Hiến Thân Cho Anh Chồng

Chương 12

Trước Sau

break

Từ bàn làm việc đến sàn nhà, ghế, đều đầy vết nước.

Nhiếp Thư Diêu cắn răng cố mặc váy vào, sau đó lấy khăn giấy lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên sàn, mùi hương đầy quyến rũ xộc thẳng vào mũi cô, Nhiếp Thư Diêu cũng không ngờ bản thân lại có thể bắn nhiều nước như vậy.

Hơn nữa, lúc cô làʍ t̠ìиɦ với Chu Đồ cũng chưa từng phải…Tóe nước như lúc nãy..

Những vệt nước đó không phải là dâm dịch, mà là…Nước ŧıểυ.

Cô bỏ những tờ giấy ướt kia vào thùng rác, xoay người lại thì thấy Chu Đạc không biết đã ra ngoài từ khi nào, hông anh quấn khăn tắm, cơ ngực và cơ bụng săn chắc, làn da trắng trẻo lạnh lùng, anh bước đến bàn làm việc gọi đường dây nội bộ: “Vào đi.”

Hứa Cương bên kia lập tức trả lời: “Vâng.”

Khoảng ba giây sau, cửa văn phòng mở ra, trợ lý đặc biệt Hứa Cương trong bộ vest đen xuất hiện trước mặt cô, anh ta nhìn Chu Đạc đợi anh ra lệnh.

“Đưa cô ấy xuống.” Chu Đạc quay người đi về phía phòng trong, liếc thấy vết nước trên bàn, anh lãnh đạm chỉ thị, “Gọi người qua đây quét dọn đi.”

“Vâng thưa ngài.” Hứa Cương đưa Nhiếp Thư Diêu ra ngoài.

Nhiếp Thư Diêu không biết Hứa Cương có nhận ra không, nhưng hiện giờ cô không muốn gặp ai cả, khi đứng trước của thang máy cô cũng không dám ngẩng đầu mà chỉ nhìn chằm chằm mặt đất, mãi cho đến khi Hứa Cương đưa cô một ly nước ấm.

“Cảm ơn……” Giọng cô cũng khàn cả rồi.

Hứa Cương bảo cô chờ một lúc, còn anh ta thì đến phòng trà, cầm theo một hộp thuốc ngậm trị việm hong đưa cô.

Tuy anh ta không nói gì, nhưng có vẻ anh ta hiểu hết.

Nhiếp Thư Diêu tựa như bị lột sạch quần áo trơ trọi đứng đó, nghĩ về cảnh có người dọn dẹp văn phòng, cô cũng không giấu được nữa, da đầu cô tê dại gian nan cầm hộp thuốc rồi mở một viên nhét vào miệng, cũng may Hứa Cương không hỏi hay có thái độ chế giễu gì cô.

Tài xế của Chu gia luôn đỗ xe bên dưới chờ cô, nhìn thấy Nhiếp Thư Diêu bước đến, cậu ta nhanh chóng xuống xe mở cửa.

Sau khi Nhiếp Thư Diêu lên xe, Hứa Cương cúi người đưa cô danh thiếp: “Nếu có vấn đề gì cô cứ gọi cho tôi ạ.”

Nhiếp Thư Diêu gật đầu nhận lấy, thật ra cô không nghĩ mình sẽ có việc nhờ Hứa Cương, nhưng cô vẫn mỉm cười thể hiện sự biết ơn với anh ta.

Lỗ Thanh Á không có ở nhà, bà mua thuốc bổ xong thì đặt nó ở phòng khách, Nhiếp Thư Diêu vừa vào cửa là thấy, chuyên gia dinh dưỡng mới vừa thấy cô đã đến chào hỏi: “Chào cô, tôi tên Hứa Phỉ, cô có thể gọi tôi là Phỉ Phỉ cũng được.”

“Chào cô.” Cổ họng Nhiếp Thư Diêu vẫn còn đau, nhưng cô đã nói ra tiếng, xem ra hai viên thuốc trên xe thật sự có tác dụng.

Dì Trịnh nghe tiếng cô cũng chạy ra: “Mợ hai, cơm trong nồi vẫn còn nóng đấy? Cô muốn ăn luôn hay một lát nữa?”

“Lát nữa đi, mẹ cháu đâu?” Nhiếp Thư Diêu nhìn quanh một vòng, nhưng không thấy Lỗ Thanh Á.

“Bà chủ đến bệnh viện rồi, bà không yên tâm để cậu hai ở bệnh viện một mình.”

“À.” Nhiếp Thư Diêu rất ngạc nhiên, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống. 

Cô ăn cơm chiều không nhiều, chuyên gia dinh dưỡng ở nhà bảo cô nên uống thêm sữa bò. Khi trở lại phòng ngủ ở lầu hai, cô ngâm mình trong bồn tắm vệ sinh cơ thể, tay chân cô bủn rủn, phía dưới cũng sưng hết lên.

Lúc tắm cô cũng có sờ thử, cũng may là không còn đau nữa.

Vất vả lắm cô mới tắm xong, cô lau khô cơ thể và tóc, ngắm chính mình trong gương, phía trong môi còn có vết cắn, cô thoa thuốc cẩn thận, sau đó thoa dầu lên cổ tay.

Sau khi xong hết mọi thứ, Nhiếp Thư Diêu mới lên giường, mí mắt cô đã nặng nề không mở nổi nữa.

Trên giường có một bộ đồ ngủ của Chu Đồ, kể từ khi anh ấy xảy ra chuyện, cô đều ôm bộ đồ ngủ đó, vì làm thế có cảm giác như cô đã ôm Chu Đồ vậy.

---

Vì ngủ quá sâu, nên điện thoại vang lên lần thứ ba Nhiếp Thư Diêu mới tỉnh giấc. Cô ngồi dậy lấy điện thoại.

Khoảng 5h03 sáng, người gọi đến là Chu Đạc.

Không hiểu sao tim Nhiếp Thư Diêu lại đập nhanh kịch liệt, có thể là do cô vừa tỉnh ngủ, hoặc có thể là vì trời chưa sáng hẳn.

“Alo……” Cô nhẹ giọng, giọng nói mang theo chút ngái ngủ khàn khàn.

Giọng Chu Đạc trong đêm đen lại trầm thấp quá mức tưởng tượng: “Qua đây.”

Sau đó cúp máy.

Nhiếp Thư Diêu nằm trên giường một hồi mới nhận ra.

Chu Đạc đã về.

Và anh đang ở phòng kế bên.

 

 

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc