Trong dự án lần này, Lục Diễn Nam đích thân điều phối, quản lý khiến cuộc đàm phán diễn ra vô cùng suôn sẻ. Đôi phương đã có khuynh hướng rõ ràng ngay từ đầu, thể hiện qua chiến lược phân tích SWOT.
(*) SWOT là viết tắt của 4 từ Tiếng Anh: Strengths (thế mạnh), Weaknesses (Điểm yếu), Opportunities (Cơ hội) và Threats (Thách thức) – là mô hình (hay ma trận) phân tích kinh doanh nổi tiếng cho doanh nghiệp.
Vào ngày thứ ba, thương vụ mua lại được hoàn tất,tập đoàn nhà họ Lục đã bỏ túi thành công tập đoàn khách sạn GH với trị giá lên đến 16,9 tỷ đô la Mỹ.
"Chúc mừng, anh Nam." Chu Văn Khiết là người đầu tiên nâng ly trong bữa tiệc mừng, kéo théo các giám đốc điều hành từ nhiều công ty con bày tỏ sự tôn trọng đối với anh.
Lục Diễn Nam khẽ gật đầu, toát ra khí chất cao ngạo trong bộ vest sang trọng màu đen. "Cảm ơn. Mọi người cũng đã làm việc rất chăm chỉ," anh nói đồng thời nhấp một ngụm rượu nhỏ, khiến khuy măng sét bằng mã não đen trên tay áo anh phát ra ánh sáng chói lóa.
“Xin chúc mừng đám cưới gần đây của ngài, tổng giám đốc Lục,” cảm nhận được không khí xung quanh bữa tiệc không tệ, một người đánh bạo trêu đùa. Các nhân viên của công ty bao gồm cả Trung Quốc và nước ngoài đều có mặt, một số người vừa biết tin về cuộc hôn nhân của Lục Diễn Nam, điều này kéo đến cuộc bàn luận sôi nổi quanh bàn ăn.
"Ừm, cảm ơn." Lục Diễn Nam nở một nụ cười hiếm hoi.
Chu Văn Khiết ngồi đằng sau Lục Diễn Nam, cảm thấy càng thêm ngột ngạt giữa bầu không khí dường như rất náo nhiệt. "Anh Nam, mấy năm nay em đều làm việc liên tục, tính ra cũng đã mấy tháng rồi chưa có kỳ nghỉ nào. Cuối năm sắp đến, em cũng muốn sắp xếp thời gian về thăm nhà. Anh có thể cho em một kỳ nghỉ được không? Em sẽ đảm bảo mọi chuyện ở công ty con sẽ được thu xếp ổn thỏa.”
Nếu Chu Văn Khiết đã lên tiếng, Lục Diễn Nam đương nhiên không thể từ chối được. Dù sao, nghỉ ngơi cũng là chuyện hợp lý, anh gật đầu đồng ý.
"Em có thể trở về với anh được không?" Chu Văn Khiết lại hỏi.
“Nếu ngày kia có thể hoàn thành hết công việc thì được,” Chu Văn Khiết không ngờ Lục Diễn Nam lại sắp xếp thời gian dày đặc như vậy, dù sao cô vẫn còn một số việc cần phải giải quyết. Nhưng cô nghiến răng nghiến lợi: “Được, em sẽ cố gắng sắp xếp mọi chuyện.”
****
Sau bữa tiệc, Lục Diễn Nam quay trở về khách sạn.
"Em ngủ rồi à?" anh gửi một tin nhắn trên WeChat. Ở Trung Quốc, bây giờ đã hơn mười một giờ, Lục Diễn Nam không muốn trực tiếp gọi điện làm phiền Tô Mạn.
Không nghĩ đến, bên kia lại trả lời rất nhanh. Tô Mạn gửi một tấm ảnh cô đang cầm chai sữa rửa mặt: "Không, tôi đang rửa mặt thôi."
Hai ngày nay, cô đã cày một bộ phim truyền hình, vừa mới xem xong tập cuối cùng. Nữ chính trong phim là một nhà tâm lý học tội phạm, nảy sinh tình cảm với một đội trưởng cảnh sát lạnh lùng nhưng tài giỏi trong quá trình cả hai sát cánh làm việc cùng nhau, cuối cùng nước chảy thành sông, thuận lợi ở bên nhau.
Cô thật lòng ngưỡng mộ những câu chuyện tình yêu như vậy diễn ra một cách tự nhiên, không có sự ngăn cản hay cấm đoán, nhưng lại thấy mối quan hệ hiện tại của cô với Lục Diễn Nam cũng rất thoải mái.
Trong cuộc sống thực tế, hai người sẽ thường xuyên gặp mặt, sẽ cùng tìm hiểu đối phương sau một khoảng thời gian, cũng sẽ xác nhận tình cảm của nhau, trải qua một quá trình bình thường nhưng lại trái tim rung động, nhưng có lẽ đây cũng là một dạng tình yêu nước chảy thành sông.
Rung động?
Tại sao hai từ này lại hiện lên trong đầu cô?!
. . . . . . . . .
Cô còn chưa suy nghĩ kỹ thì Lục Diễn Nam đã gọi đến. Tô Mạn nhấc máy, mang theo chút mất tự nhiên.
"Sao em còn chưa đi ngủ?" Lục Diễn Nam không hề biết rằng Tô Mạn từng là cú đêm trước khi họ kết hôn. Bây giờ anh không có ở nhà, cô một lần nữa quay lại thói quen cũ.
"Tôi chuẩn bị đi ngủ. Vừa xem xong một bộ phim truyền hình. Lịch trình bận rộn của anh kết thúc rồi?" Tô Mạn bật loa ngoài điện thoại, bắt đầu rửa sạch bọt trên mặt.
Nghe thấy tiếng nước ở đầu dây bên kia, Lục Diễn Nam biết rằng cô đang rửa mặt. Nhưng không hiểu sao, trong đầu anh lại nhớ đến hình ảnh cô bị anh ép vào tường nhà tắm, cổ họng hơi khô nóng. Anh khẽ hắng giọng: “Ừm, vừa mới tổ chức tiệc mừng xong.”
Tô Mạn cũng theo khuôn khổ mà chúc mừng anh. Những thứ khác không nói đến nhưng cô thực sự ngưỡng mộ những thành tựu trong sự nghiệp của Lục Diễn Nam. Ngay cả trước khi kết hôn với anh, cô vẫn thường nghe nhiều câu chuyện truyền kỳ của anh trong giới thương nhân. Cô đã từng nghĩ đó có thể chỉ là sự phóng đại được thổi phồng lên qua những lời truyền miệng nhau, nhưng bây giờ sự thật chứng minh rằng không phải vậy.
****
Trái lại còn cô thì sao? Nhưng điều này cũng không hoàn toàn là lỗi của cô, phải không? Nếu cô không được sắp đặt để cưới anh ngay sau khi trở về Trung Quốc, khi vừa tốt nghiệp, nói không chừng bản thân cô sẽ đạt được thành tựu gì đó quan trọng.
“Tôi muốn bàn bạc với anh vài thứ,” Tô Mạn, nghĩ đến sự chênh lệch giữa cô và anh như lòng sông so với mặt biển rộng, càng thêm kiên định muốn liều một phen cho sự thành công trong sự nghiệp của chính cô.
Lục Diễn Nam khá ủng hộ khi cô đề cập đến việc muốn mở trung tâm thẩm mỹ. Trong phòng ngủ của bọn họ có một chiếc bàn trang điểm chứa đầy những món đồ khác nhau. Anh đã quan sát cô cầm những chai khác nhau, bôi chúng một cách cẩn thận, bộ dạng trông rất nghiêm túc.
Hơn nữa, làn da của cô quả thực rất đẹp, trắng sứ không tì vết ngay cả dưới ánh sáng chính diện, không chỉ là khuôn mặt mà ở khắp mọi nơi…
"Vị trí phải ở nơi có nhiều người qua lại, dễ đỗ xe, không khí thoải mái. Phong cách trang trí phải đơn giản nhưng trang nhã, thợ làm đẹp phải trải qua quá trình đào tạo nghiêm ngặt. Tôi muốn kết hợp rèn tiêu chuẩn với rèn dịch vụ, cùng với quảng cáo." rèn, để tạo ra thương hiệu trung tâm làm đẹp lớn nhất ở Đông Thành. Tôi sẽ tự mình thiết kế logo thương hiệu, và trước tiên chúng ta nên tiến hành nghiên cứu và đánh giá các thương hiệu hợp tác trước khi xác định chính xác định vị thương hiệu và nhắm đến mục tiêu thị trường của riêng mình ... "Tô Mạn không ngừng nói về kế hoạch của mình, nhưng nói xong cô nhận thấy đầu dây bên kia im lặng một lúc lâu.
"Anh có đang nghe không?" Tô Mạn hỏi.
"Anh đang nghe." Lục Diễn Nam ban đầu còn tưởng cô ở nhà nhàm chán mà ồn ào, nhưng lời nói của cô hóa ra lại khá sâu sắc, nhìn nhận vấn đề thực sự nghiêm túc.
Khía cạnh quan trọng nhất trong việc xây dựng thương hiệu ở giai đoạn đầu là định vị phong cách và hoạch định hình ảnh chứ không phải mở rộng quy mô một cách bừa bãi, đây là sai lầm phổ biến mà nhiều nhà đầu tư mắc phải. Sự hiểu biết chính xác về thị trường của Tô Mạn hết sức thấu đáo, không tệ.
"Có một số cửa hàng ở tầng dưới cùng của Vạn Di sắp hết hạn hợp đồng. Em có thể lấy chúng để sử dụng." Lục Diễn Nam cầm điếu thuốc trên bàn lên, do dự một lúc nhưng quyết định không châm lửa. Giống như, Tô Mạn ở đầu dây bên kia điện thoại cũng có thể ngửi được, anh tự giễu lắc đầu.
Khi nghe thấy từ "Vạn Di", Tô Mạn liền bị dọa cho giật mình, nhanh chóng từ chối: "Tiền thuê quá cao và ngân sách của tôi cũng có hạn."
Hay nói đùa rằng, Vạn Di là một trung tâm mua sắm tập hợp những thương hiệu sang trọng, nằm trong khu phức hợp lớn nhất ở thành phố phía Đông. Tiền tiết kiệm của cô không nhiều, mặc dù chị gái Tô Minh Hạ nói sẽ hỗ trợ nhưng cô không đủ khả năng chi trả loại tiền thuê nhà chỉ có thể mua trong một tháng này.
Nghe thấy hai từ " tiền thuê" khiến trái tim Lục Diễn Nam đột nhiên chùng xuống, nhưng anh cũng không phản ứng ngay lập tức.
Anh nghĩ rằng sau khi dành thời gian bên nhau trong mấy ngày qua, cùng với thổ lộ tâm tình trong bữa tối ngày đó, Tô Mạn sẽ cảm nhận được sự chân thành của anh đối với cuộc hôn nhân của bọn họ. Nhưng anh không ngờ cô lại vô thức vạch ra ranh giới giữa hai người một lần nữa.
Có lẽ sự chân thành của anh còn chưa đủ rõ ràng.