Hai Tai Họa Của Địa Phủ, Quậy Đến Mức Cả Kinh Thành Kéo Nhau Đi Hóng Chuyện

Chương 24

Trước Sau

break

Và lúc này quản gia Trần phủ vội vã từ bên ngoài chạy vào, vẻ mặt lo lắng.

"Lão gia, Triệu phu nhân nghe tin phu nhân sinh non liền đến thăm, có cho vào phủ không ạ?"

"Triệu phu nhân."

Trần Triết Hãn nhíu mày.

Nữ nhân này bề ngoài có vẻ đoan trang nhưng thực ra trong lòng lắm mưu nhiều kế. Nếu không phải phu nhân của ông ta thấy bà ta hai lần đò mà đáng thương, lại giúp đỡ, không thì ông ta đã sớm đuổi bà ta đi rồi.

"Không gặp, bảo bà ta về đi."

Ánh mắt chán ghét của Trần Triết Hãn không thể che giấu được. Sau khi quản gia vâng lệnh, vừa định đi trả lời thì tiếng của Sổ Sinh Tử vang lên trong đầu Vân Hoa.

[Tiểu Hoa Hoa, Triệu phu nhân này là một nhân vật tàn độc đấy, bà ta đã mua chuộc Dương ma ma bên cạnh Trần phu nhân, tất cả mọi chuyện đều được sắp xếp theo kế hoạch của bà ta.]

[Triệu phu nhân? Bà ta là ai, có quan hệ gì với Trần gia?] Vân Hoa vẻ mặt hoang mang.

Sổ Sinh Tử nói: [Muội muội cùng cha khác mẹ của Trần phu nhân, hồi trẻ đã từng gả đi một lần nhưng không có con, sau khi bị đuổi về thì tái giá làm kế mẫu cho một tiểu thương buôn bán nhỏ. Bà ta ghen tị vì Trần phu nhân sống tốt hơn mình.]

[Bà ta có hai kế hoạch, một là sinh non chết cả hai mẹ con, hai là nếu Trần phu nhân mệnh lớn may mắn sống sót thì sẽ tráo con của bà ấy để Trần phu nhân cả đời đau khổ.]

Vân Hoa nghe xong liền hiểu ra chuyện gì.

Đây là người có tâm lý vặn vẹo không thể nhìn thấy người khác sống tốt hơn mình.

"Khoan đã, bảo bà ta đến chính sảnh chờ."

Trần Triết Hãn mặt mày u ám chặn quản gia lại. Ông định đích thân đi xử lý nữ nhân này.

[Tiểu Thư Thư, ngươi xem sắc mặt của Trần đại nhân như vừa ăn phải ruồi vậy, chẳng lẽ đã biết là Triệu phu nhân giở trò?]

[Có thể lắm.] Sổ Sinh Tử bây giờ lười tra Trần Triết Hãn này. Người này đã vượt ngoài phạm vi hiểu biết của nó, thôi kệ vậy.

Vân Hoa để ngồi vững vị trí người hóng chuyện số một liền bám sát theo sau ông ta. Vừa đi vừa nói chuyện với Sổ Sinh Tử: [Tiểu Thư Thư, ngươi nói xem, nếu ta không cướp đứa bé này về nó sẽ có kết cục thế nào?]

Sổ Sinh Tử nghĩ về vận mệnh ban đầu của đứa bé kia, nói: [Nữ nhân xấu xa đó vốn định ném đứa bé vào kỹ viện, sau đó xảy ra chút chuyện nên đứa bé đến chùa làm ni cô, lớn lên lại bị thổ phỉ cướp đi cuối cùng chết thảm trên núi, hưởng thọ 18 tuổi.]

Tay của Trần Triết Hãn run lên suýt nữa làm rơi tiểu nữ nhi xuống đất.

Nghĩ đến tương lai của nữ nhi mình, ông ta hận Triệu phu nhân đến nghiến răng nghiến lợi.

[Thảm vậy sao.] Vân Hoa không kìm được cảm thán: [Thế còn vị tiểu thư giả tương lai sẽ ra sao?]

Lúc này mọi người cũng mang vẻ mặt hóng chuyện im lặng đi theo sau Vân Hoa.

[Con nhỏ đó à, là một con sói mắt trắng!]

Sổ Sinh Tử khịt mũi tiếp tục nói: [Từ rất nhỏ con bé đã biết mình không phải nữ nhi của Trần gia. Nó là một đứa trẻ trong gia tộc nhà phu quân hiện tại của nữ nhân xấu xa đó. Sau này vì một nam nhân nên nó đã vu oan Trần gia mưu phản.]

[Cuối cùng khiến cả Trần gia bị chém đầu, còn nó nhờ tố giác có công lại không phải con ruột Trần gia nên được tha chết. Nhưng sau đó cũng bị nam nhân kia giết chết, vì dù sao cũng không thể để lại bằng chứng được.]

Mọi người: ...

Trần Triết Hãn: ...

Văn Tuyên Đế vừa trèo tường xuống trà trộn vào đám đông hóng chuyện: ???

Không phải, ông vừa nghe được cái gì thế?

Trần gia sau này bị ông ấy chém đầu sao? Ông ấy đâu phải hôn quân, sao có thể không điều tra rõ ràng mà đã ban thánh chỉ.

Cái tội này ông ấy không nhận!

Trần Triết Hãn cũng thấy sợ hãi.

May mắn thay ông ta đã sớm phát hiện ra con sói mắt trắng kia là đồ giả mạo!

Ông ta đang nghĩ có nên bóp chết đứa bé đó không?

Vân Hoa nghe Sổ Sinh Tử nói vậy cũng may mắn vì mình đã xen vào một chút. [Tiểu Thư Thư, Trần đại nhân này thật là xui xẻo, bị một kẻ giả mạo hại cả nhà diệt vong.]

Ai nói không phải chứ?

Trần Triết Hãn ôm chặt hơn tiểu nữ nhi vừa tìm lại được trong vòng tay.

Một mặt khác, từ khoảnh khắc bước vào Trần phủ đôi mắt Triệu phu nhân đã tối sầm lại.

Người tỷ tỷ ruột này của bà ta đúng là số lớn, không những không khó sinh mà chết, mà đứa nghiệt chủng kia cũng sống sót.

Hừ!

Dù vậy đứa nghiệt chủng kia cũng đã bị bà ta tráo đi. Đợi đến khi nó lớn lên trở thành kỹ nữ bị ngàn người cưỡi, vạn người đè, ta sẽ xem bà ta còn có cười nổi không.

Ha ha ha ha.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc