Tiếng cười âm hiểm của Triệu phu nhân vang vọng trong lòng. Vẫn chưa bước vào chính sảnh bà ta đã cất giọng quan tâm: "Tỷ phu, tỷ tỷ sinh non thân thể không sao chứ, còn đứa cháu gái nhỏ của ta...?"
Hai chữ "khỏe không" còn chưa kịp thốt ra, Triệu phu nhân đã giật mình bởi một đám đông quan lại mặc quan phục trước mắt.
"Tỷ... tỷ phu... ta đến không đúng lúc sao?"
Triệu phu nhân cứng đờ tại chỗ, trên mặt gượng nặn ra một nụ cười. Người vốn vô cùng bình tĩnh như bà ta lúc này không khỏi hoảng loạn trong lòng.
"Không, đến đúng lúc lắm!"
Trần Triết Hãn cười một cách quỷ dị đưa nữ nhi trong tay cho Vân Hoa.
Sau đó ông ta lao tới túm lấy cổ áo Triệu phu nhân, tát mạnh hai cái vào mặt bà ta. Ông ta không có cái quan niệm "không đánh phụ nữ" nào cả.
Hít hà.
Kích thích thật, Vân Hoa còn thấy đau thay cho Triệu phu nhân!
"Phu nhân!"
Nha hoàn của Triệu phu nhân kinh hãi kêu lên, định xông lên ngăn cản nhưng bị gia đinh của Trần phủ chặn lại.
Triệu phu nhân bị đánh đến choáng váng, má sưng nhanh chóng, khóe miệng rỉ ra một vệt máu. Bà ta hoảng sợ nhìn Trần Triết Hãn đang mặt đầy giận dữ, trong mắt tràn ngập sự hoảng loạn.
"Tỷ phu, huynh làm gì vậy? Ta... ta đã làm sai gì sao?"
"Vẫn còn chưa làm sai gì ư?"
Trần Triết Hãn mắt đỏ hoe gầm lên với bà ta: "Đồ nữ nhân độc ác, lòng dạ rắn rết, tay chân vươn tới dài ghê. Phu nhân ta đối với ngươi còn chưa đủ tốt sao? Ngươi dám hại nàng sinh non còn muốn dùng giống hoang tráo đổi nữ nhi của ta!"
Triệu phu nhân loạng choạng lùi lại hai bước, đồng tử co lại. Bà ta run rẩy đưa tay che mặt đang sưng vù, trong ánh mắt hoảng loạn lóe lên một tia độc ác, nhưng ngay lập tức lại chuyển sang vẻ đáng thương.
"Tỷ phu, huynh vu khống ta!"
Giọng bà ta nghẹn ngào thân thể khẽ run lên, cố gắng che giấu sự bất an và chột dạ trong lòng.
Tại sao mọi chuyện lại không giống như bà ta nghĩ?
Ai, rốt cuộc là ai đã phản bội bà ta!
Nghĩ đến đây toàn thân Triệu phu nhân toát ra một luồng khí âm u.
"Dương ma ma và bà đỡ đã khai ra hết rồi, ngươi còn dám nói là vu khống!"
Trần Triết Hãn lúc này tỏa ra khí thế đáng sợ, hận không thể xé xác bà ta ra từng mảnh.
Mặt Triệu phu nhân trắng bệch.
Một luồng khí lạnh từ tim lan ra khắp tứ chi khiến bà ta lạnh run.
"Nói bậy, Dương ma ma đó là chó cùng đường cắn càn vu vạ cho ta. Ta và tỷ tỷ tình cảm sâu đậm, sao có thể hại nàng!"
Trần Triết Hãn hoàn toàn không bị lay chuyển. Vừa định nói gì đó Vân Hoa ôm đứa bé nhảy ra: "Ta có bằng chứng, ta có bằng chứng!"
"Tang chứng vật chứng rành rành. Khi bản đại nhân cứu tiểu nữ đã bắt được một bà già và một gã phu xe. Đó là thê tử và nhi tử của quản gia Triệu phủ. Trần đại nhân, ngài cứ đi tra là sẽ rõ ngay sự thật."
Đây là sự thật về thân phận hai người kia mà Tiểu Thư Thư vừa nói cho nàng.
Bọn họ... bị bắt tại trận rồi sao?
Ánh mắt Triệu phu nhân lúc này lơ đãng rồi ngồi sụp xuống đất, mặt xám như tro tàn.
Tại sao ông trời lại đối xử với ta như vậy!
Triệu phu nhân chạm phải ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Trần Triết Hãn, thân thể run lên bần bật. Trong đôi mắt vốn đã lơ đãng có một tia oán độc và không cam lòng bùng lên.
"Ha ha ha, lòng dạ rắn rết, Trần Triết Hãn, ngươi lại nói ta lòng dạ rắn rết!"
"Rõ ràng năm xưa đêm hội đèn lồng, là ta... là ta gặp ngươi trước, ngươi quên rồi sao, chúng ta còn cùng nhau đoán câu đố mà!"
"Nhưng tại sao khi tỷ tỷ vừa xuất hiện, ánh mắt ngươi lại chỉ hướng về nàng ta. Nàng ta tính tình thô bạo, ngoài biết chữ ra thì chẳng biết làm gì, còn ta xinh đẹp hơn, tài hoa hơn nàng ta, tại sao ngươi lại không nhìn thấy ta?"
Mắt Triệu phu nhân đầy tơ máu nhìn chằm chằm Trần Triết Hãn hét lên: "Chỉ vì nàng ta là đích nữ, còn ta là thứ nữ! Ngoài thân phận ra ta có điểm nào kém hơn nàng ta!"
Ngực bà ta phập phồng dữ dội, móng tay gần như cắm vào lòng bàn tay: "Vốn dĩ ta đã chấp nhận số phận, ai bảo nàng ta ngày nào cũng kể bên tai ta ngươi tốt thế nào, cưng chiều nàng ta ra sao, mấy đứa con thông minh ngoan ngoãn thế nào."
Nói đến đây ánh mắt Triệu phu nhân hận thù đến tột cùng, bà ta gào thét điên cuồng: "Rõ ràng nàng ta biết ta không thể sinh con, sau khi tái giá cũng không được như ý, vậy mà cứ nhất định phải nói những điều này trước mặt ta, ta thấy nàng ta cố ý, cố ý khoe khoang với ta!"
"Nếu đã vậy thì đừng trách ta không khách khí, ta muốn hủy hoại nàng ta, hủy hoại tất cả của nàng ta!"