Rõ ràng, cô đã đánh giá thấp sự kiên trì của cánh truyền thông với vụ án nóng hổi này.
Gã phóng viên không dễ gì từ bỏ cơ hội câu view từ vụ án thi thể vô danh này, anh ta tiếp tục truy hỏi: “Ý của cảnh sát là mặc định đây là một vụ giết người sao?”
Nói xong, anh ta không đợi Hạ Dao trả lời mà lập tức quay sang camera, bắt đầu phát trực tiếp: “Hiện tại, quá trình điều tra vụ án thi thể vô danh trên sông Tam Miểu đang gặp khó khăn. Thi thể đã bị tổn hại nghiêm trọng, không loại trừ khả năng có kẻ cố tình làm nhục xác chết. Theo nhận định ban đầu, rất có thể đây là một vụ giết người do thù hận…”
Những lời bịa đặt vô căn cứ này đã chạm đến giới hạn của Hạ Dao.
“Anh có biết bịa đặt tin tức là vi phạm pháp luật không? Nghiêm trọng còn có thể bị truy tố hình sự đấy!” Cô cau mày, lớn tiếng cảnh cáo.
Gã phóng viên kia rõ ràng không ngờ một nữ cảnh sát trông có vẻ dễ nói chuyện lại có khí thế đáng sợ đến vậy khi nghiêm túc.
Anh ta bị dọa đến mức không dám tiếp tục bịa đặt, lúng túng kéo theo người quay phim bỏ chạy.
Đuổi xong đám gây rối, Hạ Dao quay lại nhìn đám đông xung quanh, nghiêm nghị nói: “Mong mọi người phối hợp với cảnh sát, đừng tin vào những tin đồn vô căn cứ trên mạng. Hãy cùng nhau bảo vệ trật tự và an ninh xã hội, tin tưởng rằng cảnh sát sẽ đưa ra sự thật!”
Người dân nghe xong cũng không còn hứng thú hóng chuyện nữa, tự giác tản ra nhường đường.
Hạ Dao không biết rằng, những lời cô vừa nói đã bị ai đó quay lén và đưa lên mạng.
Trên bờ sông, cảnh sát đã tìm thấy một chiếc giày thể thao, trùng khớp hoàn toàn với chiếc còn lại trên chân thi thể nạn nhân.
Khi Hạ Dao đến nơi, Lục Thương đã dẫn đội thu thập chiếc giày làm vật chứng để tiến hành giám định.
Nếu tìm thấy giày của nạn nhân ở đây, điều đó có nghĩa là điểm mà nạn nhân rơi xuống nước rất có thể ở khu vực này.
Các thành viên tổ trọng án cũng đang lục soát xung quanh để tìm thêm manh mối.
Hạ Dao đi giày bảo hộ bước dọc theo bờ sông.
Khi ánh mắt lướt qua, cô chợt chú ý đến hàng rào lưới thép trên bờ kè.
Hàng rào này có thiết kế đặc biệt, toàn bộ làm bằng lưới thép, cứ mỗi hai mét lại có một thanh thép cong gia cố.
Điểm quan trọng là chiếc giày của nạn nhân được tìm thấy ngay ở cuối hàng rào này.
Ở đây có một đoạn cầu thang bê tông dẫn xuống nước, hàng rào lưới cũng rẽ theo bậc thang, kéo dài đến tận mép sông.
Sau khi Lục Thương sắp xếp xong hiện trường, anh quay lại thì thấy Hạ Dao đã xuống bờ kè, đang men theo bậc thang đi về phía nước!
“Hạ Dao!” Lục Thương lập tức đuổi theo, gọi cô.
Nhưng Hạ Dao chỉ bình tĩnh quay đầu lại: “Gọi tôi làm gì?”
Lục Thương thở phào nhẹ nhõm vì hóa ra cô không định xuống nước.
Anh ho nhẹ hai tiếng, giả vờ bình tĩnh: “Không có gì. Nhưng cô xuống đó làm gì?”