Chưa đầy nửa khắc Sổ Sinh Tử đã bay ra nói: [Tiểu Hoa Hoa, trang mệnh cách của vị thế tử này chỉ có vài dòng ngắn ngủi.]
[Vài dòng?]
Vân Hoa ngạc nhiên, bởi vì ngay cả một đứa trẻ nhỏ Sổ Sinh Tử cũng ghi chép được vài trang. Vị thế tử này đã sống đến mười lăm, mười sáu tuổi, sao lại chỉ có vài dòng chữ sơ sài?
Sổ Sinh Tử gật đầu: [Thế tử Đông Lâm Nam Cung Uyên sinh năm Tuyên Cảnh thứ ba, thông minh tuyệt đỉnh nhưng trời ghen ghét người tài. Chết vào ngày 25 tháng 11 năm Tuyên Cảnh thứ 20 vì trúng độc. Sống thêm nhiều nhất là hai năm rưỡi nữa y sẽ chết.]
Thái hậu hai mắt trắng dã suýt ngất xỉu.
"Ai... ai gia không tin!"
Thái hậu nắm chặt tay Văn Tuyên Đế như muốn tìm ra một chút sơ hở từ vẻ mặt bình tĩnh của ông. Bà vẫn còn nghi ngờ cái gọi là "Tiểu Thư Thư" kia.
Nhưng Văn Tuyên Đế lại biết những gì Sổ Sinh Tử nói không phải là hư cấu.
Lúc này ông cũng vô cùng đau đầu, liên tục an ủi Thái hậu.
Túc vương phi thấy mắt tối sầm, suýt đứng không vững. Nếu Túc thân vương không kịp thời đỡ lấy bà có lẽ đã ngã xuống. Nước mắt bà tuôn rơi như hạt ngọc bị đứt.
Thế tử Nam Cung Uyên vẻ mặt bình thản. Dù đã sớm coi nhẹ chuyện sinh tử nhưng kết cục này vẫn nằm trong dự đoán của y.
Đặc biệt là gần một năm nay, nội lực của y đã không thể trấn áp được thứ kỳ độc kia.
Vân Hoa nghe Sổ Sinh Tử nói vậy trong lòng khẽ run lên: [Chậc... hồng nhan bạc mệnh mà...]
Sổ Sinh Tử không nhịn được trợn trắng mắt: [Tiểu Hoa Hoa, hay là ngươi đọc thêm sách đi.]
Vân Hoa: ... [Ngươi đang coi thường ta!]
Vân Hoa khoanh tay ra vẻ nếu không xin lỗi thì sẽ không thèm làm bạn nữa.
Bên kia một nhóm người đang đau buồn, còn bên này một người và một cuốn sách lại đang cãi nhau.
Sổ Sinh Tử cũng thấy cạn lời. Nó chỉ nói một câu sự thật thôi mà?
Nhãn cầu đảo một vòng, nó bay đến trước mặt Vân Hoa, vẻ mặt nịnh nọt: [Tiểu Hoa Hoa đừng giận mà, sau này ta sẽ không nói ngươi không có học thức nữa?]
Vân Hoa: ...
[Aiya... Hay là ta nghĩ cho ngươi một cơ hội để phát tài nhé?]
Lông mày Vân Hoa nhướng lên.
Sổ Sinh Tử biết cách nắm thóp nàng.
[Tiểu Hoa Hoa, ngươi nhìn vị thế tử đoản mệnh kia đi. Người trông ổn không, gia thế cũng không tồi lại còn là hoàng thân quốc thích nữa...]
Mọi người: ...
Nước mắt của Túc vương phi ngừng lại giữa chừng.
Thái hậu cũng tạm thời không ngất nữa.
Văn Tuyên Đế có một dự cảm không lành.
Vân Hoa chống cằm, nàng dường như đã đoán được ý đồ của Tiểu Thư Thư.
Sổ Sinh Tử cảm thấy kế hoạch này của mình rất hay, tiếp tục nói: [Tiểu Hoa Hoa, ngươi xem y vừa giàu vừa đẹp, lại còn đoản mệnh nữa, hay là ngươi gả cho y đi.]
[Như vậy phụ thân mẫu thân ngươi sẽ không còn phải lo lắng ngươi không gả được nữa.]
Vân Hoa lẳng lặng bẻ ngón tay giận dữ nói: [Tiểu Thư Thư, ta mới mười hai tuổi thôi... ]
Sổ Sinh Tử: !!!
Chủ quan rồi.
Nó quên mất tuổi thật của Tiểu Hoa Hoa bây giờ.
Mặc dù Vân Hoa nhấn mạnh tuổi của mình nhưng trong lòng nàng cũng bắt đầu tính toán.
Nàng nhìn dung mạo tuấn tú của Nam Cung Uyên mà nuốt nước bọt.
Con trâu già này muốn gặm cỏ non nhưng lại không thể gặm được.
Thật đáng tiếc...
[Tiểu Thư Thư, hay là ta đính hôn với y trước nhé?]
Mọi người: ???
Không phải chứ, có phải đầu óc cô nương Vân gia này có vấn đề không, vị thế tử này rõ ràng là không sống được bao lâu vậy mà còn tự nguyện dâng mình.
Sổ Sinh Tử cũng ghé sát tai Vân Hoa, cười toe toét: [Đó là một ý hay. Dù sao chúng ta cũng biết vị thế tử của Túc vương phủ này chết lúc nào. Ngay sau ngày đại hôn ngươi sẽ trở thành một quả phụ nhỏ vui vẻ.]
Vân Hoa xoa xoa tay, gật đầu lia lịa: [Đúng vậy, vừa có thân phận vừa có tiền tiêu, phụ thân mẫu thân cũng không còn phải lo lắng chuyện hôn sự của ta nữa.]
Quan trọng nhất là vị thế tử này chắc chắn không có những nữ nhân lộn xộn gây phiền phức cho nàng.
[Ai nói không phải chứ. Với tình trạng của thế tử bây giờ chắc chắn không ai muốn gả đến để thủ tiết đâu. Nếu ngươi đính hôn với y chắc chắn Túc thân vương và Vương phi sẽ rất vui.]
Ánh mắt Sổ Sinh Tử sáng rực. Thời đại này quá bất công với nữ nhân, một người kiêu hãnh như Tiểu Hoa Hoa của nó làm sao có thể cùng hầu một nam nhân với người khác.
Nó biết Tiểu Hoa Hoa vốn không có ý định gả đi nhưng không chắc phụ thân mẫu thân nàng có ép buộc hay không.
Phu thê Vân Khiếu Thiên: ...
Thật ra không cần thiết phải lo lắng. Họ đã chuẩn bị tâm lý cho việc tiểu nữ nhi gây rối này sẽ không gả được rồi.