Hương Thôn Diễm Tình

Chương 30 - Chương 30

Trước Sau

break
Trans & Edit: Gấu TwT

Lâm Bảo vẫn đang nôn khan, Tiếu trưởng thôn ở bên cạnh mặt lạnh nhìn anh, không nói một lời, kỳ thực tính tình Tiếu Chiến có bảy phần lạnh nhạt đều là được di truyền từ Tiếu trưởng thôn.

Lâm Bảo là một người tính tình ôn hòa, anh cảm thấy rất có lỗi với Tiếu trưởng thôn, xin lỗi mọi người trong thôn, xin lỗi mọi người trên thế giới này, càng nghĩ anh càng đau lòng nước mắt càng chảy nhiều hơn, thân thể anh vốn đã ốm yếu, hiện tại lảo đảo mấy lần suýt ngã xuống đất.

Tiếu trưởng thôn nhìn Lâm Bảo khóc đến đáng thương, lúc sau thở dài nói, "Lâm Bảo, đừng khóc..."

"Tôi... tôi... có lỗi với anh..."

Tiếu trưởng thôn chính là muốn lợi dụng sự hổ thẹn này của anh để giải quyết mọi việc, nghe thấy anh nói vậy liền nghiêm mặt nói, "Chuyện này cũng không phải là không có khả năng cứu vãn, Lâm đệ, cậu uống thuốc phá thai, đem đứa bé bỏ đi, cậu có biết việc một người đàn ông có thể mang thai là chuyện kinh thế hãi tục như thế nào không, nhìn bụng như thế này chắc cũng chỉ mấy tháng đầu, không bằng phá thai, sau đó cậu có thể ung dung tự tại mà sống, Tiếu gia chúng tôi cũng bớt việc."

Lâm Bảo vừa nghe tới phải bỏ đi đứa bé, theo bản năng đưa tay ôm bụng lắc đầu.

Tiếu trưởng thôn tiếp tục khuyên bảo anh, "Một nam nhân có thể mang thai, chuyện nào làm sao có khả năng? Cậu định sinh bằng phía sau sao? Đừng mơ đẹp như vậy, chỗ kia nhỏ như vậy làm sao có thể chịu nổi sức ép quá lớn, việc này cũng quá gượng ép thân thể! Tôi cũng vì nghĩ cho cậu, không muốn cậu chịu đựng đau đớn thể xác mà khuyên cậu nên bỏ đứa bé đi."

Nước mắt Lâm Bảo mông lung bàn tay vẫn ôm chặt bụng, anh không nỡ, làm sao anh có thể cam lòng bỏ đi đứa con của Tiếu Chiến, anh rất yêu hắn, anh nằm mơ cũng muốn biến thành nữ nhân để có thể mang thai đứa nhỏ của hắn...

"Ô ô ô..." Lão thỏ chỉ biết khóc, thanh âm day dứt nhỏ dần lại như đang đau tới sắp ngất đi.

Tiếu trưởng thôn vài lần nhẹ dạ đã muốn bỏ qua, nhưng vừa nghĩ tới tên khốn kiếp kia, nghĩ tới con trai mình cũng đi tìm đàn ông nói chuyện yêu đương, đứa con của bản thân không phải cũng giống tên khốn kiếp kia sao, lại nói, nó là người của Tiếu gia, làm sao có thể yêu nam nhân, con trai đi tìm vợ là nam nhân không phải như đang đánh vào mặt mình hay sao?!

"Được rồi, mọi chuyện cứ như vậy mà làm, ngày hôm nay tôi sẽ đi tìm bác sĩ để mua thuốc, thuốc này tác dụng phụ rất ít, uống xong rất nhanh sẽ thấy hiệu quả." Bây giờ đâu có giống như anh ngày xưa, thuốc gì cũng không có, chỉ có thể mạnh mẽ vượt qua, cố gắng chịu đựng nỗi đau sinh dục. Lâm Bảo lắc lắc đầu, nhưng Tiếu trưởng thôn căn bản làm như không thấy, lôi kéo Lâm Bảo đi mua thuốc phá thai.

Lão thỏ khóc lóc không để ý đường đi liền bị trượt chân ngã xuống, người trong thôn đi qua nhìn thấy lại gần quan tâm hỏi, Tiếu trưởng thôn cười ha hả nói, "Lâm Bảo không chịu uống thuốc cho khỏi hết bệnh, tôi là trưởng thôn đương nhiên phải chăm sóc cậu ấy."

Lâm Bảo lau nước mắt nói, "Tôi không bị bệnh... Tôi không bị sốt... Tôi không muốn uống thuốc..." Thôn dân ít nhiều gì vẫn sợ trưởng thôn, huống chi dạo này trong thôn vẫn đồn đại Tiếu Chiến là con riêng của Lâm Bảo, những thôn dân này cũng không dám lo chuyện bao đồng, sau khi khuyên bảo vài câu liền rời đi.

Chờ mấy người thôn dân đi xa, Tiếu trưởng thôn mới sầm mặt lại nói, "Không uống? Cậu không uống thì sau đó vẫn bị ép uống mà thôi! Cậu nghĩ Tiếu Chiến nó chịu lấy cậu sao? Cậu nghĩ thôn dân trong làng sẽ chấp nhận chuyện cậu là nam nhân nhưng có thể sinh em bé sao? Cậu có nghĩ tới chuyện để đứa bé ở trong hộ khẩu như thế nào không, có quá nhiều vấn đề không thể giải quyết được, cậu có hiểu không hả?"

Đầu Lâm Bảo nghĩ về mấy chuyện này đều loạn hết lên, anh vốn không nghĩ tới lại có nhiều vấn đề sẽ xảy ra như vậy, bị trưởng thôn chất vấn như vậy chính anh cũng không thể trả lời, anh có chút do dự về quyết định của bản thân.

Lúc này hình ảnh của ŧıểυ tử xấu kia hiện lên, hắn nói sẽ cùng anh nuôi nấng đứa nhỏ, hắn nói sẽ không tiếp tục lừa anh.

Lâm Bảo càng nghĩ càng đau lòng, càng nghĩ càng xoắn xuýt, nước mắt không kìm được lại rơi xuống.

Thế nhưng Tiếu trưởng thôn không cho anh thời gian nghĩ nhiều như vậy, kéo anh tới phòng khám tại đầu thôn.

"Lão Ngô, ông còn thuốc phá thai không?"

Lão Ngô chính là người lúc trước chẩn đoán bệnh ung thư của Lâm Bảo, hắn vừa nghe tới thuốc phá thai nét mặt già nua hiện lên tia hèn mọn, "Ai u, sao vậy, trưởng thôn ngài trêu chọc phụ nữ đàng hoàng rồi sao?"

Tâm tình Tiếu trưởng thôn không tốt, cũng không muốn đùa giỡn với hắn, sau khi nhận được thuốc liền kéo Lâm Bảo rời đi.

Lâm Bảo khóc lóc nói không muốn, Tiếu trưởng thôn cuống lên liền bóc một viên thuốc đưa vào trong miệng anh.

Lâm Bảo từ khi mang thai thân thể vừa gầy vừa yếu, làm sao có thể so được với thân thể dẻo dai của Tiếu trưởng thôn, trong nháy mắt viên thuốc kia bị nhét vào miệng, Tiếu trưởng thôn trừng mắt nói, "Mau nuốt xuống! Nếu cậu không uống sau này đừng có hối hận, cậu không nghĩ tới bản thân thì phải nghĩ tới con gái! Lẽ nào cậu muốn con gái biết cha nó sinh thêm cho nó một em nhỏ à?!"

Vừa nghĩ tới con gái Lâm Bảo bối rối vô cùng, trong lúc vô tình đã đem viên thuốc kia nuốt xuống.

Nhận ra bản thân đã nuốt thuốc xuống sắc mặt Lâm Bảo trắng bệch, anh khom người muốn đem thuốc đi ra, Tiếu trưởng thôn lôi cánh tay của anh không cho anh nhổ ra. Hai người đàn ông đứng trước đầu thôn dây dưa một trận, Tiếu trưởng thôn một bên ngăn cản một bên khuyên nhủ, "Cậu thật sự cho rắng Tiếu Chiến thích cậu sao, không thể nào, nó thích chính là nữ nhân trẻ tuổi, mấy cô gái trẻ đẹp xinh xắn, cậu nhìn lại bản thân một chút, đã bao nhiêu tuổi rồi, đừng tiếp tục có ý nghĩ trâu già gặm cỏ non nữa."

Tiếu trưởng thôn thật giỏi trong việc thuyết phục người khác, suy nghĩ cũng cực kỳ nhạy bén, một đống việc cứ như vậy ào ào qua loa nói cho Lâm Bảo nghe, nói tới khi sắc mặt Lâm Bảo vàng vọt, cặp mắt to tròn cũng khóc tới cạn nước mắt, một chút tinh thần cũng không vựng nổi lên.

Hai người đứng như vậy chờ viên thuốc vào bụng, Tiếu trưởng thôn mới yên tâm, vỗ vỗ bả vai anh, trước sau như một sang sảng nói, "Lâm đệ, tôi là muốn tốt cho cậu, nếu như cậu đau lòng, cứ việc tìm tôi tán gẫu, nếu như cậu cô đơn, tôi sẽ giới thiệu cho cậu một quả phụ thôn bên..."

Đang nói Tiếu trưởng thôn liền dừng lại nhìn Lâm Bảo khập khễnh càng chạy càng xa, khuôn mặt tươi cười của Tiếu trưởng thôn cứng đờ, kỳ thực anh cũng không biết mình làm như vậy là đúng hay sai, anh chỉ biết bản thân không thể để cho Lâm Bảo giống như chính mình lúc trước, vừa đau khổ vừa lúng túng mang theo cái bụng lớn, không nơi dung thân.

Lâm Bảo về đến nhà, một mình nằm trên giường, sau đó không thể dậy được nữa. Anh gặp ác mộng, mơ thấy một đứa nhỏ đáng yêu quay lại hướng anh mỉm cười, đứa nhỏ vừa trắng trẻo lại xinh trai, đứa bé có thân hình cao cao giống như Tiếu Chiến thu nhỏ, nó hướng Lâm Bảo cười cười, sau đó, trong miệng bé chảy ra máu, trong mắt chảy nước mắt. Giọng cậu nhóc buồn buồn vang lên, "Cha, sao cha lại muốn giết con?"

Lâm Bảo từ trong ác mộng tỉnh lại, chờ anh vừa mở mắt liền nhìn thấy Tiếu Chiến ngồi bên giường, sắc mặt âm trầm. Lâm Bảo vừa nhìn thấy hắn, nước mắt không tự chủ được chảy ra. "Tiếu... Tiếu Chiến..."

Nam nhân mím mím môi mỏng, ánh mắt kiềm chế lại âm trầm. Lâm Bảo theo bản năng đưa tay sờ bụng, nơi đó không có bất kỳ sự đau đớn nào, vẫn hơi trướng lớn, đứa nhỏ dường như vẫn còn, nó chỉ đang yên lặng nằm ngủ bên trong bụng anh mà thôi.

"Ô... Tiếu Chiến..." Lâm Bảo vừa áy náy vừa đau khổ, do anh uống thuốc phá thai, do anh muốn bỏ đi đứa con của Tiếu Chiến, là anh có lỗi với Tiếu Chiến.

"Vì sao lại uống thuốc?" Giọng nói của nam nhân rất lạnh lùng, từ hơi lạnh tỏa ra một trận thất vọng bi thương. Bầu không khí giữa hai người lần đầu bế tắc như vậy.

Tiếu Chiến yên lặng nhìn anh, trong lòng vừa tức vừa hận, cha hắn nói với hắn Lâm Bảo căn bản không muốn sinh đứa nhỏ, trên đời này sẽ không có người đàn ông nào đồng ý sinh con cho đồng tính, ông nói Lâm Bảo lén lút đến chỗ lão Ngô mua thuốc, sau đó may mắn cho hắn là lão Ngô lấy sai thuốc, nếu không thì đứa nhỏ trong bụng Lâm Bảo đã không còn. Tiếu Chiến nói rõ sự tình từ đầu tới cuối cho Lâm Bảo nghe.

Lâm Bảo nghe xong tiếng khóc nhỏ lại, anh biết đứa nhỏ trong bụng không sao rồi, nhưng sự áy náy trong lòng không ngừng dằn vặt anh.

Tiếu Chiến thực sự không hiểu Lâm Bảo đang suy nghĩ cái gì, lúc trước đã nói muốn sinh con cho hắn, sau khi mang thai hai người vô cùng hạnh phúc ngọt ngào, thế mà mới qua nửa tháng lại đổi ý, hiện tại không chịu giải thích chỉ biết ngồi đó khóc.

"Anh muốn nạo thai thì nói cho tôi, tôi mang anh lên thành phố làm." Tiếu Chiến cố gắng đè lại lửa giận nói. Nói thật, lão thỏ có thể sinh con, ban đầu hắn đã rất khiếp sợ nhưng càng nhiều hơn là vui vẻ, mang thai con của hắn cũng chỉ có thể là lão thỏ, đương nhiên nếu lão thỏ không muốn hắn sẽ không cưỡng ép, hắn chỉ giận Lâm Bảo vì sao lại lén lút đi phá thai sau lưng hắn, lại còn đi tìm lão thú y!



Lâm Bảo ngẩng đầu lên, vành mắt sưng đỏ đều là nước mắt, anh ngơ ngác nhìn Tiếu Chiến, đột nhiên nói, "Tôi... Tôi thật sự muốn sinh đứa nhỏ..."

Tiếu Chiến lộ ra biểu tình kinh ngạc. Lâm Bảo khóc nức nở, "Tôi... Tôi sai rồi... Tôi nghĩ không thông... Trong lúc bối rối... Tôi... Tôi thật sự muốn có đứa bé... Tôi thích cậu... Tôi muốn sinh con cho cậu..."

Tiếu Chiến nghe những lời tâm tình này xong khuôn mặt âm trầm cuối cùng cũng thả lỏng, gương mặt tuấn tú không còn lạnh lùng, hắn nhướng mày hỏi, "Có phải là cha tôi uy hiếp anh không?"

Lâm Bảo là một người tốt bụng, anh vội vàng lắc đầu, anh không muốn phá hoại quan hệ tốt đẹp của hai cha con họ.

Tiếu Chiến nhìn bộ dáng đáng thương của anh, trong lòng hắn mềm nhũn, hắn cởi ra quân phục, đưa tay ôm lấy lão thỏ. Lâm Bảo mềm mại nằm trong lòng hắn, cảm nhận hương vị nam tính quen thuộc, oan ức rầm rì khóc thành tiếng. Vừa nghe tiếng khóc của anh bên dưới của Tiếu Chiến liền cứng lên, nam nhân đưa tay ôm lấy vòng eo đầy đặn của anh, cúi người hôn sâu.

Trong lòng Lâm Bảo vốn đang lạnh lẽo, dưới cái hôn nóng rực vội vã của Tiếu Chiến dần dần ấm lên, anh vừa cùng hắn hôn môi vừa cố gắng lên tiếng, "Ô... Tiếu Chiến... Tôi... Tôi sai rồi..." Là do anh không đủ kiên định, suýt chút nữa liền giết đi đứa bé trong bụng.

Tiếu Chiến thở dốc đem anh ôm lên giường, trong nháy mắt đem áo trong của anh xé rách, Lâm Bảo kêu một tiếng, vυ" nhỏ bên trong quần áo lộ ra. Bàn tay thô ráp của Tiếu Chiến xoa nắn trên ngực anh, nhũ thịt bị bàn tay lớn đè ép xoa nắn, chỉ chốc lát sau đầu ngực liền sưng lớn nhô lên, Tiếu Chiến dùng hai ngón tay ma sát, xoa tới khi lão thỏ khẽ run, thân thể đều mềm nhũn.

"Tôi nói cho anh biết, anh đem con lão tử phá đi, lão tử vẫn có thể khiến anh tiếp tục mang thai!" Tiếu Chiến tàn bạo mắng to, kéo lấy đầu v* bên trái, kết quả tuyến sữa bên trong bị ảnh hưởng, Lâm Bảo bị đau đưa tay ra che lại, nam nhân tiếp tục ngược đãi hai đầu v*, tới khi thấy chúng đỏ chót sung huyết mới thấy lão thỏ đáng thương, hắn miễn cưỡng buông tha cho anh.

Lâm Bảo biết Tiếu Chiến giận anh, chỉ có thể vừa khóc vừa nhận sai, thân thể đầy đặn ngoan ngoãn chủ động đi ma sát cơ ngực rắn chắc của nam nhân, hành động to gan da^ʍ đãиɠ chủ động đưa một đầu ngực vào miệng nam nhân.

Tiếu Chiến đương nhiên không bỏ quacho anh, hắn cắn mạnh vào một bên ngực, cố ý cắn ra dấu răng trên đầu ngực trắng nõn, bên ngoài đều bị hắn cắn tới rách ra, lại quay sang cắn bên còn lại.

Lâm Bảo cúi đầu nhìn tên nhóc xấu xa kia ngậm ngực bản thân, trên mặt nổi lên ý xuân, bởi vì đang mang thai nên thân thể anh vô cùng mẫn cảm, huống chi hiện tại đang thân mật cùng người anh yêu - nhất Tiếu Chiến vì vậy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.

"Ô... Tên nhóc xấu xa... Đừng... Đừng như vậy... Đừng bắt nạt tôi..." Anh xấu hổ đẩy hắn ra, ai biết Tiếu Chiến vòng tay ôm lấy eo anh, cặp mông to liền ngồi lên đại dương v*t của hắn. Lâm Bảo cảm nhận được vật cứng rắn nóng rực kia, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng. Tiếu Chiến cũng không thừa lời, thô bạo cởi quần anh, cặp mông lớn đã sớm bị d*m thủy làm ướt, Tiếu Chiến đưa tay sờ một cái liền cảm nhận được toàn chất nhầy ẩm ướt, không khỏi nhìn anh cười khẩy.

Lâm Bảo xấu hổ hơn, nửa tháng rồi anh không làʍ t̠ìиɦ, thân thể đã sớm không nhịn nổi, từ khi vừa nhìn thấy Tiếu Chiến, tao huyệt của anh liền ướt đến rối tinh rồi mù, chỉ muốn được đại dương v*t đâm vào trong ngay lập tức.

Tiếu Chiến nhấc anh lên, để anh tự mình ngồi xuống ngậm dương v*t vào. Lâm Bảo thẹn thùng ôm lấy nam nhân, ghé vào tai hắn mềm mại nói, "Tên nhóc xấu xa... Tôi yêu cậu..."

Tiếu Chiến nghiêng đầu nhìn anh, ở trên khuôn mặt hồng hồng của anh hôn mạnh một cái, "Tôi biết."

"Tôi... Tôi muốn sinh đứa nhỏ của cậu ra..." Lâm Bảo càng nói càng oan ức, nước mắt không kìm được chảy xuống.

Tiếu Chiến liếʍ đi những giọt nước mắt của anh, hắn vừa hôn anh vừa trầm giọng nói, "Anh có sinh hay không không quan trọng, thế nhưng đời này lão tử chỉ cần anh là đủ."

Lâm Bảo chỉ là lão quê mùa quanh năm ở nông thôn làm sao có thể chịu được những lời nói ngọt như mật của hắn, ôm chặt nam nhân cảm động khóc nấc lên.

Tiếu Chiến vỗ vỗ cặp mông to của anh, giễu cợt nói, "Đừng khóc, ngoan, nhanh ăn đại dương v*t anh thích nhất đi."

Lâm Bảo cũng muốn, liền lắc lắc mông, từng chút một tiếp nhận vật kia, đại dương v*t mới đi vào được một nửa anh lại khóc lóc muốn ngừng lại.

Tiếu Chiến làm sao có thể buông tha cho anh, nhân lúc anh không chú ý đột nhiên ấn mạnh thân thể, trực tiếp đem đại dương vậy dài hơn hai mươi centimet đi vào toàn bộ. Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới phóng túng kêu một tiếng, miệng huyệt nhanh chóng phun ra một luồng d*m thủy, Tiếu Chiến vừa định rút ra một chút, liền nhận thấy cơ bụng ẩm ướt. Không nghĩ tới lão tao hàng vừa được cắm vào đã đạt cao trào phía sau.

Lâm Bảo run rẩy ôm sát nam nhân, thịt huyệt mềm mịn căng chặt nhanh chóng co rút quấy nhiễu đại dương v*t, miệng trực tràng sâu bên trong cũng mυ"ŧ lấy đại quy đầu. Tiếu Chiến dừng lại trong chốc lát, chờ lão thỏ thích ứng mới chuyển động đâm xuyên vừa nhanh vừa mạnh.

Lâm Bảo đã sớm thích ứng với loại tình ái thô bạo này, ôm lấy cổ nam nhân, chuyển động thân thể phối hợp với động tác của nam nhân, cặp vυ" mê người no đủ cũng theo tiết tấu mà lay động liên tục. đầu v* bị cắn sung huyết hiện tại đang mềm mại ma sát cơ ngực của nam nhân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ dục hỏa của Tiếu Chiến càng sâu, hắn đưa tay ôm chặt lấy anh, để cặp vυ" kia đều bị đè ép trong cơ ngực rắn chắc, Lâm Bảo thở không nổi rêи ɾỉ một tiếng kháng nghị, tiếp tục vặn vẹo vòng eo tiếp nhận nam nhân. Mông lớn của Lâm Bảo cong lên, từ phía sau có thể nhìn thấy một dương v*t lớn thô to đen tím không ngừng ȶᏂασ mở thịt huyệt, theo động tác ra vào của dương v*t còn có thể nhìn thấy d*m thủy bắn ra từ bên trong.

Tiếu Chiến ȶᏂασ một hồi liền xoay người đặt lão thỏ lên giường, động tác như đóng cọc ầm ầm ȶᏂασ xuống. Lâm Bảo bị làm tới trước sau lắc loạn, cặp mông lớn càng cong lên cao hơn, miệng huyệt co rút liên tục không ngừng hút lấy đại dương v*t, mông lớn cũng bị ȶᏂασ tới đỏ hồng. Bụng Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới nhô cao hơn, bên trong không chỉ có đứa nhỏ mà còn có thêm đại dương v*t của Tiếu Chiến.

"Ô... Quá sâu... Tên nhóc xấu xa... Nhẹ một chút... A a a ~ ~ ~" Tiếu Chiến rút ra một phần dương v*t, đại quy đầu vừa rời đi miệng trực tràng một chút, đột nhiên hắn đâm mạnh tiến vào. Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới kinh hô một tiếng, hai chân bị giật mình hoảng sợ mà run lên.

"Ô... Không muốn... Tôi không muốn..."

Tiếu Chiến vừa nghe thấy anh nói không muốn, đẩy ra cặp chân dài trắng nõn mạnh mẽ đâm vào, đâm tới khi anh lung tung rêи ɾỉ, sau một hồi đã bị đại dương v*t ȶᏂασ tới cao trào.

Nam nhân dùng tư thế này đâm vào hơn trăm cái, lại đột nhiên rút ra, đem lão thỏ bị ȶᏂασ tới mệt mỏi xoay người, đổi tư thế cho anh quỳ như chó mẹ trên giường, ngoan ngoãn cho hắn ȶᏂασ làm. Lâm Bảo bị làm tới cả người ửng hồng, côn th*t phía trước đã không thể bắn thêm được gì nữa, bụng lớn bị ȶᏂασ tới lắc loạn, ngay khi anh có suy nghĩ bản thân sẽ là người duy nhất bị ȶᏂασ chết khi mang thai thì Tiếu Chiến gầm nhẹ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào bên trong. Bên trong xoang đa͙σ tiếp nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ xong liền mạnh mẽ phun d*m thủy, Lâm Bảo bị bắn tới hồn phi phách đảo, ôm lấy nam nhân không ngừng run rẩy thân thể, anh cảm giác bị bắn tới lớn bụng hơn...

Tiếu Chiến bắn tinh xong thì tâm tình bạo ngược đã lui bớt, ôm lấy lão thỏ bị bắn đầy bụng bắt đầu tra hỏi. Lâm Bảo bị hắn nghiêm túc tra hỏi, hoảng sợ khóc lên rồi ngoan ngoãn nói rõ mọi chuyện, sau khi nghe xong Tiếu Chiến càng thương anh hơn, ôm lấy lão thỏ hôn hôn, lão thỏ ngoan ngoãn đáp lại sau đó hạnh phúc nhắm mắt, lúc này Tiếu Chiến mới sầm mặt đi tìm cha hắn tính sổ.

Tuy rằng hắn lãnh khốc vô tình, nên dù Tiếu trưởng thôn là cha hắn thì vẫn phải cảnh cáo vài câu, cha hắn tức giận mắng hắn không ra gì, hắn mặc kệ rời đi, sau đó ôm lão thỏ quay về thành phố dưỡng thai.

Lâm Bảo ngoan ngoãn theo tên nhóc xấu xa này về thành phố, tiếp tục ở trong căn phòng đi thuê cùng hắn trải qua sinh hoạt dâm loạn không thể tả.

Trước đây Lâm Bảo rất thuần khiết cấm dục, lúc trước khi cùng vợ làʍ t̠ìиɦ, hai người tắt đèn anh chỉ lung tung làm qua vài cái liền bắn. Hiện tại có thể do bị Tiếu Chiến dạy dỗ thành cả người đều mẫn cảm, chỉ mới nghĩ tới Tiếu Chiến hậu huyệt của anh có thể ngay lập tức chảy nước, sau khi bị nam nhân sờ vài cái, ŧıểυ dương v*t phía trước nhanh chóng ngẩng cao đầu, đôi khi chỉ cùng nam nhân hôn lưỡi anh cũng có thể bắn tới rối tinh rối mù.

Trước khi biết anh mang thai, tên nhóc này điên cuồng ôm anh làʍ t̠ìиɦ, ngày qua ngày không biết làm bao nhiêu lần, hàng giờ đồng hồ trôi qua mới miễn cưỡng xong việc. Nhưng từ sau khi anh mang thai, ngày thường hắn chỉ cho anh dùng miệng, nhiều nhất là dùng chân, chỉ đáng thương cho miệng huyệt phía sau rất lâu rồi chưa được khai trai.

"Ư ư ư... ŧıểυ tử xấu... Tôi... Tôi muốn cậu..." Người đàn ông mang thai lớn bụng sát qua yêu cầu làʍ t̠ìиɦ. Tiếu Chiến mới từ doanh trại quân đội trở về, ngày hôm nay cường độ tập luyện của hắn rất lớn, cả người ra một thân mồ hôi rất bẩn, lão thỏ lại rất khao khát vừa ngửi thấy mùi hương nam tính của hắn thiếu chút nữa đã bắn tinh, cứ như vậy liền nhào vào trong ngực hắn cầu xin.

Tiếu Chiến không hiểu, cho rằng anh khuyết thiếu tình cảm, một bên cởi quần áo một bên cùng anh hôn môi. Lâm Bảo khát khao đưa lưỡi vào miệng nam nhân, hôn hôn, hô hấp của Tiếu Chiến trở nên hơi ồ ồ, nhưng vẫn cố nén du͙© vọиɠ đẩy anh ra, "Lão tử phải nhịn rất lâu, con mẹ nó anh đừng châm lửa nữa!"

Lão thỏ vô cùng đáng thương nhìn nhìn nam nhân, anh cũng phải nhịn rất lâu rồi, tức đến tao huyệt cũng sắp bị ngứa chết. Nhưng lão thỏ hướng nội hay thẹn thùng, càng không dám nói thẳng ra, chỉ có thể rầm rì nhào vào trong ngực nam nhân, suy nghĩ xem bản thân có thể câu dẫn tên nhóc này tới thú tính quá độ mà ȶᏂασ anh hay không. Nhưng ai biết nghị lực của Tiếu Chiến rất mạnh, dù đũng quần đã sớm phồng lên vẫn kiên trì hôn anh. Lâm Bảo đặt tay lên trên xoa nắn, thăm dò mà sờ sờ đũng quần Tiếu Chiến. Tiếu Chiến vốn đã phải cố nén dục hỏa lại bị anh sờ như vậy, nhanh chóng đưa tay tát mạnh một cái lên mông anh, mắng lớn, "Sờ cái gì mà sờ!"

Lâm Bảo sửng sốt, lập tức oa một tiếng khóc lên. Tiếu Chiến bị dọa tới há hốc mồm, khi mang thai tại sao bảo khóc liền khóc như vậy, nhưng nhớ lại lời vị bác sĩ già dặn hắn khi mang thai nếu tâm trạng không ổn định rất dễ dẫn đến bệnh trầm cảm sau khi sinh, hắn vội vàng ôm lấy lão thỏ, như dỗ trẻ con mà dỗ anh, lại cúi đầu hôn hôn nước mắt của anh, bất đắc dĩ nói, "Ngoan nào, lão thỏ đáng yêu, ngày hôm nay tâm trạng không tốt sao?"

"Ô ô ô..." Lâm Bảo bảo thủ không thể nói ra anh muốn đại dương v*t hắn đi vào, anh muốn làʍ t̠ìиɦ, rầm rì rầm rì, nửa ngày cũng không nói rõ ra.



Tiếu Chiến đem anh ôm lên giường, liếʍ liếʍ mắt anh, nhẹ giọng nói, "Tôi tắm trước, tắm xong sẽ tiếp tục cùng anh ngủ."

Đương nhiên ý tứ đi ngủ của Tiếu Chiến chỉ đơn giản là đi ngủ, vô cùng thuần khiết, Lâm Bảo cũng đã mấy lần nghe hắn nói như vậy nên hiểu rõ ý hắn, nhất thời cuống lên, ôm Tiếu Chiến không chịu buông tay.

Hai người giằng co nửa ngày, lão thỏ nội liễm thẹn thùng rốt cục khóc lóc kêu lên, "Đừng đi... Tiếu Chiến... ȶᏂασ tôi... Tôi muốn cậu..."

Nói xong còn chưa đủ, tự mình cởi quần, lộ ra cặp mông to xong lại ngại ngùng vùi vào chăn khóc.

Tiếu Chiến nhìn rõ cặp mông ướt nhẹp của anh liền vui vẻ, đánh một tát lên cánh mông căng tròn, hắn giễu cợt nói, "Ha, lão tao thỏ muốn được ȶᏂασ sao?"

"Ô ô ô..."

"Nói đi, có muốn đại dương v*t ȶᏂασ anh hay không?"

"Ô ô... Tôi...

Tôi muốn..."

"Muốn cái gì?"

Lâm Bảo mắc cỡ đỏ hết cả mặt, anh uốn éo cặp mông, hờn dỗi nói, "Tôi... Tôi muốn được đại dương v*t ȶᏂασ..."

"Anh nói không chủ định à, nói đầy đủ cho tôi!"

"Tao huyệt của tôi... Muốn được đại dương v*t của ŧıểυ tử xấu ȶᏂασ..."

Kết thúc việc dạy dỗ lão thỏ nói ra ngôn từ da^ʍ đãиɠ, Tiếu Chiến lại bắt đầu chuyên tâm dạy dỗ thân thể anh.

"Ngày hôm nay muốn dùng chỗ nào tiếp nhận tôi?" Tiếu Chiến cũng không tắm rửa, thân thể cường tráng mang theo mùi mồ hôi nhè nhẹ trực tiếp ôm lấy Lâm Bảo, lão thỏ ngửi mùi cơ thể của hắn gò má anh nhanh chóng ửng đỏ, thân thể bủn rủn không yên. Anh thẹn thùng cúi đầu, vừa xấu hổ vừa da^ʍ đãиɠ nói, "Tôi... Tôi... Muốn cậu ôm tôi..."

Lời còn chưa dứt Tiếu Chiến đột nhiên ôm anh lên, cánh tay rắn chắc vững vàng ôm lấy hai chân của anh, hắn dùng tư thế ôm trẻ nhỏ đi ŧıểυ ôm lấy anh. Gò má Lâm Bảo đỏ ửng, anh tiếp tục nói, "Sau đó... Quay về tấm gương..."

"Ồ, tình thú như vậy cũng không tệ nha, anh học được ở nơi nào?"

Lâm Bảo chưa kịp trả lời đã bị ŧıểυ tử xấu xa này ôm vào trong WC, trong WC ánh sáng không quá tốt, dưới ánh đèn mờ ảo nụ cười xấu xa của Tiếu Chiến càng thêm tà mị cùng vóc dáng cao lớn cường tráng đang trần trụi càng khiến người ta mê mẩn hơn.

Lâm Bảo bị nam nhân ôm vào trong ngực, phía sau lưng kề sát cơ ngực rắn chắc của hắn, từ trong gương anh nhìn thấy tao huyệt khao khát phun nước của mình và đại dương v*t đang gắng gượng chống đỡ của nam nhân.

"Ô... Xấu hổ quá..."

Tiếu Chiến vừa nghe thấy lão thỏ kêu lên, hắn đưa mắt nhìn rồi sau đó tàn nhẫn hôn mạnh một cái lên mặt anh, "Ngày hôm nay sẽ là tập một cùng lão kỹ nữ mang thai đại chiến trong WC, thế nào có muốn diễn cùng tôi hay không?"

Lâm Bảo mờ mịt quay đầu lại nhìn nam nhân, nhìn ánh mắt tà ác tràn ngập sắc dục của hắn, thân thể anh khẽ run lên, xấu hổ đỏ mặt trả lời hắn, "Tôi... Tôi đồng ý... Cậu... Cậu làm gì tôi cũng được..."

Tiếu Chiến nghe anh nói vậy trong lòng liền nóng lên, cũng không tiếp tục đùa anh, đem đại dương v*t đưa tới ma sát với miệng huyệt, đại quy đầu chen vào bên trong ngay lập tức được d*m thủy bao lấy, đại dương v*t dài hơn hai mươi centimet đột ngột chen vào trong thịt huyệt. Lâm Bảo bị hành động đột ngột này của hắn làm giật mình, nhưng anh nhanh chóng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ mà vật cứng kia mang lại.

"Ư... A... Thích... Lớn quá..." Lão thỏ da^ʍ đãиɠ phóng túng kêu lên, hai chân run run, suýt nữa lại bị đâm tới bắn ra.

Tiếu Chiến đi vào được hai phần ba thì bắt đầu cảm nhận đươc miệng trực tràng bên trong, vào thêm chút nữa là có thể chạm tới bụng lão thỏ. Nam nhân cũng không dám khiêu khích cho miệng trực tràng mở ra, dù sao hắn vẫn sợ thân thể Lâm Bảo không chịu nổi, chỉ có thể ma sát tuyến tiền liệt bên ngoài. Chỉ như vậy cùng khiến Lâm Bảo bị làm tới kêu khóc liên tục, anh nhìn bộ dáng bản thân mở rộng hai chân ở trong gương, hậu huyệt hồng hồng ẩm ướt co rút mυ"ŧ lấy đại dương v*t thô đen, theo động tác đâm xuyên còn có thể nhìn thấy tràng thịt bị kéo theo ra ngoài, miệng huyệt từng vòng từng vòng co rút như cái miệng nhỏ mυ"ŧ đại dương v*t vào bên trong. Lâm Bảo càng xem càng xấy hổ, càng nhìn càng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sau một lát không nhịn được phải bắn tinh.

Tiếu Chiến ở đằng sau kiên trì ȶᏂασ anh, nam nhân có thể lực tốt làm vài trăm cái cũng không thấy mệt, Lâm Bảo bị đưa lên cao trào ba bốn lần, thân thể không còn sức lực dư thừa, ánh mắt anh đã sớm tan rã từ trong gương chăm chú nhìn Tiếu Chiến, ngắm gương mặt góc cạnh tuấn tú của hắn, nhìn bắp thịt phồng lên nơi cánh tay, bắp đùi tráng kiện, ánh mắt anh si mê, nước miếng không kiềm chế được cũng sắp chảy ra.

Tiếu Chiến nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác này của anh suýt chút nữa cười lớn, nhưng hiện tại hắn đang ȶᏂασ làm ŧıểυ huyệt, bầu không khí không thể bị phá hỏng, nên hắn đành phải cố nén cười, tiếp tục đâm đâm ŧıểυ huyệt của Lâm Bảo. Lại ȶᏂασ thêm hơn trăm cái, thịt huyệt của Lâm Bảo cũng bị làm tới tê dại, mỗi một tấc da thịt bên trong cũng bị làm tới ứ hồng, miệng trực tràng bị ma sát tới sưng đỏ, Tiếu Chiến thở dốc vài tiếng, cuối cùng cũng chuẩn bị bắn ra, hắn vừa định rút dương v*t ra để bắn lên thân thể đầy đặn của Lâm Bảo thì liền cảm giác được bên trong lão thỏ đột nhiên co rút nhanh hơn.

"Ưm... Không muốn rút ra... Bắn... Bắn vào trong..." Lão thỏ quay đầu lại, da^ʍ đãиɠ cầu xin hắn, ánh mắt kia vô cùng thâm tình cùng dụ hoặc, "Bắn vào... Tôi... Tôi muốn ăn... tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu..." Tiếu Chiến không nhịn được nữa, cúi xuống hôn môi anh, động tác bên dưới lại càng thêm mãnh liệt, Lâm Bảo bị làm tới nước mắt chảy ròng ròng, vừa muốn gọi vài tiếng đã cảm giác được quy đầu khổng lồ bên trong đẩy ra miệng trực tràng, trực tiếp tiến vào nơi sâu nhất.

"Ư ư ư..." Tiếng gào khóc bị kiềm nén, từ trong gương có thể nhìn thấy toàn bộ dương v*t đâm vào trong cơ thể của anh, hai tinh hoàn chống đỡ bên ngoài cánh mông. Lâm Bảo bị làm tới trợn mắt, hai bắt đùi đạp loạn rơi xuống, tiếp theo đó Tiếu Chiến hơi rút ra một phần lại đột ngột đâm mạnh vào trong. Lâm Bảo cảm giác bụng mình ngày càng lớn hơn, hai đầu v* nhỏ sưng lớn đứng thẳng như đang chờ đợi một lần cao trào cực hạn.

Tiếu Chiến bị xoang đa͙σ mềm mại hút đến thở dốc, mồ hôi thấm ướt cả người bắp thịt cường tráng đột nhiên căng thẳng, hắn thô bạo ma sát thịt non bên trong, va chạm mạnh mẽ tạo thành tiếng vang không ngừng.

Lâm Bảo muốn kêu thảm thiết xin tha, thế nhưng bờ môi lại bị nam nhân hôn sâu, căn bản anh không thể nói thành lời, huống chi vừa rồi là chính anh yêu cầu nam nhân bắn vào bên trong, thực sự không thể trách ai khác được.

Ô ô... Anh sai rồi... Không muốn bị cắm vào... Anh không xong rồi...

Tiếu Chiến càng làm càng mãnh liệt, tốc độ rất nhanh, Lâm Bảo bị làm tới thân thể lắc lư liên tục, hai chân của anh bị hắn nhấc cao lên, cặp mông to cũng vặn vẹo biến hình, ngay khi anh có suy nghĩ hắn sẽ dùng đại dương v*t đâm chết anh thì Tiếu Chiến rung động vài lần cắm sâu vào bên trong anh bắn tinh.

Lâm Bảo bị bắn tinh vào sâu trong thân thể nước mắt sinh lý không kiềm được chảy ra, hai bắp đùi như bị rút gân run rẩy, anh kêu lên bắn ra nước ŧıểυ đồng thời hai đầu v* bên trên trong nháy mắt phun sữa, hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác khiến Tiếu Chiến gầm nhẹ một tiếng, càng hung ác bắn vào sâu hơn. Lâm Bảo bị làm tới hồn phi phách tán, anh vừa vặn vẹo vài cái lại bị ȶᏂασ tới cao trào lần hai.

Lúc này lão tao hàng bị ȶᏂασ tới cao trào hai lần liên tiếp, dịch sữa càng phun càng nhiều, nước ŧıểυ càng bắn càng nhanh. Nam nhân sợ thân thể lão thỏ bị làm tới hỏng luôn, vội vàng rút dương v*t ra, sau đó một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền đi ra theo. Lâm Bảo liếc mắt nhìn bên dưới, thân thể run run rồi ngất đi.

Tiếu Chiến tập mãi thành quen chỉ có thể thở dài, hắn biết bản thân không nên mất khống chế, mỗi làm như vậy đều dằn vặt lão thỏ tới khi ngất đi.

Tiếu Chiến tắm rửa sạch sẽ cho lão thỏ, sau đó liền ôm anh lên giường đi ngủ, chờ tới sáng ngày thứ hai, Tiếu Chiến mang cháo dinh dưỡng tới cho anh, lão tao hàng lại đỏ mặt nói, "ŧıểυ tử xấu... Tôi... Khi nào thì chúng ta có kỹ nữ mang thai đại chiến WC tập hai..."

"Trời đất..." Quả nhiên hắn không nên đánh giá thấp tính dục của mấy người đang mang thai.
break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc