Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Trọng Án

Chương 28

Trước Sau

break

Mọi người thấy Phó cục trưởng Tống nổi giận liền lập tức ngồi im thin thít, trong lòng đầy đồng cảm với Hạ thần nhưng không ai dám lên tiếng giúp đỡ.

Dù sao, đối phương cũng là phó cục trưởng.

Chỉ có Hạ Dao vẫn ung dung đáp lại: “Chúng tôi đã tìm thấy một bức thư trong túi áo của nạn nhân. Nhưng do bị ngâm nước quá lâu nên nó đã hư hỏng nặng. Cần phải đem đi giám định, sau đó giao cho bộ phận kỹ thuật phục hồi rồi mới có thể dùng làm chứng cứ.”

Phó cục trưởng Tống nghe vậy vừa bực vừa buồn cười.

“Vậy là một phó cục trưởng như tôi còn không quan trọng bằng chứng cứ nữa rồi?”

Vừa dứt lời, cửa phòng họp liền bị ai đó đẩy mạnh “rầm” một tiếng!

Người đi vào chính là Lương Thuỵ, cậu ta thở hồng hộc, đặt một phong bì giấy màu nâu trước mặt Hạ Dao: “Pháp y Hạ, may mà tôi không làm cô thất vọng!”

“Cậu vất vả rồi.” Hạ Dao không chậm trễ, lập tức mở phong bì, lấy ra bốn bản công chứng cùng một tờ giấy đựng trong túi chứng vật.

Vừa trông thấy tờ giấy, đôi mắt Hạ Dao sáng lên.

Hiệu quả phục hồi tốt hơn cô tưởng.

Những người trong tổ trọng án đều nhướng cổ nhìn, tò mò không biết đây là bằng chứng gì. 

Hạ Dao dứt khoát đặt tờ giấy lên máy chiếu.

Bức thư tìm thấy trên người nạn nhân được phóng đại ngay trước mắt mọi người.

Tờ giấy A4 bị bọc trong túi chứng vật bằng nhựa trong suốt, trên đó có dấu vết bị ngâm nước để lại những vệt nước màu vàng đất loang lổ, lan rộng thành từng vòng bất quy tắc.

Mặc dù tờ giấy đã qua phục hồi, phần lớn cặn bùn đất, rêu nước và tạp chất đã được loại bỏ nhưng nét chữ vẫn còn lem nhem do mực bị nhòe.

Dưới ống kính sắc nét của máy chiếu, có thể mơ hồ nhận ra đây là một lá thư được đánh máy, góc dưới bên phải còn có một chữ ký.

Thành viên tổ trọng án vừa nhìn thấy chứng cứ mới, lập tức “biến thành sói đói thấy thịt”, quên luôn cả cuộc họp với phó cục trưởng, nhanh chóng bắt đầu thảo luận.

“Giấy bị ngâm nước nên dấu vân tay hay DNA gì cũng không còn nữa. Vậy đây thực sự là một vụ tự sát sao?”

“Không chắc.” Hạ Dao chỉ vào chữ ký trên tờ giấy: “Các anh đã bao giờ thấy ai viết di thư mà lại đánh máy rồi mới ký tên chưa?”

Trừ khi là di chúc được luật sư chuyên nghiệp soạn thảo dưới sự chứng kiến của bên thứ ba thì mới có khả năng đánh máy rồi ký tên.

Nhưng theo kinh nghiệm điều tra trước đây, người tự sát thường đặt di thư ở nơi dễ thấy nhất và hầu hết đều là viết tay.

Từ khi cầm lá thư trên tay, Hạ Dao đã lặng lẽ phân tích từng câu chữ.

Nội dung thư chỉ là những câu nói sáo rỗng như xin lỗi ba mẹ, con cái, hy vọng họ sống tốt, kèm theo một số dặn dò đơn giản về hậu sự.

Chữ ký nguệch ngoạc phía dưới có thể nhận ra là ba chữ “La Văn Sĩ”.

Phó cục trưởng Tống chỉ có thể bất lực lắc đầu.

Tổ trọng án này quả thực là tinh anh trong số tinh anh.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc