“Đến rồi! Tiết cô nương đến rồi!”
Nghe người hầu hô lên, Thúy ma ma mắt hoe đỏ lập tức nhìn ra ngoài cửa phủ. Vừa nhìn, bà đã thấy một chiếc xe ngựa có rèm che màu xanh, treo lồng đèn có chữ “Tiết” đang từ từ dừng lại trước cửa phủ Thọ An Bá.
Giữa trời tuyết bay lất phất như tơ liễu, một thiếu nữ trẻ tuổi với dáng người thanh tú bước từ trong xe ra.
Nàng khoác một chiếc áo choàng cổ lông cáo trắng màu ngọc bích thêu hoa lan, bên trong là chiếc áo lụa màu xanh nhạt thêu cành hoa mộc lan. Giữa đêm tuyết mênh mông, vẻ đẹp của nàng thanh khiết như băng tuyết tựa như một nhành lan xuân tràn đầy sức sống, vô cùng đẹp mắt. Thế nhưng, đôi mày thanh tú của nàng lại khẽ nhíu lại, đôi mắt tựa sao trời chan chứa vẻ lo âu, quả đúng là dáng vẻ từ bi của một bậc thần y.
Thúy ma ma vội cầm chiếc ô giấy dầu bên cạnh, hấp tấp ra đón.
"Tiết cô nương, cuối cùng cũng chờ được cô nương tới rồi..."
"Trời đã khuya thế này, tuyết lại rơi lớn như vậy, nếu không phải tiểu thư nhà ta đang nguy kịch sớm tối, chúng ta tuyệt không dám cho người đi mời. Thật sự đã làm phiền cô nương rồi, mời cô nương mau vào phủ..."
Thúy ma ma là quản sự đắc lực nhất bên cạnh phu nhân Thọ An Bá, nhưng lúc này bà lại vô cùng khiêm tốn. Bà làm vậy chỉ bởi vị cô nương này không chỉ là đại tiểu thư nhà họ Tiết vừa mới quay về nhận tổ quy tông, mà còn là nữ thần y lừng danh nhất thành Trường An.
Nhà họ Tiết ở phường Bình Khang là thế gia ở Hà Đông, tổ tiên từng có bốn vị Hoàng hậu, ngay cả Đông Cung Thái tử phi hiện giờ cũng là con gái nhà họ Tiết. Thế nhưng mười bảy năm trước, đại tiểu thư trong phủ là Tiết Linh bị bắt cóc mất tích, từ đó về sau không có tin tức.
Mãi cho đến hai tháng trước, nàng được vị cữu cữu đang làm Thứ sử Hứa Châu là Giản Bá Thừa tìm thấy. Sau một hồi trắc trở, nàng đã trở về Trường An vào ba ngày trước. Điều khiến cả kinh thành kinh ngạc chính là, đại tiểu thư nhà họ Tiết lại là thần y "Thần y Mộc Lan" lừng lẫy trên giang hồ.
(Nguyên văn biệt danh này là “辛夷圣手”dịch ra nghĩa là thánh thủ Tân Di. Trong đó Tân Di là tên một vị thuốc Đông y, chính là nụ hoa mộc lan tím. Thánh thủ ý chỉ người có tay nghề y thuật cực kỳ cao siêu, giỏi đến mức gần như thần thánh.)
Ba năm trước, môn chủ của đại phái võ lâm Liệt Đao Môn là Trịnh Thiên Sơn bị người ta hạ độc khiến tính mạng khó mà giữ được. Các đệ tử của Liệt Đao Môn tìm danh y khắp nơi cứu chữa nhưng không được. Họ đành trơ mắt nhìn Trịnh Thiên Sơn chết oan uổng. Bảy ngày sau, ngay khi Liệt Đao Môn định chôn cất Trịnh Thiên Sơn, một cô nương trẻ tuổi mặc váy xanh, cài trâm tím tự mình đến cứu người. Sau một ngày một đêm, Trịnh Thiên Sơn thực sự sống lại.
Trịnh Thiên Sơn chết đi sống lại nhưng vị cô nương kia lại không lưu lại tên họ, cứ thế thản nhiên rời đi.
Đám đệ tử Liệt Đao Môn chỉ nhớ rằng nàng có nhan sắc xinh đẹp, trên chiếc váy xanh thêu đầy hoa mộc lan, trên búi tóc cũng cài trâm ngọc khắc hình hoa mộc lan. Vì thế mà nàng có danh xưng "thần y mộc lan". Về sau, nàng thường hành y khắp nơi trên giang hồ, những bệnh nhân qua tay nàng đều thuốc đến bệnh khỏi. Từ đó trở đi danh tiếng của nàng càng ngày càng vang xa.
Vào trong phủ đệ cao rộng, Thúy ma ma thu ô lại rồi nói: "Mời cô nương đi theo ta."
Bà dẫn đường phía trước, nói với giọng cảm kích: "Trước đây nghe nói Trung Thừa đại nhân không muốn cô nương đến nhà khám bệnh ban đêm, không ngờ cô nương vẫn tới. Ân đức này, cả nhà chúng ta trên dưới khó quên."
nhà họ Tiết là thế gia trăm năm, quy củ vô cùng nghiêm ngặt. Gia chủ Tiết Kỳ hiện đang giữ chức Ngự Sử Trung Thừa chuyên phụ trách việc giám sát bá quan. Ông tuy không cấm nữ nhi hành nghề y, nhưng Trường An không thể so với giang hồ, đường đường là quý nữ thế gia mà đêm hôm khuya khoắt đến nhà người khác khám bệnh, nếu gây ra lời gièm pha, chẳng phải Ngự Sử Trung Thừa như ông phải vạch tội chính mình trước tiên sao?
Giờ phút này đã gần đến giờ Tý, Tiết đại tiểu thư vẫn có thể đến đây sao không khiến ma ma cảm động cho được?
Nhưng người ngoài không hề biết rằng, người trước mắt chẳng hề để tâm đến quy củ của nhà họ Tiết, càng không bận lòng việc có gây ra tội danh cho Tiết Kỳ hay không...
Bởi vì, nàng vốn không phải là Tiết Linh.