Hàm Thanh

Chương 2.2: Hôn (2)

Trước Sau

break

Anh lập tức kéo áo hoodie và áo ngực của Hàm Thanh lên, hàm răng cắn lên núm vυ" hồng hồng của cô.

 

Hàm Thanh thở nhẹ một hơi, Tần Vu Sâm ngẩng đầu, nhìn cô từ trên cao: “Đau không?”

 

Cô “Ừ” một tiếng, sau đó nói: “Anh tiếp tục đi.”

 

Tần Vu Sâm cũng không làm thêm gì nữa, hai tay chống ở hai bên sười cô, vẫn nhìn cô từ trên cao xuống: “Hạ Hàm Thanh, dùng miệng làm cho anh đi.”

 

“Em không làm đâu.” Cô trợn mắt: “Em còn phải học.”

 

Tần Vu Sâm phần nào hiểu rõ vì sao thành tích của Hàm Thanh lại thành như này, mọi thứ đều bắt đầu từ lý thuyết chứ cô không học bằng cách thực hành.

 

“Không cần học đâu, cái này phải thực hành mới thấm được.”

 

Nói xong, anh nằm nghiêng ở bên cạnh Hàm Thanh, nắm lấy tay của Hàm Thanh sờ lên vật mềm nhũn phía dưới của mình.

 

Quần jean của anh cứng tới nỗi Hàm Thanh cũng không thể cảm nhận được dáng vẻ thực sự của nó. Nhưng cô giống như đồ ngốc bẩm sinh, lại còn không quá tò mò, tay đặt ở đó xong không biết nên làm gì nữa, Tần Vu Sâm dùng bàn tay còn lại của mình kéo khóa quần xuống, cởi thắt lưng ra rồi lại đặt bàn tay nhỏ của Hàm Thanh lên trên qυầи ɭóŧ của mình.

 

“Sờ đi.”

 

Hàm Thanh nắm lấy vật đã cứng kia, nhiệt độ nóng như thiêu, điều kỳ quái là rõ ràng cô đang sờ lên dươиɠ ѵậŧ mà lại có cảm giác như mình bị người ta sờ vào vậy. Chất lỏng trong cơ thể cô tràn cô, cô xoa hai chân một chút, sau đó nghe Tần Vu Sâm nói, quỳ gối xuống bên cạnh anh, áp môi mình lên qυầи ɭóŧ của anh.

 

Nơi đó của Tần Vu Sâm có hơi mùi, nhưng không khó ngửi, đó là một mùi hương rất kỳ quái, có chút giống mùi thuốc lá, hơi gay mũi nhưng cũng có chút mê người,

 

Đầu lưỡi của cô chạm vào vật đang nhô lên, nơi đó vậy mà đã cứng như sắt.

 

Tần Vu Sâm thấp giọng rêи ɾỉ, đầu lưỡi ướt át của cô giống như một con kiến đang bò lên dươиɠ ѵậŧ anh, những nơi đầu lưỡi lướt qua đều khiến lớp vải qυầи ɭóŧ bị thấm ướt.

 

Cuối cùng anh cũng không nhịn nổi nữa, cởi qυầи ɭóŧ của mình ra, túm lấy tóc của Hàm Thanh rồi áp môi cô vào nơi đó: “Hàm Thanh ngoan, há miệng.”

 

Hàm Thanh ngạc nhiên.

 

Chưa từng có ai gọi cô như vậy, kể cả trong ký ức mơ hồ hồi còn nhỏ.

 

dươиɠ ѵậŧ của Tần Vu Sâm đã cương cứng hoàn toàn, đường kính rất lớn, Hàm Thanh cảm thấy thật khó để ngậm hết, khóe miệng cô như sắp bị xé rách rồi, nước bọt không ngừng chảy ra, rơi xuống thấm ướt cả ga trải giường.

 

Cô hơi cắn xuống, cảm giác như sắp nhổ ra, lập tức nhả dươиɠ ѵậŧ anh ra.

 

dươиɠ ѵậŧ của Tần Vu Sâm rõ ràng đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi khẽ cọ qua răng cô, anh lại túm lấy tóc Hàm Thanh, nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong khoang miệng của cô, ép cô phun ra nuốt vào vật đó.

 

Dưới kỹ năng non nớt của Hàm Thanh anh đã lên đỉnh, cơ thể không khỏi run rẩy trong vô thức.

 

Chất lỏng nóng bỏng tràn ra khỏi khoang miệng của Hàm Thanh khóe, cô cảm thấy buồn nôn, nhưng còn chưa kịp chạy tới nhà vệ sinh đã bị Tần Vu Sâm túm lấy eo, anh xoay người cô lại, để mông cô hướng về phía anh.

 

Theo tiếng vải bị xé rách, phần thân dưới lộ ra bên ngoài, dưới ánh mặt trời chói chang ban chiều, Hàm Thanh chợt nhận ra cô vẫn chưa kéo rèm.

 

Đây là tòa nhà cho dân cư cũ nhất trong thành phố, ban công mỗi nhà đều sát với nhau, nhìn qua cửa sổ là có thể thấy nhà người khác.

 

Cơ thể đột nhiên bị ai tiến vào và căng ra.

 

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc