Huyết Nguyệt Ký

Chương 7: Chiếc gương trong phòng kín

Trước Sau

break

Điện Tường Phong nằm ở phía tây nam hậu cung, tách biệt và u ám như bị thời gian bỏ quên. Những tán cây cao rợp bóng, ánh sáng hiếm hoi lọt qua mái ngói rêu phong, rơi thành từng vệt dài như móng tay gầy guộc của ai đó cào vào nền đá.

Tạ A Sơ khẽ đẩy cánh cửa kêu két nặng nề.

Mùi ẩm mốc ập vào, quyện cùng mùi tro nhang còn sót lại đêm qua khiến nàng khẽ nhíu mày. Căn phòng chính phủ một lớp bụi mỏng, nhưng không đến mức hoang tàn như lời đồn. Bàn ghế vẫn nguyên vẹn, màn trướng phủ kín, chỉ có chiếc gương đồng trên bàn trang điểm là hơi lệch sang một bên, phản chiếu bóng nàng méo mó.

Tạ A Sơ tiến vào, bắt đầu lau dọn theo lệnh. Nhưng càng quét đến gần chiếc gương, nàng càng thấy là lạ.

Mặt gương không chỉ phản chiếu hình ảnh méo mó, nó như đang… thở.

Sương mờ loang loáng trên mặt gương không giống hơi nước bình thường. Chúng tụ lại, tạo thành một mảng mờ đặc biệt. Tạ A Sơ cúi gần hơn, hạ khăn lau xuống.

Trong gương, ngoài bóng mình, nàng thấy một người khác đứng sau lưng.

Người ấy mặc y phục phi tần, tóc dài xõa xuống, đầu hơi nghiêng, khuôn mặt không rõ ràng… và đôi mắt trắng dã.

Tạ A Sơ thét lên nhưng không thành tiếng. Trong khoảnh khắc nàng quay đầu nhìn ra sau, căn phòng trống không, chỉ có ánh sáng yếu ớt và tiếng gió luồn qua rèm trướng.

Nàng quay lại nhìn gương lần nữa thì hình ảnh ấy biến mất.

Chiếc gương lại chỉ phản chiếu mình nàng.

Nhưng trên mặt gương, hiện lên một vệt ướt rõ ràng, dài như vết tay vừa vuốt qua mặt kính từ bên trong.

Tạ A Sơ không lau tiếp nữa. Nàng đặt khăn xuống, tiến ra ngoài với bước chân nặng trĩu. Trong lòng có điều gì đó gợn lên, thứ gì đó không phải từ cõi này, đang nhắm thẳng vào nàng.

**

Tối đó, Tạ A Sơ không về phòng ngủ như thường lệ. Nàng đến chỗ Lâm Uyển.

“Uyển nhi, ngươi từng nói… phi tần chết trong điện Tường Phong ba năm trước, là ai?”

Lâm Uyển ngước lên, chần chừ một lúc mới khẽ đáp: “Là Trịnh quý nhân. Người được sủng ái một thời, nhưng sau đó đột nhiên bị thất sủng, rồi… treo cổ rồi tự thiêu trong phòng trang điểm. Có người bảo… đêm ấy, gương trong phòng vỡ, và máu nàng bắn lên thành chữ. Nhưng không ai dám xác thực.”

Tạ A Sơ gật đầu, không nói gì thêm. Nhưng khi quay về phòng, nàng giấu một vật dưới tay áo.

Là chiếc gương đồng, nàng đã lấy trộm từ điện Tường Phong.

Nàng phải biết. Rốt cuộc kẻ đó là ai. Và vì sao lại nhắm vào nàng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc