không còn trụ được bao lâu nữa đâu!]

[Khuyên mấy tên háo sắc. À nhầm, khuyên streamer nên giữ gìn lời nói và hành động thì hơn.]

[Tặng 5000 minh tệ. Các người quên rồi à, streamer thật ra vẫn là người mới, cấp còn thấp, đến mấy cái bình luận cũng chưa nhìn thấy nữa kia! Mau lên cấp đi, tôi van xin luôn đó!]

Lục Ly xách quần, bình tĩnh phân tích:

"Nặc Nặc tên đầy đủ là An Duẫn Nặc, lần kiểm tra giữa kỳ này xếp hạng hai, tụt một hạng so với trước.”

Chỉ là tụt một hạng mà thôi.

Anh nhíu mày: “Vậy mà cũng bị gọi là học sinh kém?”

Đúng là một bài tập nghiêm khắc quá mức.

Nhận được đáp án chính xác, Lạc Gia Bạch cúi đầu viết lại. 

Lần này dấu chấm sửa cuối cùng cũng thành một dấu tích.

Anh thở phào nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống đất, quần áo ướt đẫm mồ hôi.

Bài tập gia đình đầu tiên hoàn thành, tờ giấy biến thành tro, tan biến trong không khí.

Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên bảng thông báo. 

Ở khu vực thứ hai, một bức tranh mờ nhòe bắt đầu hiện ra, đó là cảnh thiết bị vui chơi trong công viên: 

Có cầu trượt, đu quay, và nổi bật nhất ở phía trước là hai chiếc xích đu đặt song song nhau.

Miệng chú hề bất chợt mở ra không một tiếng động.

Một tờ giấy mới từ từ rơi ra.

Lạc Gia Bạch đón lấy: 

“Quả nhiên, bài tập vẫn chưa kết thúc.”

Hơn nữa, người làm bài... Vẫn là anh.

[Tổ hiện tại: Tổ A]

[Bài tập thứ hai: Trong các sự việc dưới đây, đâu là ví dụ điển hình của bạo lực học đường?]

[Thời gian hoàn thành: 10 phút]

Lục Ly nói: 

“Tư liệu tham khảo cho câu này nằm ở khu vực thứ ba của bảng thông báo.”

“Đột nhiên tôi nhận được một thông báo.” Vòng tay của Lạc Gia Bạch khẽ rung. 

Sau khi đọc tin, anh ngẩng đầu nhìn Lục Ly, vẻ mặt có chút kỳ lạ: “Liên quan đến cậu.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc