Hương Thôn Diễm Tình

Chương 31 - Chương 31

Trước Sau

break
Trans & edit: Gấu chan TwT

Từ sau khi hai người chơi WC đại chiến, Tiếu Chiến lại mang theo lão thỏ chơi ngoài trời, trên sân thượng cùng nhà bếp, mỗi ngày trôi rất dâm loạn. Lão tao thỏ mang thai hàng ngày đều được đại dương v*t đùa giỡn, thân thể ngày càng đẫy đà đầy đặn, mỗi ngày đều trần truồng đi lại trong phòng.

Lão thỏ không chịu ngồi yên cứ đi loạn trong phòng như thế chọc cho tên nhóc xấu xa kia không nhịn được vác lên giường làm vận động pit tông, sau đó bắn loạn bên trong khiến cho anh vừa thẹn vừa bị trướng bụng khóc vừa mắng hắn.

Tiếu Chiến đáp lại là do anh mỗi ngày cầu ȶᏂασ, hắn làm ông xã tốt của anh đương nhiên phải thỏa mãn không để anh chịu khổ, tiếp theo lại mắng anh là lão kỹ nữ đang mang thai mà suốt ngày ăn đòi ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn còn bị ȶᏂασ tới bắn nước ŧıểυ. Hắn nói như vậy khiến lão thỏ đỏ mặt, đem đầu vùi vào trong chăn.

Đương nhiên là nam nhân thường ngày thực sự đều có chủ ý riêng, trừ khi tầm mắt của lão thỏ không chịu ngoan ngoãn mà cứ chăm chú nhìn hắn, dùng cặp mông lớn vô tình chạm vào hắn, nếu không hắn cũng không chạm vào anh.

Hai người cứ như vậy ngọt ngào làʍ t̠ìиɦ mỗi ngày không biết chán đến hơn một tháng. Lâm Bảo đã ở trong gian phòng đi thuê tới phát ngán, hôm nay anh chủ động ôm cổ Tiếu Chiến làm nũng nói muốn ra ngoài.

Lúc này lão thỏ đã mang thai bảy tháng, cái bụng cũng đã lớn vô cùng, mặc quần áo rộng tới mấy cũng không giấu nó đi được.

Tiếu Chiến ôm lấy người yêu, hôn mạnh một cái lên mặt anh nói, "Có thể cho anh đi ra ngoài, nhưng phải nghe lời mặc quần áo tôi mua."

Khoảng thời gian này tâm tình ác liệt của Tiếu Chiến tăng mạnh, hắn mua rất nhiều thứ cho anh, nào là nịt ngực, qυầи ɭóŧ chữ T, áo ngủ tơ tằm kèm một cái đai nhỏ, khi anh mặc lên lộ ra bờ vai mịn màng, núm vυ" hơi vểnh lên nửa kín nửa hở, phía dưới lại là chiếc qυầи ɭóŧ chữ T kia.

"Ưm... Tôi không muốn mặc..." Sau khi mặc vào mấy món đồ kia anh cảm giác bản thân thật sự rất da^ʍ đãиɠ.

Tiếu Chiến không nhịn được cười to, "Không phải mấy thứ đó, là mấy món đồ trong túi này." Nói xong hắn lấy từ sau lưng ra một túi quần áo mới.

Lâm Bảo vừa nhận lấy phát hiện ra đây là một bộ đồ của phụ nữ mang bầu, áo màu hồng trên ngực có thêu con thỏ nhỏ.

Lâm Bảo đưa quần áo trả lại cho hắn, không biết nên nói như thế nào, "Cậu... Sau lại mua màu hồng..." Anh làm sao có thể mặc thứ này ra đường lớn gặp người đây.

Tiếu Chiến vỗ lên cặp mông tròn của anh, "Ít nói nhảm, ngoan, mặc quần áo vào nhanh lên."

Lâm Bảo không dám làm trái ý hắn, cởi đi áo ngủ, thân thể đầy đặn hiện ra dưới ánh nhìn chăm chú của Tiếu Chiến, lại mặc vào áo lót hắn mua cho anh, tiếp theo mặc trang phục kia vào.

Tiếu Chiến như lang như sói theo dõi từng động tác của anh, chờ sau khi anh thay quần áo xong, hắn nhanh chóng đi tới ôm eo anh mãnh liệt hôn xuống, hôn tới khi lão thỏ không chịu được rầm rì phản kháng, ánh mắt mơ màng có nước mới chịu thả ra.

"Anh thật đáng yêu." Hắn nghiêm túc khen anh một câu. Lâm Bảo cúi đầu chỉnh quần áo, thẹn thùng không nói ra được lời nào.

Tiếu Chiến xoa đầu anh, lại nói thêm một câu, "Đáng tiếc là không có tóc giả, nếu không thật sự trở thành một người phụ nữ xinh đẹp đang mang thai."

Lâm Bảo không được tự nhiên nói, "Đáng yêu cái gì mà đáng yêu... Tôi... Tôi không đáng yêu..."

"Sao có thể không đáng yêu, ở trong mắt lão tử anh là đáng yêu nhất."

Lâm Bảo đỏ mặt không lên tiếng.

Hai người cứ liếc mắt đưa tình như vậy nửa ngày, Tiếu Chiến đội mũ cho anh, sửa lại tóc tai rồi đeo thêm khẩu trang, sau đó mới hài lòng ôm Lâm Bảo đi ra ngoài.

Lâm Bảo vừa ra khỏi cửa cả người đều không thoải mái.

Tuy rằng anh mềm mại ôn nhu, nhưng dù sao cũng là một người đàn ông, sao có thể quen với mấy bộ đồ như này.

"Tôi... Có phải tôi rất kì lạ không?" Lão thỏ đơn thuần nhỏ giọng hỏi Tiếu Chiến đang đi bên cạnh.

Nam nhân ôm sát anh, cười xấu xa nói, "Không có chuyện gì, thực sự đáng yêu lắm."

Lâm Bảo không chịu nổi ŧıểυ tử xấu mỗi lần nói như vậy, cố ý lầm bầm thêm một câu, "Nếu như bị người ta nhìn ra thì sao..."

Tiếu Chiến nghiêm mặt nói, "Tôi là người đàn ông của anh, anh là người vợ đang mang thai của tôi, chỉ cần biết như vậy, những cái khác anh không cần quan tâm."

Lâm Bảo ừ một tiếng, có chút sợ hãi có chút hạnh phúc ôm lấy cánh tay ŧıểυ tử xấu, cùng nhau đi ra ngoài.

Dọc theo đường đi không phải không có ai quay lại nhìn bọn họ, dù sao Tiếu Chiến cũng là một soái ca vừa cao lớn vừa đẹp trai hơn nữa còn đang mặc quân phục, bên cạnh lại có một người phụ nữ có thai đi cùng. Người phụ nữ kia nhìn qua dáng người cũng khá đẹp, do vành mũ kéo xuống quá thấp nên không ai nhìn rõ khuôn mặt chỉ thấy hai cánh tay nhỏ nhắn lộ ra trắng nõn, đi dưới ánh mặt trời như đang phát sáng hấp dẫn ánh mắt người ta.

Tự nhiên Lâm Bảo cũng cảm nhận được những tầm mắt này, anh chỉ lo bản thân bị lộ, trong lòng run rẩy sợ hãi. Đúng lúc này Lâm Bảo nghe thấy có người phía sau gọi Tiếu Chiến.

"A? Đây không phải là thiếu tá Tiếu sao?"

Tiếu Chiến xoay người, nhìn thấy một thanh niên trẻ tuổi cũng mặc quân phục, người này nhìn sang Lâm Bảo bên cạnh, hai mắt sáng lên, cười nói, "Đây là chị dâu sao?"

Trong quân đội Tiếu Chiến làm Đại đội phó, chức quan không lớn nhưng vẫn có danh tiếng không nhỏ trong sư đoàn H, là nhân tài do quân trưởng cố ý đề bạt lên, có rất nhiều người nhìn mà đỏ mắt, người trước mắt này là Đại đội trưởng của sư đoàn H.

Biều tình Tiếu Chiến lạnh nhạt, hắn ừ một tiếng trả lời, dù cười xã giao đáp lại hắn cũng lười không muốn làm.

Đại đội trưởng Tống đã tập mãi thành quen, trái lại nhịn không được quay sang đánh giá Lâm Bảo.

"Chị dâu mang thai mấy tháng rồi sao bụng lại lớn như vậy?"

Lâm Bảo là người hiền lành lại dễ mềm lòng, thấy người quen của tên nhóc này thì ngượng ngùng mở miệng trả lời, "Tôi... Tôi bảy tháng rồi." Lời vừa nói ra khỏi miệng anh cũng bị dọa sợ yên lặng đứng đó.

Chết rồi, sao anh lại nói chuyện!

Quả nhiên, Lâm Bảo vừa mở miệng, vẻ mặt của đại đội trưởng Tống khẽ biến, nhưng vành mũ Lâm Bảo kéo xuống quá thấp hắn không thể nhìn rõ mặt anh.

Sắc mặt Tiếu Chiến như thường, ôm lấy Lâm Bảo đang sợ tới mức run lẩy bẩy, hắn nhỏ giọng an ủi, "Không cần sợ, ông xã dẫn em đi ăn, được không?"

Lâm Bảo nghĩ đi càng nhanh càng tốt, đỡ bị người khác phát hiện ra rồi lại cười nhạo Tiếu Chiến, anh nhấc chân muốn rời đi ngay lập tức.

Lúc này đại đội trưởng Tống lên tiếng, "Thiếu tá Tiếu, bà xã của cậu nhìn qua có vẻ khá lớn tuổi, là con dâu nuôi từ bé sao?"

Tiếu Chiến cười nói, "Đúng vậy, bà xã nhà tôi lớn hơn mười bốn tuổi, làm sao, cậu cũng muốn tìm?"

Đại đội trưởng Tống thấy hắn không e dè, thậm chí ngay cả tuổi tác cũng nói ra, nhất thời nghẹn lời.

Tiếu Chiến cùng Đại đội trưởng Tống chênh lệch tuổi tác cũng không nhiều, chỉ là một bên do được một lãnh đa͙σ quý mến, một bên lại là một nhà ba đời đều trong quân đội, tồn tại quan niệm giai cấp sai biệt, vì lẽ đó nên quan hệ giữa hai người cũng không tốt.

Lâm Bảo đương nhiên hiểu rõ tính khí Tiếu Chiến, nhìn thấy bầu không khí có chút không đúng, anh kéo tay hắn, không muốn hắn tiếp tục như vậy.

Tiếu Chiến nặn nặn lòng bàn tay của anh, đối với đại đội trưởng Tống nói, "Cậu còn có chuyện gì không?"

Đại đội trưởng Tống lúng túng lắc đầu, yên lặng nhìn Tiếu Chiến ôm lấy người vợ nuôi từ bé của hắn rời đi, chờ hai người đi xa, hắn mới cười lạnh mắng to, "Cũng chỉ là một thằng ranh từ nông thôn lên thành phố, tìm một nữ nhân lớn tuổi không biết nhục lại còn khoe ra, mẹ nó thế mà lại có sở thích như vậy!"

Lâm Bảo vừa nghĩ tới Tiếu Chiến thừa nhận anh là bà xã, cả người đều cảm thấy không ổn, vô cùng xấu hổ.



Tiếu Chiến liếc nhìn anh, hỏi, "Làm sao vậy?"

Lâm Bảo im lặng nửa ngày mới nhỏ giọng lên tiếng, "Tôi... Tôi sao có thể là con dâu nuôi từ bé..."

"Sao lại không phải, từ lần đầu thấy anh tôi đã nghĩ sẽ cưới anh."

"Cái gì?"

Năm ấy khi Tiếu Chiến năm tuổi là lần đầu hai người gặp gỡ, là ngày Lâm Bảo hỏi cưới vợ.

Lâm Bảo nhớ lại đứa nhỏ ngạo khí lại lạnh lùng kia, ngay cả ánh mắt cũng không thèm liếc nhìn anh, còn trào phúng anh là nhà quê thiếu hiểu biết.

Tiếu Chiến nhìn thấy dáng vẻ ngơ ngác của anh, không nhịn được bật cười, "Hahaha, tôi nói thế anh cũng tin?"

Mặt Lâm Bảo đỏ bừng, anh thật sự tin những gì hắn nói, hơn nữa còn nghiêm túc suy nghĩ rất nhiều.

Tiếu Chiến yên lặng nhìn anh, đột nhiên nghiêm mặt nói, "Tôi rất hối hận, nếu như khi đó tôi lớn hơn, nhất định sẽ cưới anh về nhà, để anh trở thành vợ tôi."

Lâm Bảo hơi sửng sốt một chút, giọng nói run run, "Cậu... Cậu nói cái gì..."

"Đương nhiên hiện tại vẫn chưa muộn." Tiếu Chiến cười cợt, khuôn mặt anh tuấn mang theo thần thái chưa bao giờ xuất hiện, "Tôi vẫn sẽ ôm anh, yêu anh, ở bên anh, để anh mang thai con của tôi..."

Vành mắt Lâm Bảo lập tức hồng hồng, không biết là do cảm động hay chua xót, nước mắt không báo trước chảy ra.

Tiếu Chiến vừa nhìn thấy lão thỏ khóc vội vàng ôm lấy anh, ở bên đường cho anh một nụ hôn nồng nhiệt, đến khi anh thẹn thùng không còn tâm trạng đau lòng mới thả ra.

Mọi người xung quanh vây xem một anh chàng quân nhân cùng một người phụ nữ đang mang thai hôn nhau trên đường lớn, mọi người thi nhau chụp ảnh sau đó up lên weibo với tiêu đề quân nhân bá đa͙σ cùng vợ hôn nhau trên đường, tình cảm cuồng nhiệt và lãng mạn... Lâm ŧıểυ Thu lướt web nhìn thấy mấy bài đăng này, cả người đều không thoải mái. Chuyện này là sao... Đây không phải là Tiếu ca ca sao?

Đương nhiên ở bên này Tiếu Chiến ôm người vợ nuôi từ bé của hắn chơi thoải mái, đi dạo phố, ăn cơm, đi nhiều quá hai chân lão thỏ vì mệt mà đau nhức, Tiếu Chiến đem anh ôm lên đi tiếp.

Lâm Bảo bị tên nhóc này ôm vào ngực, anh ngắm nhìn gò má tuấn lãng kiên nghị của hắn cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Anh ngượng ngùng ôm chặt Tiếu Chiến, mềm giọng nói, "Tôi... Tôi thật hạnh phúc..."

Tiếu Chiến xấu xa nói, "Đúng là tính phúc rất đủ, có đại dương v*t của lão tử anh có thể không tính phúc sao?"

Lão thỏ đỏ mặt, mềm nhũn mắng hắn một câu, "Lưu manh."

Tiếu Chiến u a một tiếng, nghiêng đầu hôn anh, lão thỏ xấu hổ né tránh hắn, kết quả lại bị hắn cắn mạnh một cái sau đó mới ngoan ngoãn cùng hắn hôn lưỡi. Hôn môi một hồi lão thỏ liền không xong rồi, cặp mông ma sát với cánh tay của nam nhân.

Tiếu Chiến mở mắt nhìn anh, lão thỏ xấu hổ không dám nhìn lên. "Lại muốn?"

Lâm Bảo rầm rì không nói lời nào, Tiếu Chiến có ý muốn dạy dỗ anh, nếu cứ để anh một lúc buông thả một lúc lại khép mình không cho, việc này có thể gây bất lợi cho cuộc sống sinh hoạt vợ chồng của hai người sau này.

"Nói nhanh, muốn hay không!"

"Ưm... Tôi... Tôi muốn..."

"Lão kỹ nữ đúng là da^ʍ đãиɠ, bụng đã lớn như vậy rồi còn muốn ăn dương v*t của nam nhân."

Lâm Bảo bị nhục nhã, nước mắt lưng tròng, "Tôi... Tôi..."

"Mẹ nó, nói cho lão tử biết anh là ai, anh muốn cái gì hả?"

"Ô ô... Tôi... Tôi là... Là lão kỹ nữ của cậu... Tôi... Muốn đại dương v*t của cậu... Ư ô ô ô..."

Tiếu Chiến hài lòng nở nụ cười, ôm lão thỏ tiến vào một khách sạn gần đó.

Tiến vào trong phòng, Lâm Bảo cởi quần áo bên ngoài, cởi áo lót, cuối cùng xấu hổ bỏ đi qυầи ɭóŧ, qυầи ɭóŧ màu hồng Tiếu Chiến mua đã ướt hoàn toàn, phần giữa còn dính dính dịch. Tiếu Chiến cầm lên ngửi ngửi, sắc mặt lộ ra nụ cười dâm tà, "Mùi vị cũng đủ tao."

Lâm Bảo xấu hổ cúi đầu, hai chân luống cuống khép lại.

Tiếu Chiến chỉ thân dưới của hắn nói, "Ngoan, đem thứ anh yêu thích nhất lấy ra."

Lão thỏ xấu hổ đỏ mặt, run rẩy kéo khóa quần của hắn, dương v*t thô to bắn ra ngoài, suýt chút nữa bắn vào mũi anh. Lâm Bảo ngửi thấy mùi vị nam tính quen thuộc, cả người nhũn ra, không nhịn được nắm lấy vật kia.

"A... Thô quá..."

"Lão kỹ nữ có muốn ăn nó hay không?"

"Ư... Tôi không biết..." Anh vừa thẹn lại da^ʍ đãиɠ xoa xoa vật kia của nam nhân, Tiếu Chiến hiểu rõ nắm lấy côn th*t xoa xoa trước bờ môi mềm mại của anh. Lâm Bảo tự mình không chịu nổi hé miệng, nuốt đại dương v*t anh yêu nhất vào.

Bờ môi mềm mại ẩm ướt gần như bao bọc lấy đại quy đầu, cái lưỡi đỏ ngượng ngùng liếʍ láp mã mắt đã mở ra, khi ăn được dịch mặn nó phân bố ra anh phấn khởi xoay đầu, dùng sức nuốt xuống, dùng khoang miệng âu yếm mỗi một tấc da thịt trên đại dương v*t.

Tên nhóc xấu xa đang đứng trước mặt anh, thân hình mang theo uy thế vốn có, anh cảm giác bản thân như một con chó mẹ chỉ chuyên thỏa mãn du͙© vọиɠ của nam nhân.

Tiếu Chiến cúi đầu nhìn anh, nhìn lão thỏ mang thai bảy tháng lại phóng túng như kỹ nữ quỳ xuống khẩu giao cho hắn, gò má ửng hồng, sống lưng trắng nõn, cái bụng vì mang thai mà lớn hơn không ít, bất kỳ điểm nào cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của hắn.

"Lão kỹ nữ, có thích đại dương v*t hay không?"

Lâm Bảo nâng mắt nhìn hắn, khí chất ôn nhu mềm mại ban đầu chuyển thành da^ʍ đãиɠ phóng túng, anh kêu lên vài tiếng mơ hồ, mở lớn miệng đem dương v*t ngậm sâu hơn, gần như sắp đem đại quy đầu đưa vào bên trong cổ họng.

Tiếu Chiến cảm nhận được không gian nhỏ hẹp ấm nóng đang bao lấy hắn, thoải mái khiến dương v*t không nhịn được thô thêm vài vòng, Lâm Bảo cố gắng chống đỡ, toàn bộ khoang miệng bị đại dương v*t chiếm lấy không còn kẽ hở.

"Fuck! Mẹ nó, quá thoải mái." Tiếu Chiến sờ sờ mặt anh, dương v*t trước sau lay động, một lát sau còn va chạm với đầu lưỡi mềm mại.

"Ư ư ư..." Lâm Bảo bị đâm tới nước mắt lưng tròng, bờ môi không cách khép lại chảy ra chất nhầy, theo khóe miệng nhỏ xuống trên đầu v* bên dưới.

Tiếu Chiến dùng chân sượt qua đầu v* anh, đẩy đẩy cho vυ" nhỏ lắc loạn trái phải, chất nhầy theo đó bị đẩy đi xa hơn.

Lâm Bảo thấy hắn bắt nạt vυ" mình, xấu hổ rầm rì vài tiếng coi như phản kháng, hai tay lại nâng vυ" lên cho nam nhân tiếp tục chà đạp.

Tiếu Chiến tiếp tục ȶᏂασ làm trong miệng Lâm Bảo, phía dưới dùng quần bò thô ráp ma sát đầu ngực anh, đem chúng nó chà đạp tới vừa cứng vừa sưng đỏ, hình ảnh dâm mỹ giống như viên ô mai đỏ hồng trên miếng bánh gato phủ kem sữa trông vô cùng ngon miệng.

Tuy nam nhân nói năng mạnh miệng thực chất lại không chịu nổi loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, mấy lần đâm vào liên vội vàng đem dương v*t rút ra.

Lúc này do dương v*t dính đầy nước bọt vừa ướt vừa sáng lên, quy đầu màu tím đỏ to lớn dữ tợn như một quái thú, gân xanh nổi lên trông càng đáng sợ hơn.

Lâm Bảo liếʍ liếʍ môi nhìn nó, ánh mắt mơ hồ nhìn vật lớn này.



Tiếu Chiến cho rằng anh bị hắn ȶᏂασ tới choáng váng, vội vàng cúi người xuống ôm anh lên.

Lão thỏ cứ như vậy dán sát vào người hắn, bây giờ hắn mới nhìn rõ hóa ra trong lúc anh khẩu giao cho hắn đã lén lút bắn tinh, dương v*t phía trước mềm mại phun ra dịch trắng, cái mông to đằng sau lại càng loạn hơn, d*m thủy chảy ra rất nhiều.

Tiếu Chiến ôm anh lên giường lớn của khách sạn, Lâm Bảo như một khối bọt biển ngâm trong nước thời gian dài, co quắp nằm trên giường, thân thể đầy đặn trắng mịn dính một thân mồ hôi mỏng, cặp vυ" nổi lên, bụng lớn phồng cao, nhìn qua mang lại cho người ta cảm giác như đang đứng trước một bàn tiệc rực rỡ đầy đủ sắc hương vị.

Tiếu Chiến cúi người, nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn trên cái bụng đã lớn của Lâm Bảo, sinh mệnh bên trong dường như đã có ý thức của riêng nó, cảm nhận được baba ở bên ngoài mi mi nó thì nhẹ nhàng lấy chân đạp vào bụng Lâm Bảo, chỗ Tiếu Chiến vừa hôn qua hơi động đậy. Ai ngờ baba bé ở bên ngoài nói, "Nhóc con, ngoan ngoãn một chút, dám dằn vặt cha xem, lão tử sẽ quăng nhóc vào thùng rác."

Nhất thời cái bụng lại bất động như cũ. Cái gì Lâm Bảo cũng không nghe thấy, nhỏ giọng mơ màng sau đó vươn tay muốn ŧıểυ tử xấu ôm anh.

Tiếu Chiến đứng thẳng cởi quần áo ra, bắp thịt cường tráng lộ ra, hắn yên lặng lên giường, đem lão thỏ ôm vào trong ngực, vật to lớn bên dưới đẩy đẩy cặp mông tròn của Lâm Bảo.

Lão tao hàng không an phận dựa sát vào Tiếu Chiến vặn vẹo thân thể, hai thân thể trần truồng ma sát với nhau, thuận tiện cho Tiếu Chiến âu yếm thân thể anh, bàn tay Tiếu Chiến không chút khách khí đưa ra dùng lực xoa nắn ngực anh, Lâm Bảo được yêu thương thoải mái rêи ɾỉ ra tiếng, hai chân mở rộng chờ nam nhân tiến vào.

"A~... Tiếu Chiến... Tôi... Tôi... Tôi muốn, tôi muốn cậu..."

Tiếu Chiến bị anh câu dẫn không thể tiếp tục nhịn nữa, đại dương v*t tách ra mông lớn đem đại quy đầu ma sát ở bên ngoài miệng huyệt ấm nóng rồi chầm chậm đi vào.

"Hư... Ưm... A~" Lâm Bảo đỏ mặt rêи ɾỉ.

Quy đầu khổng lồ tách ra miệng huyệt chen vào, cúc huyệt mềm mại chậm rãi nuốt đại dương v*t vào trong.

"Tiên sư nó, thật chặt!" Tiếu Chiến thở dài một tiếng, một tay hắn xoa bóp trên ngực Lâm Bảo, thân dưới từng chút một xâm nhập vào trong cơ thể anh. Khi đại dương v*t đâm vào nơi sâu nhất thì thân thể Lâm Bảo giật giật thảm thiết kêu lên. Tiếu Chiến nắm lấy cổ chân anh gập lại, hướng sang hai bên tách ra, đôi chân dài trắng mịn bị gập thành hình chữ M rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác người nhìn. Đầu tiên nam nhân dừng lại trong chốc lát, ngay sau đó vùng eo khỏe khoắn dùng sức chuyển động liên tục, bên trong hậu huyệt mềm mại trơn trượt dễ dàng tiếp nhận dương v*t thô to, thân thể Lâm Bảo hoàn toàn mất đi khống chế theo va chạm kịch liệt của Tiếu Chiến mà phập phồng lên xuống lay động. Lâm Bảo cứ như vậy chìm vào biển tình, bụng lớn bị ŧıểυ tử kia va chạm mà rung rung, mông lớn chạm vào cơ bụng của hắn phát sinh tiếng vang tục tĩu trong phòng.

Tiếu Chiến một bên dùng lực ȶᏂασ anh, một bên cắn vành tai anh nói, "Lão tao hàng, được đại dương v*t ȶᏂασ có sướиɠ hay không, thoải mái liền gọi tôi là ông xã, ngoan nào, gọi càng lớn tôi càng khiến anh thoải mái hơn..."

Lâm Bảo xấu hổ trừng hắn, cái gì... Tên nhóc này đang nói gì vậy... Bàn tay Tiếu Chiến đỡ lấy mông anh, chậm rãi đem dương v*t ra ngoài, Lâm Bảo thở dốc, ngón tay bấm chặt lấy đệm giường, thịt huyệt bên trong dường như cũng sắp bị kéo ra ngoài theo, đến khi chỉ còn quy đầu ở bên trong huyệt thì nam nhân bỗng nhiên dùng sức đem toàn bộ dương v*t đẩy sâu vào trong, cánh mông tròn bị va chạm rung động biến dạng, Lâm Bảo không chịu nổi đung đưa thân thể rêи ɾỉ theo động tác bên dưới. Ngay sau đó là những lần va chạm kịch liệt, nam nhân thay đổi góc độ mà đâm vào trong ngày càng sâu hơn.

"Nhanh lên, bà xã da^ʍ đãиɠ mau gọi ông xã nào." Tiếu Chiến ȶᏂασ anh ngày càng tàn nhẫn, đại dương v*t gần như mất không chế liên tục đâm vào thit huyệt, tràng thịt sung huyết bị làm tới biến dạng, bên ngoài miệng huyệt dính không ít dâm dịch.

"Ư... A~... Không muốn... Nhẹ một chút... ŧıểυ tử xấu... A a~" Cái mông bị va chạm tạo thành tiếng vang xấu hổ, cái bụng lớn trước sau đung đưa gần như muốn đem đứa nhỏ bên trong lắc ra ngoài.

Tiếu Chiến vừa nghe anh vẫn còn gọi hắn là ŧıểυ tử xấu khó chịu mắng, "Lão kỹ nữ thật không ngoan! Mau gọi ông xã."

Lâm Bảo bị hắn ȶᏂασ tới cả người run rẩy, không thể nhịn được nữa, thất thanh khóc kêu, "A a a~ Ông xã... Ông xã... Quá mạnh... Ông xã... tha cho em đi ~ ~ ~"

"Bà xã, bà xã da^ʍ đãиɠ của anh, em thật con mẹ nó quá đáng yêu!" Tiếu Chiến thô bạo hôn anh, Lâm Bảo ngẩng lên cùng nam nhân mãnh liệt hôn môi, nước bọt theo hành động của hai người không kịp nuốt xuống chảy ra khóe miệng. Tiếu Chiến một bên hôn anh một bên mạnh mẽ ȶᏂασ ŧıểυ huyệt bên dưới, không lâu sau liền đem bà xã nuôi từ nhỏ của hắn ȶᏂασ tới bắn tinh.

"Ư ư ư ư..." Lâm Bảo rêи ɾỉ đạt cao trào, Tiếu Chiến cảm thụ thịt huyệt co rút nhanh hơn chặt chẽ cuốn lấy đại dương v*t của hắn, càng ngày càng hưng phấn đâm vào miệng trực tràng, xoang đa͙σ đã sớm bị ȶᏂασ tới thành thục không ngừng phun ra chất nhầy, trong nháy mắt quy đầu khổng lồ như được ngâm trong nước ấm.

Tiếu Chiến cảm giác bản thân như tiến vào suối nước nóng, thoải mái khiến gân xanh toàn thân đều nổi lên, hắn thở dốc ôm chặt Lâm Bảo.

Lâm Bảo dùng tư thế ngồi tiếp tục bị tên nhóc kia cuốn theo hắn điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, đại dương v*t vừa thô vừa cứng của Tiếu Chiến vùi sâu trong cơ thể anh, nhiều lần như muốn đâm thủng miệng trực tràng khiến nó co giật liên tục, đứa nhỏ ở trong không lúc nào chịu ngoan, một lát đá mạnh vài lần một lát như đấm mạnh vài cái khiến lão thỏ run run không ngừng.

Hai người bên ngoài dường như không để ý tới, dính vào nhau điên cuồng hôn môi. Tiếu Chiến muốn nhìn bụng lão tao hàng cùng mặt anh, vì vậy hắn đặt anh lên giường, dùng tư thế truyền thống tiếp tục ȶᏂασ anh. Lâm Bảo ở trên giường bị ȶᏂασ tới thần hồn điên đảo, bụng lớn không ngừng rung lên, cặp vυ" nhô lên phun sữa ra ngoài, Tiếu Chiến cúi đầu mυ"ŧ đi chất lỏng trên ngực anh, bên dưới lại dùng sức thỏa mãn tính dục của anh. Nam nhân nắm lấy tay anh, gặm cắn núm vυ" một cách hăng say, cái eo chuyển động như đang đóng cọc va chạm mông lớn, cơ bụng của hắn mạnh mẽ đánh vào cặp mông căng tròn trắng mịn của Lâm Bảo, hành động quá mức kịch liệt khiến d*m thủy bên trong huyệt bắn ra.

"Ô... A~ Ư... Em... Không được... Anh... mau tới... A a a~" Thân thể trắng nõn ở trên giường vặn vẹo.

"Mẹ nó, giết chết em lão kỹ nữ của tôi, nhìn tôi, mau gọi ông xã, cầu lão tử ȶᏂασ nát cái huyệt nhỏ của em." Gương mặt tuấn tú của Tiếu Chiến trở nên dữ tợn, hắn đâm xuyên càng mạnh hơn.

"Ư... Ông xã... A a ư ư ưm... Dùng sức... Làm em... xin anh..." Lâm Bảo bị từng lần ȶᏂασ làm thoải mái tới tê dại, căn bản không thể suy nghĩ được chuyện gì, kɧoáı ©ảʍ thân thể được nhận càng ngày càng mãnh liệt, cảm giác thoải mái sung sướиɠ gần như ăn mòn hết thảy thần trí của anh.

Nam nhân tăng nhanh tốc độ, mỗi lần đều dùng sức đâm vào nơi sâu nhất bên trong, tao tâm cũng sắp bị đụng nát, Lâm Bảo cũng không chịu nổi như sắp hỏng tới nơi, chỉ biết nương theo hành động ȶᏂασ làm của đại dương v*t mà gào khóc thảm thiết.

"Mẹ... Lão tử muốn bắn!" Tiếu Chiến không cam lòng gầm nhẹ, thân dưới kịch liệt đâm vào thêm mười mấy lần, hai tay nắm lấy đầu ngực Lâm Bảo xoa bóp.

"A... Không muốn... Ông xã... Không muốn..." Phóng đãng rêи ɾỉ vài tiếng, tuyến sữa trước ngực lần thứ hai mở ra, bắt đầu phun ra chất lỏng ngon miệng.

Nam nhân gầm nhẹ mắng anh một tiếng, một bên dùng tay xoa nắn đầu v*, đồng thời bên dưới run lên ở bên trong cơ thể Lâm Bảo bắn tinh.

"A a a a..." Thân thể Lâm Bảo co giật, thời gian nam nhân bắn kéo dài hơn một phút đồng hồ, mới đưa toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sâu vào trong anh.

Tiếu Chiến cũng không nghĩ tới bản thân lại mất khống chế bắn vào bên trong, hắn vội vàng đem dương v*t rút ra, chỉ nghe thấy ba một tiếng, miệng trực tràng không kịp khép lại phun ra chất nhầy, hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và d*m thủy ồ ạt phun ra ngoài.

"Ô ô ô ô..." Lâm Bảo lúng túng không chịu nổi, bụm mặt bật khóc.

Tiếu Chiến hôn hôn khuôn mặt ẩm ướt mồ hôi của anh, không hề có thành ý nói, "Xin lỗi bà xã, không cẩn thận lại bắn vào trong mất rồi."

Vừa nghe tới hai chữ bà xã, Lâm Bảo run lên, tao huyệt phun ra càng nhiều dịch. Tiếu Chiến thấy anh phản ứng lớn như vậy, lại kêu vài tiếng bà xã, gọi xong lại ép lão thỏ gọi hắn là ông xã, trêu đùa anh tới khi khóc ầm lên, mới chịu ôm anh dỗ anh đi ngủ.

[Phiên nɠɵạı bên lề]

Trong bụng ŧıểυ Lâm nhìn một vật lớn màu đỏ tím đi ra đi vào không ngừng, nội tâm của bé cũng muốn tan vỡ rồi, tuy bé vẫn trong bụng cha, chỉ mới bảy tháng tuổi nhưng bé cũng có trái tim rồi, bé cũng sẽ tan vỡ nha.

Trên căn bản từ khi bé ý thức bé vẫn luôn nhìn thấy vật kia ra ra vào vào mỗi ngày.

Có lúc bé cũng sẽ nhàm chán mà chào hỏi vật kia.

"Này, đừng đi, đang làm chi vậy?"

Đại quy đầu cũng không để ý tới nó, tiếp tục ra ra vào vào, ma sát mạnh mẽ khiến cho vùng da thịt bên cạnh vừa sưng vừa đỏ, phân bổ ra rất nhiều chất lỏng.

ŧıểυ Lâm nhìn nó ra ra vào vào như vậy cũng thấy mệt thay nó, cuối cùng, đợi tới khi ŧıểυ Lâm mệt mỏi đi ngủ thì vật kia mới phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, phun nhiều khiến bên trong xoang đa͙σ đâu đâu cũng có, may mà ŧıểυ Lâm ở xa không có bị bắn tới. Chờ sau khi hoàn thành nhiệm vụ nó yên lặng lui ra, ŧıểυ Lâm khi đó vừa mới thức dậy, tâm tình tốt vẫy tay tạm biệt với nó.

"Bye bye~"

Đôi khi đại dương v*t không có đi ra ngoài mà lại tiếp tục ra ra vào vào như cũ. Kỳ thực ŧıểυ Lâm ở trong bụng vẫn rất ngoan, có lúc cánh tay của bé mỏi, chân cũng đã tê rần, muốn nhúc nhích nhưng phải suy nghĩ mãi, giống như lần trước, bé cảm thấy nhà mình như bị động đất còn có tiếng vàng ầm ầm, bên ngoài vang lên tiếng rống to trầm thấp.

"Thằng nhóc con, có phải lại muốn chết hay không!"

Tiếu Lâm sợ tới ngay cả động cũng không dám động.

Ngoài tiếng rống đó bé còn nghe thấy một giọng nam mềm mại, "Bảo bảo ngoan, con nhanh ngủ đi, ngoan."

Sau đó lại là giọng nam trầm thấp kia, "Bà xã da^ʍ đãиɠ, anh không muốn ngủ, làm sao bây giờ?" Tiếp đó lại chuyển động như cũ.

Chỉ chốc lát vật kia lại quay về bụng nhỏ cùng ŧıểυ Lâm.

Sau đó Tiếu Lâm liền ngoan ngoãn hướng nó chào hỏi, "Xin chào, lại tới nữa rồi hả?"
break
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc