Tên thật của nàng là Khương Ly. 5 năm trước cũng được xem là một tiểu thư trong gia đình quý tộc ở Trường An, sau khi gặp phải biến cố thì lưu lạc giang hồ. Đến nay, nàng muốn tìm một thân phận thuận tiện để trở về Trường An, sau một hồi suy nghĩ tính toán bèn mạo danh thay thế Tiết Linh.
Khương Ly buồn bã nói: “Mạng người là trên hết, tất nhiên phải cứu người trước.”
Trong lúc nói chuyện, Thúy ma ma càng đi càng nhanh, vẻ mặt cấp bách không thể che giấu. Vạt áo Khương Ly bay phần phật khi nàng theo sát phía sau, nàng nghiêm nghị hỏi: “Ma ma nói tiểu thư trong phủ đang nguy kịch, vậy nàng mắc bệnh gì vậy?”
Thúy ma ma lắc đầu: “Không phải bị bệnh…”
Giọng bà khó nhọc vang lên: “Tiểu thư nhà chúng ta hôm nay gặp chuyện ngoài ý muốn, bị thương rất nặng, lát nữa cô nương đến xem sẽ biết…”
Nói đến đây, bà khẩn thiết cầu xin: “Cô nương nổi danh thiên hạ, hiện tại là hy vọng duy nhất của chúng ta. Nhưng lát nữa dù cô nương có nhìn thấy gì, cũng xin hãy giữ bí mật cho tiểu thư nhà chúng ta, đầu tháng sau nàng sẽ xuất giá.”
Phủ Thọ An Bá tuy được kế thừa tước vị nhưng hiện giờ đã sa sút. Bá gia Phó Thịnh không giữ chức quan trọng gì, thế tử Phó Vân Hoành 18 tuổi cũng có tư chất bình thường, nhờ vào phúc của tổ tiên mà vào làm việc trong Kim Ngô Vệ. Trưởng nữ Phó Vân Từ năm nay 21 tuổi, bốn năm trước đã đính hôn với công tử Từ Lệnh Tắc, con trai của Thượng tướng quân Tuần Phòng Doanh. Hai người là thanh mai trúc mã, đôi bên cùng có tình ý, hôn kỳ được định vào ngày mùng một tháng Chạp, tính ra chỉ còn mười chín ngày nữa.
Năm đó khi chưa xảy ra chuyện, Khương Ly và Phó Vân Từ đều từng theo học tại thư viện Bạch Lộ Sơn, hai người cùng trường hai năm, tình như tỷ muội. Cũng vì vậy mà nửa canh giờ trước khi vừa nghe là tìm thầy thuốc cho Phó Vân Từ, nàng đã không nghĩ ngợi mà nhận lời ngay. Nhưng một tiểu thư phủ bá tước đang yên đang lành lại bị thương nặng đến mức tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, thật sự khiến Khương Ly vô cùng bất ngờ…
Đi dọc theo hành lang quanh co về phía bắc, lầu các trong phủ bá tước san sát nối tiếp nhau, sơn son rực rỡ. Dưới mái hiên, dải lụa đỏ thẫm mang sắc màu tựa máu tươi, những chiếc đèn lồng đỏ dán chữ “Hỷ” cũng được treo thành từng dãy. Đại hôn sắp đến, phủ Thọ An Bá trên dưới đều dốc lòng trang hoàng, có thể tưởng tượng được vào ngày Phó Vân Từ xuất giá, trong phủ sẽ vui mừng náo nhiệt đến mức nào.
Thế nhưng lúc này, giữa tiếng gió tuyết gào thét, chỉ có tiếng bước chân vội vã mà nặng nề của mấy người. Sau khi đi vòng qua hai tòa đình đài được tuyết trắng bao phủ, một tiểu viện hoa lệ, đèn đuốc sáng trưng hiện ra trước mắt.
Thúy ma ma chạy nhanh vài bước: “Mau, mau báo cho bá gia và phu nhân, Tiết cô nương tới rồi!”
Tối nay, ngoài vài tùy tùng, Khương Ly còn mang theo tâm phúc là Hoài Tịch. nàng ta có vóc người nhỏ gầy, trông chỉ khoảng 13-14 tuổi. Hoài Tịch sở hữu đôi mắt hạnh, má đào, dáng vẻ ngây thơ đáng yêu. Giờ phút này, Hoài Tịch đang ôm hòm thuốc của nàng, cũng tò mò không biết đại tiểu thư của phủ bá tước bị thương ra sao.
Đi chưa được mấy bước, một người nam tử mặc áo gấm trạc tuổi tứ tuần đã ra đón, chính là Thọ An Bá Phó Thịnh. Ông thấy Khương Ly còn trẻ như vậy tuy đáy mắt thoáng hiện vẻ nghi ngờ, nhưng vẫn chắp tay nói: “Tiết cô nương, xin hãy cứu lấy nữ nhi của ta, nó sắp không qua khỏi rồi!”
Sắc mặt Khương Ly trầm xuống, nàng rảo bước nhanh hơn vào gian nhà chính. Vừa vào cửa, nàng liền thấy những vệt máu lấm tấm trên tấm thảm hoa văn phức tạp, chói mắt đến kinh lòng. Nàng không dám dừng lại, bước chân như gió lướt thẳng đến gian phòng phía sau.
“A Từ! Là mẫu thân đây!”
Theo một tiếng kêu bi thương, mùi máu tanh nồng nặc ập vào mặt. Khương Ly nhìn lên chiếc giường Bạt Bộ ở phía bắc liền thấy Phó Vân Từ mồ hôi lạnh đầm đìa, tóc đen rối bù, ý thức mơ hồ giãy giụa trên giường.
Trên người nàng chỉ mặc một chiếc áo trung y trắng tinh, lúc này vạt áo đã bị một mảng máu lớn nhuốm đỏ. Bá phu nhân Liễu thị đang giữ chặt cánh tay nàng, hai tỳ nữ mắt hoe đỏ thì đè vai và chân nàng lại. Ba người hợp sức mà vẫn không thể giữ nổi nàng. Vẻ mặt nàng hoảng sợ tột độ, như thể những người đang chạm vào mình là ác quỷ mãnh thú…
“Không, đừng đụng vào ta…”
“Đừng qua đây…”