Gió Nam chậm rãi nổi lên rồi

Chương 16: Chuyển công tác

Trước Sau

break

"A, cái này rất vừa với con, đúng là người đẹp vì lụa mà," Giang Nhã Mỹ xoay quanh Tô Mạn. Trước đó, Lục Diễn Nam cũng Tô mạn trở về đúng lúc thợ may tình cờ có mặt ở đó để đo quần áo, nên bà cho Tô Mạn đo thêm mấy bộ quần áo.

 

Giang Nhã Mỹ sinh ra ở một thị trấn nhỏ tại Giang Nam, vì thế có niềm yêu thích đặc biệt với sườn xám. Phong cách thường ngày của bà về Trung Quốc thường chiếm đa số. Lần đầu tiên nhìn thấy Tô Mạn, bà lập tức cảm thấy cô gái này toát ra một loại khí chất vừa trầm tĩnh vừa sôi nổi, thích hợp với những bộ váy dạ hội rực rỡ, cũng hợp những bộ sườn xám thanh nhã, nên đã kéo cô cùng mặc.

 

"Cảm ơn mẹ." Tô Mạn kéo vạt áo, muốn che đi vết xanh tím trênđùi. Gần đây cô ấy đang bị bà dì ghé thăm, cho nên cả tuần nay Lục Diễn Nam không có thịt để ăn. Nhưng trước khi bà di tới, hai người bọn họ đã phóng túng bản thân quá mức, dẫn đến trên đùi hiện lên vài vết xanh tím.

 

Nhưng động tác nhỏ này cũng không qua được mặt Giang Nhã Mỹ. Suy cho cùng, bà cũng là một người từng trải. "Diễn Nam tuy lớn hơn con mấy tuổi nhưng đây cũng là lần đầu tiên thằng bé  thực sự nghiêm túc trong tình yêu. Cho nên nếu như nó có làm gì sai, cứ nói với mẹ, mẹ sẽ giáo huấn lại nó." Giang Nhã Mỹ sợ Tô Mạn phải chịu tủi thân vì Lục Diễn Nam. Dẫu sao, bà cũng là người hiểu con trai mình. Bề ngoài anh thì lạnh đạm, trầm ổn tựa như đám mây hững hờ nhưng bên trong lại rất cứng rắn.

 

Vài năm trước, Lục Quốc Cường nhẹ dạ cả tin người, khiến những kẻ xảo quyệt lợi dụng, đẩy tập đoàn Lục đến mức lao đao. Khi đó, Lục Diễn Nam vừa tốt nghiệp chưa bao lâu, tiếp nhận trọng trách giữa tình cảnh lâm nguy, dút khoát ra tay. Trong chớp mắt, mọi chuyện đã ổn định, tập đoàn Lục trở lại trạng thái vốn có, thậm chí còn trở nên hùng mạnh hơn theo năm tháng mà không có bất kỳ đối thủ nào.

 

Tuy nhiên, các thủ đoạn được sử dụng vào thời điểm đó có chút tàn bạo. Ngay cả bà, với tư cách là một người mẹ, cũng thấy quá tàn nhẫn. Họ hàng xa, họ hàng gần đều khôngbỏ qua, như hổ như sói, đuổi cùng giết tận.

 

****

 

Tô Mạn nhận ra được điều gì đó trong lời nói của mẹ chồng, liền suy nghĩ một lát. "Không đâu mẹ, anh ấy rất tốt với con."

 

Giang Nhã Mỹ vì điều đó mà cảm thấy nhẹ nhõm không ít. Vừa lúc bà chuẩn bị thử một bộ trang phục khác thì có tiếng gõ cửa. "Thưa bà, ŧıểυ thư Văn Khiết đang ở đây."

 

Trong lòng Giang Nhã Mỹ đột ngột nhảy dựng, nhưng không biểu hiện ra trên mặt. Bà dẫn Tô Mạn xuống lầu. Chu Văn Khiết đang ngồi ở phòng khách. Thấy Giang Nhã Mỹ và Tô Mạn xùng đi tới thì hơi kinh ngạc, "Chào dì, hóa ra cô cũng ở đây."

 

Nửa sau là nói tới Tô Mạn, cô mỉm cười đáp lại.

 

"Nghe nói cháu với mới trở về, Diễn Nam cùng Tô Mạn mới kết hôn, trong nhà còn bận nhiều việc, cũng không có thời gian mời cháu đến ăn bữa cơm,là dì không chu đáo." Giang Nhã Mỹ biết rõ suy nghĩ của Chu Văn Khiết. Năm đó, náo loạn một trận giữa hai gia đình, sau khi cô ra nước ngoài mọi chuyện mới lắng xuống.

 

Thực ra Giang Nhã Mỹ đều là nhìn nhóm bạn của họ cùng nhau lớn lên, Chu Văn Khiết cũng được coi là một lựa chọn tốt. Nhưng vì con trai bà tỏ ra không có hứng thú, bà cũng không thể ép được, vì thế bà luôn coi Chu Văn Khiết như con gái đỡ đầu. Nhưng bây giờ Tô Mạn đã gả vào gia tộc, vẫn nên tránh khỏihiềm nghi. Suy cho cùng, Chu Văn Kiệt rất có thể sẽ gây sức ép, tốt nhất đừng nên lại gây thêm rắc rối gì.

 

"Ôi, dì đừng nói thế, cháu cũng vừa mới về, có nhiều việc nên không thể đến thăm dì ngay được." Chu Văn Khiết cảm nhận được lời nói khách khí của Giang Nhã Mỹ, trong lòng có chút chán nản. Dì Giang đã từng rất yêu quý cô, “Mấy ngày trước, mẹ cháu phát hiện chỉ số gan không tốt lắm, hiện đang được điều trị. Bác sĩ khuyên bà không nên ở một mình nên cháu nói với anh Nam muốn chuyển về Trung Quốc. Lệnh chuyển nhượng vừa mới được thực hiện hôm nay, nên cuối cùng cháu cũng có chút thời gian. Cháu hy vọng dì không để ý.”

 

Chuyển công tác về nước? Giang Nhã Mỹ không khỏi cảm thấy có chút bất an.

 

Đang nói chuyện, Lục Diên Nam cũng đi vào. Hôm nay anh có cuộc họp quan trọng nên đến muộn hơn Tô Mạn. Khi bước vào nhìn thấy Chu Văn Khiết cũng không làm anh ngạc nhiên, hôm nay ở công ty cô đã đề cập muốn tới đây.

 

****

 

Lục Diễn Nam thay giày, ngồi cạnh Tô Mạn. Nhìn thấy cô mặc sườn xám đen tuyền điểm xuyến họa tiết bướm bạc, anh liếc nhìn cô, mắt tối lại: "Nhìn đẹp đó."

 

“Đúng không, mẹ đã nói là Tô Mạn nhất định rất hợp.” Giang Nhã Mỹ đưa chén trà cho Tô Mạn, cô đưa hai tay nhận lấy. Lục Quốc Cường lúc này cũng từ sân đi đến, trong tay cầm một con cá lớn, giống như đang nói mọi người hãy khen ta đi.

 

Tô Mạn là người lạnh lợi, nhanh chóng khen ngợi ông, khiến ông không nhịn được cười toe toét. Chu Văn Khiết nhìn thấy cảnh một nhà hòa thuận yên bình, trong lòng ngày càng dâng lên cảm giác chua chát. Có lẽ tất cả những thứ này có thể thuộc về cô ấy ---

 

Chu Văn Khiết đợi dịp cơm tối đến, chỉ để thăm dò thái độ của bọn họ với hôn nhân của Lục Diễn Nam và Tô Mạn. Không nghĩ đến, Tô Mạn cùng Lục Diễn Nam cũng sẽ ở lại ăn cơm, lại nghe Giang Nhã Mỹ nói với cô những lời khách sáo, bữa cơm này cô nuốt không nổi, vì thế đứng dậy rời khỏi.

 

“Dì, chú, vậy cháu đi trước, cháu có hẹn với bạn ăn cơm. Bây giờ, cháu đã về Trung Quốc, có chuyện gì cần chú dì cứ gọi cho cháu.” Chu Văn Khiết cầm lấy túi xách, “Em đi đây, anh Nam.”

 

Tất nhiên là không ai dữ cô lại, tuy là Tô Mạn không biết Chu Văn Khiết và Lục Diễn Nam đã xảy ra chuyện gì. Nhưng với tình khí của Chu Văn Khiết, khó lòng đảm bảo cô không gây ra chuyện gì quá khích. Giang Nhã Mỹ khách khí tiễn người, trong lòng thở dài nhẹ nhõm.

 

Câu chuyện ngắn kết thúc, bữa tối tiếp tục với cuộc trò chuyện ấm áp xoay quanh thành tích câu cá của Lục Quốc Cường.

 

Lục Quốc Cường: Cá tôi câu được rất ngon.

Giang Nhã Mỹ: Ông câu được cá làm bằng vàng?

Lục Quốc Cường: …Dù sao thì nó cũng ngon mà. Nếu bà không tin, kêu con trai bà bắt một con cá to như vậy để so sánh.

Lục Diễn Nam: Con không rảnh như bố.

Tô Mạn: Anh không thành thạo chuyện này như ba đâu.

Lục Diễn Nam: Tại sao em lại nhéo tay anh?

Tô Mạn: Nhéo tay? Là anh nhạy cảm quá thôi?

……

 

Từ lúc tình cảm của hai người bọn họ tốt lên, Tô Mạn mỗi khi không có chuyện gì đều sẽ thường trêu chọc anh, khiến anh dù có bực bội cũng không thể mắng cô, chỉ có thể hết mực nuông chiều.

 

Lục Quốc Cường cùng Giang Nhã Mỹ nhìn cảnh hai vợ chồng nhỏ tình cảm, không khỏi cảm thán. Hai người bọn họ đều là người tính tình ôn hòa, không hiểu sao sinh ra một Lục Diễn Nam lạnh lùng, thờ ơ với tất cả mối quan hệ. Họ còn sợ rằng nhiều năm nữa sẽ không có cháu, nhưng giờ đây, họ đã có con dâu sớm như vậy. Dòng dõi nhà họ Lục cuối cùng cũng có hy vọng nối dài.

 

 

break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc