Hai Tai Họa Của Địa Phủ, Quậy Đến Mức Cả Kinh Thành Kéo Nhau Đi Hóng Chuyện

Chương 26 

Trước Sau

break

[Tiểu Hoa Hoa, nữ nhân này chắc điên rồi!]

Sổ Sinh Tử nhìn dáng vẻ cuồng loạn của bà ta rồi nhắc nhở: [Ngươi tốt nhất nên tránh xa bà ta ra, cẩn thận vạ lây.]

Vân Hoa gật đầu. Nàng thích hóng chuyện nhưng không muốn trở thành một phần của chuyện đó.

Mọi người cũng nghe rất thích thú, Trần đại nhân đây là dính phải một món nợ phong lưu rồi!

Trần Triết Hãn nghe lời Triệu phu nhân nói thì lông mày nhíu chặt lại, mắng: "Ngươi là cái thá gì mà dám so với nàng ấy. Ta thích cái tính khí nóng nảy, cái điệu bộ nhỏ nhen của nàng ấy, ít nhất đôi mắt của nàng ấy trong trẻo không lẫn tạp chất."

"Còn ngươi, từ đầu đến chân đều là toan tính. Mắt ta đâu có mù sao lại rước một kẻ chuyên gây chuyện về nhà chứ?"

Hừ!

Ông ta nhớ rõ ánh mắt của nữ nhân này nhìn mình năm xưa giống như chuột nhìn thấy kho thóc, hai mắt sáng rực.

Nghe vậy trái tim Triệu phu nhân lạnh đi một nửa.

"Ha ha ha.”

Tiếng cười thê lương của Triệu phu nhân vang vọng trong sân mang theo oán độc khắc cốt ghi tâm: "Hóa ra trong lòng ngươi ta lại thảm hại đến vậy." Bà ta loạng choạng tiến lại gần, mái tóc rối tung bay phấp phới.

Trần Triết Hãn mí mắt giật giật.

[Tiểu Hoa Hoa, nữ nhân này vừa lén giấu một cây trâm cài tóc trong tay áo, ý đồ là nếu không có được thì sẽ phá hủy.]

Vân Hoa rùng mình.

Vì yêu mà sinh hận? Hay là liều chết một phen?

[Tiểu Thư Thư, nữ nhân này điên lên còn đáng sợ hơn cả nam nhân!]

Mọi người gật đầu, ai bảo không phải chứ.

Sau đó đồng loạt lùi lại một bước lớn.

Trần Triết Hãn: ...

Không phải, các ngươi sao có thể bỏ mặc ta chứ?

Nhìn thấy Triệu phu nhân đang từng bước ép sát, ngay khi Vân Hoa vừa mở lời "Tiểu" đầu tiên thì Trần Triết Hãn đã giơ chân đá bay Triệu phu nhân đang lao tới.

"Bụp!"

Triệu phu nhân như diều đứt dây đổ vật xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi.

"Theo luật pháp của triều đình, kẻ nào hãm hại tính mạng người khác, cố ý tráo đổi con cái sẽ bị chém đầu. Phu gia của kẻ đó cũng sẽ bị liên lụy lưu đày ba nghìn dặm."

Một câu nói của Trần Triết Hãn đã định đoạt số phận của bà ta và người nhà họ Triệu.

Ông ta nhớ rõ hai người tiếp ứng nữ nhi ông chính là người hầu của Triệu gia.

"Chém... chém đầu?"

Triệu phu nhân sợ hãi đến môi tái nhợt, không còn vẻ kiêu ngạo như trước: "Không... ngươi không thể làm thế, ta sẽ tìm tỷ tỷ, đúng vậy, tìm tỷ tỷ, nàng nhất định sẽ tha thứ cho ta..."

"Tha thứ? Hừ, ngươi đừng quên ngươi hại nàng ấy sinh non, còn suýt nữa giết chết cả hai mẹ con!" Trần Triết Hãn sải bước tới, đứng từ trên cao nhìn xuống bà ta, giọng nói lạnh đến đóng băng.

Loại nữ nhân này tốt nhất nên trừ bỏ từ sớm.

Cuối cùng bất kể Triệu phu nhân có gào thét ra sao, bà ta cùng mấy người bị bắt khác đều bị lôi đến Hình bộ.

Một màn hóng chuyện cứ thế kết thúc, mọi người vẫn còn cảm thấy chưa đã. Vân Hoa đột nhiên kêu lên: "Trời ơi, tiểu quỷ này tè rồi!"

Vân Hoa nhìn tiểu quỷ trong tay đang cười hớn hở với nàng, cảm thấy cạn lời.

[Huhu... Tiểu Thư Thư, ta không sạch sẽ nữa rồi. Nếu không phải nó mới sinh ta thề sẽ đánh vào mông nó.]

Trần Triết Hãn nghe thấy lời than vãn của nàng vội vàng cướp nữ nhi về từ trong tay Vân Hoa.

Vân Hoa thấy tay trống không, nhấc tay có vết nước tiểu không chút khách khí lau lên người Trần Triết Hãn, cười hì hì nói: "Nữ nhi ruột của ngài đó, đừng có chê."

Trần Triết Hãn: ...

Nhìn quanh một vòng, ngài trừng mắt với những đồng liêu đang hóng chuyện, từng chữ một nói: "Trò vui đã xem xong rồi, còn chưa đi sao?"

Hừ!

Mối thù này ông ta đã ghi vào sổ.

Bây giờ xem trò vui của ông ta sướng thế đấy thì sau này có lúc các người phải khóc.

[Hây, Tiểu Thư Thư, người này trở mặt nhanh thật!]

Vân Hoa cũng là một trong số những người bị đuổi.

[Không sao, Tiểu Hoa Hoa, ta kể cho ngươi một chuyện nữa. Đứa bé đó chính là đệ muội tương lai của ngươi.]

Sổ Sinh Tử cười một cách gian xảo: [Hơn nữa còn là loại nàng ấy theo đuổi đệ đệ ngươi, sau này Trần Triết Hãn sẽ tức đến phát điên, nhìn phụ thân ngươi cái gì cũng thấy chướng mắt.]

Đệ muội của ta!

Đứa nhóc hai tuổi kia đã có thê tử rồi sao?

Vân Hoa kinh ngạc.

Vân Khiếu Thiên chấn động.

Trần Triết Hãn nghiến răng nghiến lợi.

Mọi người xem kịch vui...

Nữ nhi của ông ta sinh ra chưa được nửa ngày sắp bị con heo hai tuổi kia ủi mất rồi.

"Đi... đi đi, các ngươi mau đi đi." Trái tim Trần Triết Hãn giờ bị tổn thương rồi, hơn nữa còn rất nghiêm trọng.

Vân Khiếu Thiên hoàn hồn sau cơn chấn động, khoác tay lên vai Trần Triết Hãn như huynh đệ thân thiết nói: "Thông gia tương lai, hay là chúng ta tìm một thời gian định đoạt hôn sự cho chúng nó luôn?"

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc