Hai Tai Họa Của Địa Phủ, Quậy Đến Mức Cả Kinh Thành Kéo Nhau Đi Hóng Chuyện

Chương 16

Trước Sau

break

Tào công công hiểu ý lập tức tiến lên nói: “Hoàng Thượng bớt giận, chi bằng hãy nghe hết cuộc đối thoại của tiểu Vân đại nhân và Tiểu Thư Thư rồi hãy đưa ra quyết định. Nô tài sợ nếu ngắt lời tiểu Vân đại nhân nàng ấy lại quên mất chuyện này mất.”

Nghe vậy lồng ngực Văn Tuyên Đế phập phồng kịch liệt gắng gượng nhịn xuống sát ý, chỉ có đôi mắt vẫn găm chặt vào Hà đại nhân, nếu ánh mắt có thể hóa thành lưỡi dao sắc bén thì Hà đại nhân lúc này đã có ngàn vết thương.

Hà Hưng đột nhiên cảm thấy một luồng khí lạnh lan từ đáy lòng ra toàn thân, sống lưng lạnh toát như thể bị vô số chó sói hổ báo rình rập, nỗi hoảng sợ trong lòng càng tăng.

Gã ta theo bản năng muốn nhìn quanh nhưng bị Vân Khiếu Thiên tinh ý phát hiện, liền lập tức lên tiếng: “Bẩm Hoàng Thượng, Giang Nam năm nay mưa thuận gió hòa, thuế vụ...”

Nếu không phải Vân Khiếu Thiên phản ứng cực nhanh chuyển hướng ánh mắt của các đại thần khỏi Hà đại nhân thì có lẽ Hà Hưng đã sinh nghi.

Vân Hoa căm ghét nhất loại phản đồ ăn cơm của Đông Lâm mà lại bán đứng nồi cơm của Đông Lâm, nàng nghiến răng nghiến lợi hỏi: [Tiểu Thư Thư, ngươi mau xem tên khốn kiếp này đã làm những chuyện xấu gì, chúng ta lột trần từng chuyện một, đến sợi lông cũng không còn!]

Các đại thần không hẹn mà cùng gật đầu tán thành, đúng, lột cho thành chó trụi lông!

Sổ Sinh Tử sắp xếp lại chuyện của Hà Hưng sau đó mới hứng thú tiếp tục: [Ừm, nói thế nào nhỉ, người này ngoài tên là Hà Hưng ra gã ta còn có một cái tên khác là Ô Lâm Đạt Hưng.]

[Họ Ô Lâm? Đây không phải họ độc nhất của nước Tây Tắc sao?]

Hoàng triều của Vân Hoa là nước Đông Lâm, ngoài ra còn có nước Bắc Cương cũng cường thịnh không kém, cả về binh lực lẫn tài nguyên đều ngang ngửa, bề ngoài vẫn sống hòa bình.

Còn về nước Tây Tắc thì khó mà nói hết được, diện tích nhỏ thì chớ lại vì vấn đề địa lý nên tài nguyên binh lực rất hạn chế, thường xuyên xâm phạm biên ải Đông Lâm và Bắc Cương, mục đích là để cướp lương thực.

Mỗi khi mùa đông đến là lại ra quậy phá, tóm lại là chuyên đi cướp bóc, cướp được vật tư thì chạy, cướp không được thì lén lút trốn, phiền phức như chuột vậy!

Vân Hoa nghe Hà Hưng còn có một cái tên khác có chút kinh ngạc kêu lên: [Tên khốn Hà Hưng này ngay cả tổ tông cũng phản bội sao?]

[Vậy thì ngươi phải xem tổ tông của gã ta là ai.] Sổ Sinh Tử cảm thán tiếp lời: [Tiểu Hoa Hoa, ngươi có thể coi gã ta là kẻ bán nước cũng có thể coi gã ta là gián điệp.]

Vân Hoa bối rối, dung lượng não của nàng vốn nhỏ, nếu không nói rõ nàng thật sự không thể hiểu được mối quan hệ này, nàng truy hỏi: [Đừng úp mở nữa, nói rõ hơn đi!]

Sổ Sinh Tử cười ranh mãnh: [Thế thì lại phải nhắc đến những chuyện không thể nói ra của các nữ quyến ở hậu viện rồi, Hà Hưng vốn là trưởng tử nhưng gã ta là là con do thiếp thất của đại tướng quân nước Tây Tắc sinh ra, Ô Lâm Ba Đặc, năm đó vì mẫu thân gã ta sinh gã ta sớm hơn chính thê ba ngày, khiến chính thê bất mãn bèn sai người lén đưa gã ta ra biên giới vứt bỏ, không ngờ bị nghĩa phụ và nghĩa mẫu sau này của gã ta nhặt được mang về Đông Lâm.]

[Có một lần Ô Lâm Ba Đặc dẫn binh đến cướp lương thực vô tình phát hiện Hà Hưng có tám phần giống với tiểu thiếp của ông ta, sau nhiều lần điều tra đã xác định ông ta chính là trưởng tử của thiếp thất bị thất lạc năm xưa, thế là vội vã đến nhận con.]

Nghe đến đây Vân Hoa cạn lời hỏi: [Hà Hưng cũng tin lời Ô Lâm Ba Đặc nói?]

Sổ Sinh Tử trợn trắng mắt nói: [Tin, sao lại không tin, nghĩa phụ và nghĩa mẫu của Hà Hưng sau này sinh được nhi tử nên đối xử với gã ta rất tệ, dù sao cũng không phải con ruột mà.]

[Hà Hưng có thể thi đỗ tú tài đều nhờ thầy của gã ta tài trợ, sau này nghĩa phụ và nghĩa mẫu họ Hà thấy gã ta có tiền đồ liền nảy sinh ý đồ, chính là đợi sau khi Hà Hưng đỗ cao muốn cho nhi tử ruột của họ thay thế gã ta.]

[Nhưng Hà Hưng này cũng rất độc ác, gã ta biết kế hoạch của nghĩa phụ nghĩa mẫu thế là ra tay trước, tiễn cả ba người nhà đó lên Tây Thiên, hơn nữa chết rất thảm.]

[Chậc chậc chậc, không phải người một nhà không vào cùng một cửa, đều là những người máu lạnh!] Vân Hoa cảm thán.

Sổ Sinh Tử gật đầu, càng tức giận hơn trước sự lựa chọn tiếp theo của Hà Hưng nói: [Hà Hưng chưa từng được hưởng thụ tình phụ thân, Ô Lâm Ba Đặc chỉ cần đối xử tốt với gã ta một chút là gã ta liền cảm động không thôi, còn nói sẽ ở lại Đông Lâm làm gián điệp.]

Vân Hoa hừ lạnh một tiếng, cảm thấy Hà Hưng này có vấn đề về não: [Gã ta ngốc sao, rõ ràng có thể làm đại thiếu gia của phủ tướng quân lại còn ở lại đây làm trâu làm ngựa cho người ta, làm nhiều hưởng ít, lúc nào cũng phải lo đầu có bị dời chỗ không.]

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc