Ngày hôm nay Tiếu Chiến không ở nhà, Lâm Bảo tự mình nằm trên ban công tắm nắng, bàn tay xoa xoa cái bụng đã lớn hơn rất nhiều.
Hiện tại anh đã mang thai hơn bảy tháng, may là đứa nhỏ bên trong rất ngoan khiến anh bớt lo lắng hơn nhiều, bé rất ít đạp anh, thường ngày đều yên tĩnh nằm ngoan, vì vậy dù mang thai nhưng ngoài cảm giác thân thể nặng nề hơn thì không có gì khiến anh khó chịu.
"Ư... Ưm ~ Tiếu Chiến..." Trong ngày thường đều có nam nhân làm bạn bên cạnh nên anh không cảm thấy có gì lạ, nhưng hai người vừa tách ra, nỗi nhớ nhung lại bắt đầu gặm cắn trái tim anh, nước mắt nhanh chóng đong đầy trong đôi mắt to tròn của Lâm Bảo.
Ô... ŧıểυ tử xấu... Cậu ở đâu... Tôi nhớ cậu...
"Ô... Ô ô..." Lão thỏ ôm bụng đau lòng khóc nấc lên, cứ như vậy tự ngược tới hơn nửa giờ đồng hồ, bỗng nhiên sau lưng vang lên giọng nói quen thuộc khiến Lâm Bảo ngỡ ngàng.
"Lão thỏ, làm sao vậy?"
Lâm Bảo ngẩng đầu, ánh mắt mông lung mơ hồ thấy khuôn mặt anh tuấn của nam nhân hiện ra cùng nụ cười xấu xa.
"ŧıểυ... ŧıểυ tử xấu?" Lão thỏ cảm giác bản thân anh như đang nằm mơ vậy.
Nam nhân cởi quân phục, đi lên dùng sức ôm lấy anh, cho lão thỏ một nụ hôn sâu.
"A a a a..." Nước mắt lại không nhịn được chảy ra, nhưng lúc này đây là nước mắt vui sướиɠ hạnh phúc, anh động tình ôm chặt lấy nam nhân không muốn buông tay, anh tự mình chủ động đưa lưỡi vào trong miệng đối phương, phảng phất như hai người là tình nhân xa nhau lâu ngày gặp lại kích động vô cùng, môi lưỡi quấn quýt không rời.
Tiếu Chiến hôn anh, bàn tay lại rời xuống xoa nắn cái bụng nhô cao, cảm nhận sinh mệnh bên trong nhảy lên thể hiện sự tồn tại của nó.
Xoa xoa hai người lại lăn tới trên giường, Tiếu Chiến ôm Lâm Bảo ở trên người, nhìn anh không ngoan xoay xoay thân thể. Đại dương v*t cách quần vải như muốn đâm vào trong thân thể anh.
Từ khi Lâm Bảo mang thai, thân thể trở nên mẫn cảm lại dễ động tình, lúc này anh tự mình cởi quần lộ ra cặp mông căng tròn trắng nõn.
Tiếu Chiến lấy đại dương v*t từ trong đũng quần ra, nó hiện tại đứng thẳng như một tòa pháo thu nhỏ.
"Tôi biết." Tiếu Chiến giơ hai cẳng chân của anh lên, ở bên đùi trong khẽ hôn, "Mỗi tối, tôi đều mơ thấy một lão thỏ nhỏ khóc sướt mướt."
Lâm Bảo vừa nghe hắn nói, vành mắt lại hồng hồng, mềm giọng nói, "Tôi... Mỗi ngày tôi thật sự rất nhớ cậu... Nghĩ tới cậu lòng tôi đều quặn đau..."
Tiếu Chiến muốn cười anh, ai biết anh lại nói ra lời thâm tình như vậy, nhất thời thu lại nụ cười, trên mặt hắn lộ ra ôn nhu yêu thương nhìn anh.
Hai người nhìn nhau như vậy, Lâm Bảo là người không chịu nổi trước cúi thấp đầu, vật anh nắm trên tay nóng bỏng nhảy lên vài lần, nó không chịu yên phận mà ngày càng thô to hơn khiến Lâm Bảo sắp không cầm nổi. Anh không ngờ dương v*t của tên nhóc này lại có thể lớn như vậy.
"ŧıểυ tử xấu... Vật kia của cậu thật lớn..." Lâm Bảo thẹn thùng xoa xoa đại quy đầu, anh cảm thấy ŧıểυ huyệt bắt đầu có chút ngứa, bên trong như có phản xạ mà tiết ra dịch ruột non.
Tiếu Chiến biết bên trong bụng anh có em bé, hắn đưa tay nâng mông anh lên, bên dưới rút ra một phần sau đó chỉ tập trung đâm xuyên vào vách tràng bên ngoài.
Tiếu Chiến cởi áo trên người anh, đầu v* nho nhỏ run rẩy lộ ra, nhìn qua cực kỳ mê người.
"Lão thỏ, sữa bên trong có thể do mất kiểm soát mà phun ra ngoài hay không?" Tiếu Chiến khàn giọng hỏi, động tác bên dưới cũng không dừng lại, mạnh mẽ ma sát thịt huyệt.
Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới hai chân như nhũn ra, hơn nữa còn không khép lại được, tất cả trọng lượng đều dồn vào nơi hai người đang kết hợp, miệng trực tràng nhanh chóng bị ȶᏂασ mở, Lâm Bảo kêu lên một tiếng liền bị đại dương v*t trực tiếp đâm vào đưa lên cao trào.
"A a a... Tiếu... Tiếu Chiến..." Thời điểm đạt cao trào còn không ngừng gọi tên người đàn ông của anh.
Tiếu Chiến nắm chặt tay anh, để lão thỏ dùng tư thế cưỡi ngựa lắc lư qua lại trên dương v*t của hắn. đầu v* trắng hồng đã nhô lên, đầu ngực ướt át phun ra vài tia dịch sữa.
Mỗi lần Lâm Bảo đạt cao trào đều sẽ tràn sữa, đặc biệt là khi Tiếu Chiến mυ"ŧ một bên vào, vật nhỏ kia gần như không kiềm nổi mà phun ra càng nhiều, tựa như lão thỏ đang đút sữa cho nam nhân.
Tiếu Chiến ngồi dậy, đem lão tao hàng ôm vào trong ngực, cơ ngực rắn chắc kề sát đầu v* mềm mại, cơ bụng của hắn dựa vào phần bụng nhô lên do mang thai của lão thỏ, thân dưới tiếp tục dùng lực ȶᏂασ làm xoang đa͙σ.
Tiếu Chiến thích nhất nhìn anh mất khống chế như vậy, cúi đầu hôn lên bờ môi đang tràn ra những tiếng rêи ɾỉ gào khóc, đầu lưỡi dò vào trong cổ họng, mạnh mẽ đảo qua hàm răng, hắn không hề khách khí mà làm loạn trong khoang miệng của anh.
Tiếu Chiến dường như rất thích bắn tinh vào trong cơ thể của anh, từ lần đầu ȶᏂασ anh đã không dừng được mà bắn liên tục, bắn nhiều tới nỗi khiến Lâm Bảo vô cùng xấu hổ, sau đó lại được vị bác sĩ kia nói trực tiếp bắn vào không tổn hại gì thân thể, hơn nữa còn có thể sát trùng giúp đứa nhỏ sau này ra ngoài an toàn hơn, lúc này hai người mới yên tâm, cứ như vậy ŧıểυ tử xấu này càng ngày càng quá phận.
"Ư... A ha... Tôi... Lại tới nữa rồi..."
Lúc này Lâm Bảo cũng đã mang thai hơn tám tháng, cái bụng nhô cao, thân thể lắc lư lay động, cặp vυ" dồi dào sữa tươi cũng không ngừng run lên, Tiếu Chiến ngậm vào một bên đầu ngực, rất nhanh dịch sữa bên trong liền trào ra.
Tiếu Chiến thoải mái uống sạch, dương v*t bên dưới tiếp tục ȶᏂασ thịt huyệt của anh, nhưng động tác của hắn lại rất ôn nhu, chỉ là va chạm mài ép triền miên, cũng không còn thô bạo đâm mở miệng trực tràng như lúc trước.
"A a a a... Tiếu... Tiếu Chiến... Aha..." Khi Lâm Bảo cao trào thích nhất là kêu tên của hắn.
Lâm Bảo bị hắn xoa thoải mái, rầm rì kêu, "Ưm... Đừng sờ..." Anh lại muốn...
Tiếu Chiến hôn hôn gò má ẩm ướt mồ hôi của anh, đại dương v*t lại đâm vào giữa hai chân Lâm Bảo, một lát sau lại bắt đầu di chuyển.
Lâm Bảo đỏ mặt, đưa tay nắm lấy đại quy đầu, bắp đùi cũng cố gắng khép lại đem đại dương v*t thô cứng ôm lấy để nam nhân dễ dàng chân giao.
Tiếu Chiến dùng sức ma sát khiến lão thỏ rêи ɾỉ, hắn nhanh chóng cảm nhận được bắp đùi anh nhẹ nhàng co giật cùng tao huyệt dâm mỹ đang phun ra chất lỏng.
"Thế nào? Đại dương v*t ȶᏂασ anh sướиɠ hay không?" Tiếu Chiến thở dốc trêu chọc anh. Lâm Bảo bị ȶᏂασ khiến vùng bụng mang thai di chuyển lên xuống, vật phía trước cũng ngẩng đầu rất cao. Anh gật gật đầu, hai chân khép chặt lại như muốn lấy lòng đại dương v*t, ŧıểυ huyệt phía sau không ngừng phun ra d*m thủy chảy xuống cán đại dương v*t, chất nhầy thay thế bôi trơn khiến động tác của Tiếu Chiến càng ngày càng dễ dàng hơn.
Thể lực Tiếu Chiến dồi dào, chỉ ȶᏂασ chân anh cũng dùng tới bốn mươi phút, Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới cả người ẩm ướt mồ hôi, cơ đùi bị ma sát tới sưng đỏ đau đớn nhưng anh vẫn rêи ɾỉ cố gắng khép hai chân lại chặt hơn, bàn tay cũng xoa nắn đại quy đầu.
"Lại bắn vào trong... Tôi... Đứa nhỏ... Cậu..." Tiếu Chiến nghe thấy tiếng khóc của anh, càng nghe dương v*t càng phồng lớn, một lát sau dương v*t lại căng cứng, đẩy ra cánh mông của lão thỏ tiếp tục ȶᏂασ làm.
Những ngày hè ở trong căn phòng đi thuê của hai người chỉ có âm thanh làʍ t̠ìиɦ vang lên, lão thỏ đáng thương mỗi ngày bị bắn vào không ngừng, cái bụng cũng làm khó anh ngày càng lớn lên không ngừng.
Chờ tới khi mang thai được mười tháng, bụng Lâm Bảo đã lớn lắm rồi, anh sợ bị người khác phát hiện nhưng không thể không đi theo Tiếu Chiến tới phòng khám khám thai, mà vị bác sĩ bảy mươi tuổi kia cũng vô cùng nhiệt tình mỗi ngày đều khám cho anh, để anh có thể an tâm dưỡng thai, sau này có thể sinh sản thuận lợi.
Lúc đầu vị bác sĩ già còn tò mò muốn hỏi cha đứa bé là ai, nhưng khi nhìn thấy Tiếu Chiến bận rộn lo liệu mọi việc trước sau như thế, ông lại cảm thấy không cần thiết phải hỏi nữa.
Hơn nữa nhìn ŧıểυ tử này mỗi ngày cùng người kia dính chặt lấy nhau, ngày hôm nay còn dắt nhau đi tắm nắng, một lúc sau lại không coi ai ra gì mà bắt đầu hôn môi.
Nếu không phải do ông kiến thức rộng rãi thì đã sớm bị dọa tới phát bệnh tim.
"Bác sĩ Ngô, vợ tôi khi nào sẽ sinh?"
Bác sĩ già bất đắc dĩ nghĩ nghĩ, dám gọi vợ như vậy không sợ dọa tới người khác sao. Nhưng bên ngoài lại nói, "Có lẽ là vài ngày tới, nhưng cậu cũng phải kiểm soát bản thân cho tốt, không nên tiếp tục làm việc kia..."
Coi như là sắp sinh nhưng phòng bệnh của hai người này luôn truyền tới những âm thanh kỳ quái.
Tiếu Chiến biết ông nói tới việc gì, cũng không để ý, sau khi cùng ông nói tiếng cám ơn, lại quay về nhà hút sữa cho lão thỏ nhà hắn.
Mà ngày ấy ngay trước khi sinh, Lâm Bảo lại ngoài ý muốn cầu nam nhân ȶᏂασ anh, anh da^ʍ đãиɠ vặn vẹo mông lớn, cái bụng nhô cao lắc lư, anh nâng lên một bên vυ" nhỏ, ánh mắt đáng thương mà nhìn Tiếu Chiến.
Đại dương v*t bên trong quần nam nhân lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được mà căng lên, hắn hít sâu một cái, giọng nói khàn khàn, "Mặc quần áo vào!"
Lâm Bảo đỏ mặt đi gần tới chỗ Tiếu Chiến, cặp vυ" kia theo từng bước chân mà lắc lư lắc lư, Tiếu Chiến hạ lưu đưa tay nắm lấy một bên, lão tao thỏ liền mềm nhũn mà chui vào ngực hắn, anh dùng chân ma sát bụng dưới của nam nhân, giọng nói mềm nhẹ vang lên, "Ư... ŧıểυ tử xấu... Tôi... Bên trong rất ngứa... Ngứa chết rồi... Giúp tôi... đâm mở..."
"Ô... ŧıểυ tử xấu... đáng thương... thương hại tôi đi mà... ȶᏂασ... ȶᏂασ mở hậu huyệt... đi mà..." Lão thỏ đã từng thẹn thùng nay tiến hóa thành lão thỏ da^ʍ đãиɠ phóng túng, anh khao khát lôi kéo khóa quần của Tiếu Chiến, vừa nhìn dương v*t đang chào cờ, thân thể liền mềm nhũn, quỳ gối trước đại dương v*t, hé miệng ngậm lấy nó.
Tiếu Chiến cúi đầu nhìn anh, lão tao hàng một bên liếʍ một bên còn nhìn hắn, ánh mắt kia da^ʍ đãиɠ phong tao vô cùng, quả thật như một lão kỹ nữ thân kinh bách chiến.
"Tiên sư nó, thật là một lão kỹ nữ!"
"Ô... Tôi là kỹ nữ... ȶᏂασ tôi... Mau tới ȶᏂασ tôi..." Lâm Bảo ngậm chặt lấy đại dương v*t, một bên nói ra những lời da^ʍ đãиɠ đáp lại hắn.
Tiếu Chiến không nhịn được nữa đem anh kéo lên, tàn nhẫn đẩy ra hai cánh mông, đại dương v*t như cánh tay một đứa nhỏ mạnh mẽ đâm vào tao huyệt đang chảy nước.
"A a a a... ŧıểυ tử xấu..." Vừa mới được cắm vào, lão thỏ liền đạt cao trào, anh xoay xoay thân thể nặng nề, cái bụng lớn co giật mấy lần, sau đó lại yên tĩnh như cũ.
Lâm Bảo bởi vì mang thai mà thân thể trở nên đặc biệt mẫn cảm, mới cọ xát vài lần bên dưới đã chảy ra một lượng lớn chất nhầy, dương v*t thô to ngâm ở bên trong như đang tiến vào suối nước nóng.
"Tự mình dùng tay đẩy hai cánh mông ra!" Tiếu Chiến gầm nhẹ ra lệnh, hắn biết lão tao hàng cực kỳ yêu thích giọng hắn, hắn càng thô bạo, lão thỏ càng hài lòng.
Quả nhiên Lâm Bảo rêи ɾỉ đây ra mông lớn, lộ ra tao huyệt đang co rút liên tục. Tiếu Chiến nhìn dương v*t của bản thân không ngừng ra vào nơi đó, càng đâm càng tàn nhẫn, lúc sau trực tiếp ȶᏂασ mở miệng trực tràng.
Tiếu Chiến nhận thấy bên trong thân thể Lâm Bảo đột nhiên co rút nhanh hơn, gân xanh trên trán đều nổi lên, hắn giữ chặt vòng eo của Lâm Bảo, đột ngột đâm vào, miệng trực tràng một lần nữa bị đâm mở.
Lâm Bảo phóng túng kêu một tiếng, thoải mái phun nước ŧıểυ, không riêng phía dưới phun nước mà núm vυ" bên trên cũng phun ra dịch sữa.
"Không phải anh muốn được ȶᏂασ mở trực tràng sao? Như thế nào, được đại dương v*t ȶᏂασ có sướиɠ hay không?" Tiếu Chiến gầm nhẹ một tiếng, đâm vào rút ra liên tục nhưng hắn không dám dùng toàn lực, chỉ cố gắng đè ép lên thịt huyệt bên trong xoang đa͙σ.
"Ưm... A ha... A a... Rất thoải mái.... Tôi... tôi sắp sướиɠ chết mất..." Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới dâm kêu liên tục, một bên vặn vẹo mông lớn của bản thân tiếp nhận va chạm của nam nhân, một bên quay đầu ngắm nhìn nam nhân phía sau.
Ánh mắt kia si mê thâm tình, Tiếu Chiến nhìn thấy trong lòng bị gõ mạnh một cái, hắn lập tức dùng lực chuyển động eo hông, đem lão tao hàng ȶᏂασ tới rêи ɾỉ không ngừng, bụng lớn phía trước theo quy luật mà lay động.
Tiếu Chiến dùng tư thế đi vào từ phía sau làʍ t̠ìиɦ một hồi, càng về sau càng kéo sát Lâm Bảo vào trong lòng hắn, một chân anh đặt lên bàn, bên dưới tiếp tục va chạm kịch liệt.
Lâm Bảo sờ sờ vυ" của mình, khóc lóc vặn vẹo mông lớn, Tiếu Chiến ȶᏂασ làm một lát, sau đó cúi xuống ngậm vυ" của anh vào, Lâm Bảo ôm cổ nam nhân, thở dốc rêи ɾỉ, "mυ"ŧ lấy... mυ"ŧ lấy tôi... mυ"ŧ lấy đầu v* của tôi... Sữa của tôi... Chỉ cho cậu uống..."
Tiếu Chiến nghe vậy dương v*t cương lớn hơn một vòng, hắn không nhịn được ôm anh lên, hai tay giữ lấy chân anh, dùng tư thế bế trẻ em đi ŧıểυ mà ȶᏂασ anh, nhìn ánh sáng phản xạ trên cái bụng bự của anh, hắn liếʍ láp vành tai Lâm Bảo nói, "Lão kỹ nữ, nhìn cái bụng của anh xem đã bị ȶᏂασ thành lớn như thế nào rồi?"
Lâm Bảo nước mắt lưng tròng, nhìn xuống cái bụng lớn đang rung động, cảm giác chính mình quá da^ʍ đãиɠ, vừa muốn lên tiếng anh chợt cảm giác được bụng quặn đau, thét lên một tiếng, hai tay bất lực kéo nam nhân.
Tiếu Chiến kinh ngạc, vội vàng rút dương v*t ra, trực tiếp ôm lão thỏ lên giường.
Sau đó là bác sĩ cùng vài người khác chạy tới, bọn họ đã ký hợp đồng bảo mật, vì vậy không ai ngạc nhiên người mang thai lại là đàn ông.
Lâm Bảo càng ngày càng đau, anh nhìn thấy nhiều người chạy tới giúp mình sinh con như vậy liền ngại ngùng lấy ga trải giường che đi thân thể.
Tiếu Chiến vội vã ôm lấy anh, thấp giọng an ủi, "Đừng sợ, coi bọn họ là mấy bắp ngô đi."
Mấy vị bắp ngô im lặng làm công tác chuẩn bị, thai nhi trong bụng Lâm Bảo thường ngày rất ngoan, gần như không đá anh, nhưng ai biết được đến khi đau đẻ lại dùng toàn sức đạp như bây giờ.
Vị bác sĩ già chưa từng đỡ đẻ cho đàn ông, vì vậy có chút hoảng hốt, ông nhìn máy đo huyết áp rồi cùng hai vị bác sĩ trẻ tuổi bên cạnh trao đổi.
Mặt Tiếu Chiến âm trầm ôm chặt lão thỏ, hôn hôn gò má trấn an anh đang bị đau đớn hành hạ.
Bác sĩ thấy hậu huyệt của anh mở chưa đủ sợ đứa nhỏ bên trong không ra được, ông nói rõ vấn đề cho Tiếu Chiến, hắn nghe xong đỏ mắt nói, "Vấn đề chó má gì, không sinh liền băm nó lôi ra!"
Không ai ngờ tới nam nhân lại gầm lên như vậy, đứa nhỏ bên trong như có linh tính, trong nháy mắt ngoan ngoãn không còn làm ầm ĩ nữa, bé từ trong cố chui qua cơ vòng của cha mà đi ra, tiếp đó mấy vị bác sĩ liền vội vàng lôi bé ra.
Bởi vì được mang thai một cách kì diệu khác thường nên hình thể em bé tương đối nhỏ, bác sĩ ôm bé vỗ vỗ mấy cái, nhóc con vốn đang im lặng liền oa oa khóc lên.
Lâm Bảo chịu khổ xong cũng đã không còn khí lực mà ngất đi, Tiếu Chiến nhìn vậy liền nổi giận, muốn đánh đứa nhóc làm ầm này. Mấy vị bác sĩ đều bị dọa sợ vội vàng ôm đứa trẻ đáng thương đi sang phòng khác tắm rửa. Sau đó, Tiếu Chiến cũng bị đẩy ra khỏi phòng, để vợ hắn được tắm rửa cùng hồi phục sau khi sinh.
Ở bên ngoài, Tiếu Chiến lẻ loi một mình tự nổi giận, tới khi thấy vài bác sĩ đi ra liền vội vàng hỏi tình huống của Lâm Bảo.
Mấy vị bác sĩ bất đắc dĩ nói, "Đây là một lần sinh sản vô cùng thuận lợi, ngài không cần lo lắng."
Tiếu Chiến chờ các bác sĩ rời đi, sau đó trực tiếp mở cửa đi vào trong.
Lúc này Lâm Bảo đang mặc áo ngủ nằm trên giường, ngơ ngác nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, nghe thấy tiếng nam nhân đi vào, vành mắt anh đỏ lên.
Tiếu Chiến vội ôm lấy lão thỏ vừa mới sinh con xong, quay về môi anh cắn hai cái.
Lâm Bảo khóc nấc lên, "Thật nhanh... Đứa bé... cứ như vậy sinh ra... Tôi... Tôi dường như đang nằm mơ..."
"Ừ, tôi cũng vậy." Tiếu Chiến hôn môi anh xong, lại đi hôn hôn ánh mắt đỏ hồng. Lâm Bảo rầm rì bị hắn ôm vào ngực, anh vội đẩy hắn ra hỏi, "Tiếu Chiến, con chúng ta... Con chúng ta đâu?"
"Ném nó đi rồi."
"A?!"
Tiếu Chiến nghĩ tới anh vừa sinh xong không thể kích động, mềm giọng nói, "Bác sĩ Ngô đang chăm sóc cho nó rồi, hiện tại anh chỉ có thể nghĩ về tôi!"
Lâm Bảo bất đắc dĩ ôm lấy người mới lên làm baba này, chủ động cùng hắn triền miên hôn sâu.
Thời gian cứ như vậy trôi qua, tới khi Lâm ŧıểυ Thu trở về nhà lần thứ hai phát hiện trong nhà nhiều hơn một đứa nhỏ, đứa nhóc kia được cha nàng ôm vào ngực đang bi bô tập nói hướng nàng cười ngây ngô, mà Tiếu ca ca ngồi bên cạnh đang ôm lấy cha nàng.
Lâm ŧıểυ Thu ngơ ngác đứng yên không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tiếu Chiến nói với nàng, "ŧıểυ Thu, tôi muốn cùng cha em kết hôn, sau đó em có thể gọi tôi là cha dượng hoặc có thể trực tiếp gọi tên."
"...?!"
Lâm Bảo cũng đứng lên, hổ thẹn cùng tự trách cúi thấp đầu, "ŧıểυ Thu... Cha... Cha không biết nên giải thích như thế nào..."
Tiếu Chiến trực tiếp đánh gãy lời anh, "ŧıểυ Thu, từ này về sau tôi chính là một người cha khác của em, tôi sẽ coi em như con gái ruột mà đối xử."
"....!!!"
Lâm Bảo bị hắn cảm động tới rơi nước mắt, anh vô cùng đáng thương nhìn về phía con gái.
Lâm ŧıểυ Thu ngây ngốc nhìn nam thần, lại quay sang nhìn cha nàng, đột nhiên khóc lớn, vừa khóc vừa nói nàng muốn nhảy lầu.
Cứ như vậy cuộc sống náo loạn ở nông thôn bắt đầu rồi.