Hai Tai Họa Của Địa Phủ, Quậy Đến Mức Cả Kinh Thành Kéo Nhau Đi Hóng Chuyện

Chương 31 

Trước Sau

break

[Tiểu Thư Thư, mắt của Liễu Mị Mị này chắc bị phân bịt kín rồi. Đại ca nàng ta vất vả lắm mới giúp nàng ta tìm được chỗ tốt, gà rừng biến thành phượng hoàng. Thế mà lại không muốn trăng trên trời cứ nhất quyết chọn một viên đá trong cống rãnh là sao.]

Mọi người: Ai mà nói không phải cơ chứ?

Thái tử điện hạ của họ phong thái hào hoa, ấm áp như ngọc, các tiểu thư danh giá tranh nhau để vào Đông cung, vậy mà lại có người không coi là gì.

Quả nhiên gà rừng không ăn nổi cám mịn, cũng không leo được lên bàn tiệc.

Sổ Sinh Tử cũng đồng ý với lời của Tiểu Hoa Hoa, tiếp tục nói: [Thái tử thấy quá nhiều mỹ nhân rồi, một cô nương bích ngọc thế này quả thực không lọt mắt. Sau khi Liễu Mị Mị vào Đông cung Thái tử liền bỏ xó.]

[Nữ nhân này chưa từng nếm trải chuyện nam nữ thì không sao. Nhưng Liễu Mị Mị đã sớm mất trinh tiết, Thái tử thì lại chưa từng chạm vào nàng ta.]

[Nàng ta cô đơn khó chịu, ngươi hiểu rồi đấy.]

Vân Khiếu Thiên: ... Hiểu cái rắm!

[Sau đó người tình cũ của nàng ta đột nhiên tìm đến. Qua lại vài lần, hai người... lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, làm chuyện ấy ấy thôi. Cuối cùng chính là Thái tử bắt gian, một nhát dao kết liễu.]

Hít hà.

Vân Hoa hít một hơi cảm thán: [Thái tử này thật là... oan uổng!] Ngay sau đó nàng cười phá lên: [Ha ha ha ha, cười chết mất, hắn chẳng được lợi lộc gì lại còn trắng tay làm rùa đội nón xanh một lần. May mà chỉ có ta biết sự thật, nếu không mặt mũi của hắn coi như vứt đi rồi.]

Nam Cung Diễn: ...

Cảm ơn ngươi nhé, gần nửa triều đình đều đã biết hắn mất mặt đến tận nhà rồi.

Lúc này các đại thần đều cố nén cười đến run cả người. Nếu không vì thể diện hoàng gia, họ đã sớm cười phá lên rồi.

Văn Tuyên Đế nghĩ đến đó là nhi tử ruột của mình, tuy cũng muốn cười nhưng vẫn nhịn lại, liên tục cấu vào đùi hy vọng sau lần này Thái tử sẽ rút kinh nghiệm, để ý đến nữ nhân hơn một chút!

Vân Hoa cười xong đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt cứng lại.

[Không đúng, Tiểu Thư Thư, Thái tử không thèm để mắt đến Liễu Mị Mị sao hôm qua lại hỏi ta, nàng ta có thích chiếc trâm này không?]

Vân Hoa và Sổ Sinh Tử đồng thời ngạc nhiên.

Nam Cung Diễn mồ hôi lạnh ròng ròng.

Tổ tông của ta ơi, đừng thắc mắc nữa, cũng đừng hỏi nữa. Hắn lúc đó chỉ tiện mồm tìm một cái cớ để lấp liếm thôi mà.

Nếu cứ tiếp tục đào bới, tiếp theo có phải sẽ đào chuyện của phụ hoàng hắn không?

Vân Hoa đột nhiên biến sắc, mặt mày nhăn nhó lông mày cau lại, răng nghiến ken két: [Hừ, ta biết ngay mà, hắn vẫn còn ý đồ với ta. Bản đại nhân mới không thèm thích cái tên già này!]

Tiếng gầm giận dữ của nàng khiến mọi người kinh hãi!

Vân Khiếu Thiên: Thái tử muốn cưới tiểu nữ nhi của ta?

Cái này... Điện hạ, người... có phải nghĩ quẩn rồi không?

Văn Tuyên Đế: Không phải, đây lại là trò gì nữa đây?

Nam Cung Diễn: ???

Tên già?

Cô còn chưa chê ngươi là con nhãi chưa mọc đủ lông tơ đây đấy!

Phì, ta mới không thèm thích cái kẻ hóng chuyện này.

Buổi triều hôm nay Văn Tuyên Đế không bắt được sâu mọt của triều đình, ngược lại đứa nhi tử "tốt" của ông lại làm mất một phần thể diện hoàng gia. Ông không còn tâm trí thượng triều nữa, bèn phất tay tuyên bố bãi triều.

Ngày mai Thái hậu cầu phúc hồi cung nên nghỉ một ngày. Ngày kia sẽ tổ chức yến tiệc trong cung, các quan viên và gia quyến phải vào cung dự tiệc.

Nghe vậy Vân Khiếu Thiên muốn khóc.

Trên đường về Vân Khiếu Thiên nhìn Vân Hoa đang vô tư không khỏi đau đầu. Ông mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Vân Hoa liếc nhìn phụ thân mình, cảm thấy cả người không thoải mái.

"Phụ thân, có gì phụ thân cứ nói đi. Cái vẻ đó của phụ thân cứ như một bà già lẩm cẩm vậy." Nàng dịch chuyển vị trí sợ phụ thân nàng sẽ bùng nổ tại chỗ.

Vân Khiếu Thiên lườm nàng một cái.

Nhìn Vân Hoa không có chút quy củ nào của nữ nhi nhà người ta, ông không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: "Ngày kia trong cung tổ chức yến tiệc, ta không yêu cầu con phải cử chỉ đoan trang nhưng con nhất định phải ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ, đừng có nhấp nhổm!"

Chủ yếu là đừng làm người khác ghét!

Thái hậu là người thế nào ông rất rõ, bà ghét nhất những cô nương không có giáo dưỡng, không có quy củ.

Bàn tay Vân Hoa đang cầm bánh ngọt dừng lại, nàng trừng mắt lên tố cáo Vân Khiếu Thiên: "Phụ thân, phụ thân sờ lương tâm mình đi, con không ngoan sao?"

Vân Khiếu Thiên: ...

Thôi, về nhà vẫn phải bàn bạc với phu nhân vậy. Ngày kia phải trông chừng con nhãi này thật kỹ, ngàn vạn lần đừng để Thái hậu phật ý.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc