Tô Mạn cùng bạn thân – Úc Tịch, thưởng thức tách trà sữa ô long, họ nhìn nhau mỉm cười, tận hưởng khoảng thời gian trà chiều nhàn nhã và dễ chịu. Cả hai trò chuyện đến hơn sáu giờ, khi màn đêm buông xuống bên ngoài khung cửa sổ kính, thành phố thắp lên ánh đèn rực rỡ.
Họ dùng xong bữa trà chiều ba tầng mà không để lại một miếng nào, chắc chắn sẽ không cảm thấy đói nữa. Dù sao, Lục Diễn Nam cũng sẽ không về Phong Loan sớm như vậy, nên họ trao đổi đi đến trung tâm mua sắm gần đó để spa.
Tô Mạn giơ tay gọi người phục vụ tính tiền. Ngay sau đó, một người ăn mặc giống quản lý mang hóa đơn thanh toán tiến đến gần, anh hơi cúi đầu.
"Cô Lục, xin chào. Hóa đơn buổi trà hôm nay đã được miễn phí cho cả hai người. Chúng tôi hy vọng nó phù hợp với sở thích của cô và mong chờ lần ghé lại tiếp theo của cô."
Tô Mạn sửng sốt. Mãi cho đến khi Úc Tịch nhắc nhở, cô mới nhớ ra khách sạn sáu sao sang trọng nhất thành phố phía Đông này là tài sản của nhà họ Lục, có chữ "Nam" trong tên của Lục Diễn Nam. Đám cưới thế kỷ ngày hôm qua vẫn đang gây xôn xao dư luận, với tư cách là nhân viên dưới trướng nhà họ Lục, đương nhiên sẽ chú ý nhiều hơn nên nhận ra cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Nhưng, cuối cùng Tô Mạn vẫn nhất quyết muốn thanh toán hóa đơn. Nhà họ Lục có quá nhiều tài sản ở thành phố phía Đông. Nếu mỗi lần đi đâu đó mà được đối xử như vậy thì cô ấy quá tự phụ.
Úc Tịch cũng hoàn toàn đồng ý. Cô lấy lại hóa đơn thanh toán, sau đó quay sang Tô Mạn nói: “Chúng ta không cần những ân huệ nhỏ nhặt như vậy. Hôm khác chúng ta hãy đi xem những khu phát triển mới ở trung tâm thành phố. Nếu có thể lấy miễn phí thì chúng ta cùng đi, mua vài trăm chiếc."
Tô Mạn: ". . . . . . "
Kẻ tham tiền bị ám ảnh.
****
Spa kiểu Thái mà Úc Tịch thường ghé thăm này nằm trong trung tâm mua sắm cạnh khách sạn WS South Heaven, trên tầng sáu ngay góc phố, có diện tích rất rộng.
Được trang trí mô phỏng hoàn toàn theo phong cách Thái Lan và các nhân viên mát-xa chuyên nghiệp đã thành thạo các kỹ thuật do các bậc thầy Thái truyền lại.
Không chỉ phục vụ chu đáo, mà mùi tinh dầu còn rất thơm. Cả hai đều chọn mùi hoa trứng gà.
Hoa trứng có lẽ là phiên bản nhiệt đới của cây dành dành. Loại hoa này được sử dụng phổ biến ở các nước đảo để chiết xuất tinh dầu massage cơ thể. Đó là một mùi hương hoa rất truyền thống, không quá nồng hay mãnh liệt, thơm nhưng không gây cảm giác nhàm chán, mà vô cùng nhẹ nhàng và dễ chịu.
Mùi hương từ máy xông tinh dầu gần đó cũng rất quyến rũ, thơm như dòng hương hoa của Apotheke Fragrance. “Lát nữa chúng ta mua một lọ đi.” Tô Mạn nói.
"Thêm chút không khí lãng mạn à?" Úc Tịch cười.
"Cậu chỉ là một cẩu độc thân thôi. Sao lời nói ra khỏi miệng cứ hung bạo như sói vậy?" Tô Mạn muốn mua, đơn giản là vì mùi hương dễ chịu, nguyên nhân không phức tạp như Úc Tịch nghĩ.
“Ừm, vậy tớ sẽ nhờ ông xã cậu giới thiệu bạn trai cho tớ, nếu không sau này cẩu độc thân này sẽ ngày ngày làm phiền vợ anh ta đó.”
Trò đùa của Úc Tịch có một chút cay đắng. Trên thực tế, ngay trước khi cô tốt nghiệp, cha của Úc Tịch, Úc Chính Khải đã sắp xếp cuộc hôn nhân cho cô. Lúc đó, Úc Tịch đã có bạn trai, nhưng sau đó, dưới áp lực quá lớn khiến họ phải chia tay, điều này gây ra rạn nứt giữa cô với gia đình.
"Thật ra, tớ rất ghen tị với cậu đó. Cậu có dũng khí để phản kháng." Tô Mạn nhớ lại giọng điệu và vẻ mặt của cha cô khi ông nói với cô về việc chuẩn bị kết hôn. Lúc đó, nếu Tô Mạn nói “không”, liệu bọn họ xảy ra một trận cãi vã lớn không?
Có lẽ điều đó sẽ không xảy ra. Không phải là không có tranh luận, mà là Tô Mạn sẽ không nói không.
****
Tô Tử Sơn được chẩn đoán mắc bệnh tim mạch vành vào năm ngoái. Bác sĩ dặn dò ông không nên gắng sức, tránh cảm xúc không ổn định. Vì vậy, mọi việc trong công ty đều được giao cho con gái lớn của ông là Tô Minh Hạ.
Tô Minh Hạ chỉ lớn hơn Tô Mạn hai tuổi. Mặc dù đã được định trước sẽ làm người kế vị từ khi còn nhỏ, vì cô ấy là người độc lập và rất có năng lực. Nhưng suy cho cùng, cô ấy cũng là phụ nữ đối với việc hòa nhập vào thế giới kinh doanh không hề dễ dàng như đàn ông.
Có một khoảng thời gian, Tô Tử Sơn bị chứng mất ngủ trầm trọng. Hai chị em thường xuyên gọi video vào đêm khuya, nhìn Tô Minh Hạ vẻ mặt mệt mỏi, Tô Mạn chỉ ghét bản thân mình không đủ mạnh mẽ.
Vì vậy, nếu cuộc hôn nhân sắp đặt có thể giúp ích cho chị gái cô, Tô Mạn sẽ sẵn lòng chấp nhận.
May mắn thay, cô đã được số phận phù hộ, người chồng tương lai của cô ấy thật xuất sắc. Kể từ khi tin tức Tô Mạn kết hôn với nhà họ Lục lan truyền, công ty của nhà cô đã có thêm nhiều hoạt động kinh doanh, mối quan hệ xã hội của Tô Minh Hạ cũng vì thế mà trở nên vững chắc hơn.
Sức khỏe của bố Tô Tử Sơn cũng ngày càng tốt hơn. Mỗi ngày, ông dành cả ngày ở nhà thưởng trà và chăm sóc hoa, có một cuộc sống thư thái và thoải mái.
Tóm lại, mọi chuyện đều đang diễn ra theo chiều hướng tích cực, Tô Mạn cũng rất vui khi giúp đỡ được cho gia đình.
"Phản kháng..." Úc Tịch suy ngẫm kỹ hai chữ này. "Tớ chỉ mong được sống hạnh phúc, vui vẻ trải qua nửa đời."
Người bạn đời sắp đặt của Úc Tịch là Phó Hoằng Bác, con trai út của gia đình họ Phó. Hai người bọn họ quen nhau từ khi còn nhỏ. Hai người họ trở thành kẻ thù không đội trời chung chỉ vì tranh chấp một cục tẩy, mang trong mình cảm giác không đội trời chung với đối phương suốt nhiều năm. Nghĩ đến tương lai phải ngủ chung giường với anh, Úc Tịch ước gì mình có thể kết liễu bản thân ngay tại chỗ.
"Sao cậu không thử một lần xem? Có lẽ không khó đến thế đâu." Tô Mạn khuyên nhủ.
"Quên đi! Làm gì có ai mà may mắn như cậu? Phó Hoằng Bắc vừa nhỏ nhen vừa ôm thù tớ. Không thể nào." Úc Tịch lắc đầu kịch liệt, kỹ thuật viên Thái Lan không thể hiểu họ đang nói về cái gì. Anh nhẹ nhàng vỗ vai Úc Tịch, ý muốn cô đứng yên.
Tô Mạn và Úc Tịch là bạn học cấp ba, cả hai cùng nhau ra nước ngoài du học, cũng đã có một tình bạn sâu sắc và khăng khít. Tất nhiên, Tô Mạn sẽ hy vọng Úc Tịch có thể hạnh phúc. "Vậy nếu có cơ hội, tớ sẽ hỏi thử Lục Diễn Nam xem anh ấy có giới thiệu người nào phù hợp với cậu không. Bạn bè của anh ấy đều xuất thân từ gia đình tốt, chú Úc có lẽ cũng sẽ không phản đối."
Tô Mạn nhớ tới ngày cưới có ba phù rể tên là Văn Nguyên, Tạ Minh Tuấn và Quý Phong. Cô không biết chi tiết cụ thể, nhưng có cơ hội cô sẽ thử hỏi một chút.
Úc Tịch nghe vậy gật đầu 180 độ, "Được rồi được rồi, hỏi đi hỏi đi. Bạn bè của đại boss Lục chắc sẽ không tệ đâu. Lễ cưới hôm đó, tớ có ngắm họ vài lần rồi, đều trông khá đẹp trai."
Nói về trai đẹp, hai người như mở công tắc nguồn. Từ người nổi tiếng đến người bình thường, Úc Tịch đều ngập tràn si mê ảo tưởng, tràn ngập ý chí ước gì ngày mai cô có thể chọn lựa anh chàng đẹp trai nhất để đăng ký kết hôn!
Buổi spa kéo dài chín mươi phút kết thúc trong tiếng trò chuyện sôi nổi và không ngừng nghỉ. Sau đó, hai người đi một con đường riêng, trở về nhà của mình.