Hạnh Phúc Ở Cổ Đại

Chương 14

Trước Sau

break

Hàn Quang Tễ gật đầu, hai người một chút rồi cùng nhau rời khỏi sân viện. Chu Anh Anh không quen đường, cho nên vẫn đi theo sau lưng Hàn Quang Tễ. Hàn Quang Tễ mặc dù cao to, nhưng đi không nhanh, Chu Anh Anh cũng có thể đuổi kịp.

Không lâu sau, hai người đến một nơi gọi là Tịch Chiếu Cư - trong nội viện cũng không trồng hoa trồng cỏ, chỉ trồng rất nhiều trúc quan âm, một mảnh xanh biếc tuy nhìn lịch sự tao nhã nhưng không khỏi lộ ra quạnh quẽ. Sau đó mọi người được nha hoàn dẫn đường đi vào một ŧıểυ phật đường trong viện. Trong phật đường có một nữ tử đang ngồi trên giường La Hán. Nữ nhân này trông rất giống Hàn Quang Tễ, nhưng nhìn có vẻ dịu dàng hơn, cũng không có khí thế bức người như Hàn Quang Tễ.

Hàn Quang Tễ vào phòng, đến trước mặt nữ nhân cúi đầu, "Hài nhi bái kiến mẫu thân."

Chu Anh Anh nhìn thấy, ngay lập tức cũng học Hàn Quang Tễ thi lễ.

Nhưng phu nhân lại nhíu mày khi nhìn thấy Chu Anh Anh, nói: "Con đưa nó đến làm gì?"

Hóa ra Hàn Quang Tễ không chỉ giống mẹ mình về ngoại hình mà cả tính cách cũng giống. Cách nói lạnh lùng này nghe giống y chang Hàn Quang Tễ

Chu Anh Anh nghe Hầu phu nhân nói thì lặng lẽ nhìn Hàn Quang Tễ, không khỏi than thở trong lòng: "Đúng rồi, ta rõ ràng là người của Hứa di thái thái, sao chàng lại đưa ta đến làm phiền mẹ ruột chàng chứ"?

Nhưng Hàn Quang Tễ chỉ là nghiêm mặt trả lời: "Nàng ấy là vợ của con, tự nhiên phải hiếu kính mẫu thân."

Lúc này, Hầu phu nhân lại cười, "Thì ra con dâu do Hứa thị sắp xếp, con đã chấp nhận à?"

"Chẳng lẽ còn có thể không chấp nhận sao?" Chu Anh Anh nghe cuộc đối thoại của hai mẹ con thì cảm thấy căng thẳng. Ban đầu chỉ nghĩ là đến gặp mẹ chồng làm màu một xíu, ai ngờ hai người cửu biệt trọng phùng lại đối chọi gay gắt như vậy. Nếu hai người cãi nhau ầm ĩ còn tốt, nhưng cách nói chuyện lạnh lùng như vậy, từng câu một, thật sự khiến người ngoài nghe thấy lạnh lẽo. Nếu không phải hai người giống nhau như đúc, nàng gần như nghi ngờ Hàn Quang Tễ không phải là con ruột.

Chu Anh Anh đang nghĩ xem có nên tìm một lý do để chuồn hay không, thì lại nghe thấy Hàn Quang Tễnói: "Dù sao cũngg đã qua tam thư lục lễ, đã bái cao đường."

Lúc này, sắc mặt của Hầu phu nhân hết sức khó coi, sau một lúc bà mới cười lạnh nói: "Con còn quy củ hơn cha con đấy."

Chu Anh Anh nghiêng đầu nhìn Hàn Quang Tễ, thấy khuôn mặt lạnh lùng của hắn cũng căng thẳng một chút, trong chốc lát trong lòng nàng dâng lên một cảm giác đồng cảm. Chu Anh Anh mồ côi cha mẹ từ nhỏ, được bà nội nuôi lớn, nàng hiểu nỗi cô đơn không có cha mẹ hơn bất kỳ ai. Bây giờ nhìn Hàn Quang Tễ mặc dù có cả cha lẫn mẹ nhưng không khá hơn nàng bao nhiêu. Trước không nói tới chuyện hắn trải qua nguy hiểm bên ngoài trở về, Hầu gia cũng không quá thân thiết với hắn, bây giờ vào cửa mẫu thân, cũng không có nửa câu ân cần thăm hỏi - cũng khó trách Hàn Quang Tễ còn trẻ mà đã có tính cách lạnh lùng như vậy.

Mặc dù Chu Anh Anh có vài phần đồng tình với Hàn Quang Tễ, nhưng nàng dù sao cũng biết vị trí của mình, nên cuối cùng chỉ im lặng đứng sang một bên.

Nhưng nàng không nói một lời nhưng vẫn chướng mắt người ta, chỉ nghe Hầu phu nhân nói: "Đưa nó ra ngoài đi."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc