Hạc Lệ Trường An - Bản Dịch Đường Đường

Chương 37: Manh Mối Về Đồ Tể Tân Nương(2)

Trước Sau

break

Khương Ly vốn định tự mình điều tra, lại không ngờ Giản Tư Cần lại quen biết người bị hại, nàng lập tức ánh mắt tràn đầy mong đợi, vội hỏi: “Biểu ca biết được những gì?”

Giản Tư Cần nói: “Thứ sử Phủ Châu Tiền Vịnh Chi và phụ thân là tiến sĩ cùng khoa. Ông ấy sớm đã về kinh lo liệu hôn sự cho nữ nhi, còn từng gửi thiệp mời cho phụ thân, nhưng không ngờ tiểu thư Tiền gia đột nhiên mất tích, mấy ngày trước mới có tin dữ, nói là bị tên đồ tể kia sát hại. Ngoài Tiền cô nương, nữ nhi của Ngô đại nhân ở Quang Lộc Tự ta cũng từng gặp qua đôi lần. Nữ nhi của Trịnh đại nhân ở Lễ Bộ thì ta chưa gặp mấy, nhưng nhị công tử Lư Tiện của phủ Lũng Hữu tiết độ sứ, người đã đính hôn với nàng, lại là bạn tốt của ta. Trước đây khi còn ở Hứa Châu, ta thỉnh thoảng nghe tin về vụ án này, còn cố ý sai quản gia ở lại Trường An hỏi thăm vài lần…”

Phương Toàn nói: “Tiền đại nhân và Lư đại nhân này đều sớm đã có giao tình với cữu cữu của con.”

Thấy ánh mắt Khương Ly tràn đầy vẻ tò mò, Giản Tư Cần nói tiếp: “Nạn nhân đầu tiên là Uông cô nương, nàng mất tích trên đường mang mẫu thêu cho huynh trưởng. Tiệm của huynh trưởng nàng cách phủ đệ của họ chỉ khoảng hai con phố. Tay nghề thêu thùa của Uông cô nương còn giỏi hơn cả những thợ thêu trong tiệm. Khi đó, có người đến tiệm đặt làm một bộ mũ phượng khăn quàng vai, lại chỉ đích danh Uông cô nương thiết kế mẫu thêu. Vào buổi gần tối ngày xảy ra chuyện, Uông cô nương vừa thêu xong một bộ Loan Phượng Hòa Minh, nàng định đi tìm huynh trưởng để bàn bạc, nhưng một đi không trở lại.”

Trước đây Khương Ly chưa từng hỏi kỹ về quá trình bị hại của mấy nạn nhân đầu tiên, nên giờ phút này nàng lắng nghe vô cùng chăm chú.

Thấy vậy, Giản Tư Cần lại nói: “Nói đến cũng thật trùng hợp, nạn nhân thứ hai là đại tiểu thư của Ngưng Hương Các, tiệm đó chuyên bán đồ trang sức và phấn sáp. Sáng sớm ngày xảy ra chuyện, nàng rời nhà để mang loại phấn mới pha chế cho một vị tiểu thư thân thiết ở gần đó, rồi cũng một đi không về.”

Khương Ly nhíu mày: “Một người vào lúc gần tối, một người vào lúc sáng sớm?”

Giản Tư Cần gật đầu: “Đều là vào lúc đường sá vắng người. Tiệm của nhà họ Uông tuy ở nơi sầm uất, nhưng Uông cô nương muốn đi đường tắt nên đã rẽ vào một con hẻm tối. Còn vị tiểu thư kia thì do đi vào lúc trời còn quá sớm, trên phố chưa có mấy người. Về sau, nha môn chỉ tìm thấy hộp phấn của nàng bị đánh rơi ven đường…”

Khương Ly vội hỏi: “Còn ba vị cô nương sau thì sao?”

Giản Tư Cần thở dài: “Trịnh cô nương thì xảy ra chuyện ở ngoài thành. Nàng đến chùa Tướng Quốc dâng hương rồi bị lạc mất tỳ nữ. Sau đó, tăng nhân trong chùa có nói đã thấy nàng đi về phía sau núi, nhưng không ai biết nàng đến đó làm gì, cũng không tìm thấy bất kỳ vật gì của nàng bị đánh rơi…”

Lòng Khương Ly thắt lại, chuyện này rất giống với những gì Phó cô nương đã gặp phải hôm trước. Lẽ nào Trịnh cô nương cũng bị người ta dụ dỗ?

“Ngô cô nương thì mất tích giữa ban ngày ban mặt, trên đường mang bút mực cho đệ đệ. Đệ đệ của nàng năm đó tám tuổi, học ở một trường tư thục cách nhà không xa. Lúc ấy, bên cạnh nàng có một thị tỳ đi theo. Người thị tỳ đó trên đường có ghé vào một tiệm giấy để mua giấy Tuyên Thành cho tiểu công tử, lúc đi ra thì không thấy Ngô cô nương đâu nữa. Sau đó, nha môn tìm thấy chiếc hộp sách vốn ở trong tay nàng tại một con hẻm tối gần đó.”

Khương Ly thấy lạnh sống lưng: “Giữa ban ngày ban mặt?”

Giản Tư Cần nói: “Đúng vậy. Vụ mất tích của Tiền cô nương sau đó cũng rất kỳ lạ. Mẫu thân nàng mất sớm, nên cứ đến ngày mười sáu hàng tháng, nàng đều đến chùa Từ An ở phía tây thành để thắp đèn dầu cho bài vị trường sinh của mẫu thân. Hôm đó, nàng đi vào buổi trưa. Sau khi cúng bái xong, nha hoàn của nàng trông thấy rõ ràng nàng rời khỏi đại điện rồi đi ra cổng chùa. Nhưng khi nha hoàn đó đi theo ra đến cổng thì lại không thấy bóng dáng Tiền cô nương đâu nữa. Một người sống sờ sờ cứ thế biến mất như không khí…”

Khương Ly chậm rãi lắc đầu: “Không thể nào có chuyện biến mất vào hư không được.” 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc