Huyết Nguyệt Ký

Chương 3: Lời thì thầm dưới giếng cổ

Trước Sau

break

Tạ A Sơ thức trắng cả đêm.

Sau khi bóng tay khô quắt ấy biến mất, nàng đã kiểm tra khắp gian phòng – mọi cánh cửa, mọi vết nứt trên tường, từng góc giường, thậm chí cả dưới phản ngủ. Nhưng không một dấu vết lạ nào. Mọi thứ đều im ắng đến đáng ngờ, như thể sự việc xảy ra vừa rồi chỉ là ảo giác.

Nhưng nàng biết mình không điên.

Sáng hôm sau, Cảnh Tú cung bị phong tỏa. Một thái y trẻ tuổi được phái đến kiểm tra lại xác Tần phi. Nàng chỉ đứng từ xa nhìn, không gây chú ý. Nhưng ánh mắt nàng lại không rời khỏi bàn tay của Tần phi – nơi từng được nhét tro giấy và móng tay – giờ đã tái nhợt, sưng phồng, nhưng... mơ hồ có dấu vết một sợi chỉ đỏ.

Nàng rùng mình. Lần này, nàng cần phải đi sâu hơn. Phải tìm ra điều mà triều đình đang cố giấu.

**

Buổi chiều, sau giờ dọn dẹp, nàng lẻn ra khu giếng cổ phía tây bắc hậu cung. Nơi này đã bị bỏ hoang từ lâu, vì từng có một cung nữ gieo mình xuống đó. Người ta đồn rằng sau đêm ấy, không ai dám đến gần, bởi mỗi khi trăng tròn, sẽ nghe tiếng ai đó thì thầm dưới lòng giếng.

Tạ A Sơ đứng trước miệng giếng, gió lùa qua khe đá lạnh buốt, mang theo hơi ẩm lẫn mùi tanh kim loại. Nàng lấy từ trong tay áo sợi chỉ đỏ đêm qua, nhẹ nhàng thả xuống lòng giếng sâu thẳm.

Trong thoáng chốc, giếng như đang thở. Mặt nước nhợt nhạt khẽ rung lên, phản chiếu ánh sáng nhập nhoạng kỳ dị.

Rồi... một tiếng thì thầm cất lên từ lòng giếng. Như hơi thở. Như tiếng người vừa chết trở về từ địa ngục.

“Trả lại... trả lại... máu... trả lại máu cho ta...”

Tạ A Sơ cắn chặt môi, tay nắm chặt mép giếng đến bật máu. Mùi tanh càng lúc càng đậm. Tiếng thì thầm càng lúc càng rõ.

“Ngươi... là đứa bé đó...”

Nàng lùi lại một bước. Tim đập thình thịch. Trong đầu vụt qua hàng ngàn suy nghĩ, nhưng chỉ còn đọng lại một câu:

Chúng biết nàng còn sống.

**

Trở về phòng, sắc mặt nàng trắng bệch. Nhưng trong ánh mắt đã không còn sợ hãi như trước.

Trong lòng Tạ A Sơ giờ đây không chỉ là nỗi ám ảnh quá khứ, mà còn là sự kiên định. Những cái chết kỳ lạ trong cung không phải trùng hợp. Tần phi không phải nạn nhân đầu tiên, và sẽ không là cuối cùng.

Mỗi manh mối nhỏ, mỗi lời thì thầm giữa đêm, đều đang dẫn nàng đến một điều gì đó lớn hơn.

Có một thế lực đang thao túng cả hoàng cung.

Và có thể, cả vụ thảm sát mười hai năm trước... cũng bắt đầu từ nơi này.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc