Gió Nam chậm rãi nổi lên rồi

Chương 15: Nổi gió

Trước Sau

break

 

Tô Mạn cảm thấy bản thân chắc hẳn đã bị lời thú nhận đột ngột này dọa sợ đến choáng váng, nếu không thì làm sao khi Lục Diễn Nam hỏi nếu như đối tượng kết hôn của anh có thể là cô hay không, cô lại nói câu có lẽ có thể.

 

Đó hoàn toàn là phản ứng từ bản năng. Khi đó, cô thậm chí còn không biết Lục Diễn Nam, việc gả vào một gia đình khác mà nói chỉ với mục đích giúp đỡ lẫn nhau giữa hai gia đình. Tuy rằng cô không thích Tương Thành, nhưng nếu cha cô đã sắp xếp như vậy, cô cũng sẽ không từ chối. Suy cho cùng, dù sao trong khoảng thời gian đó chị gái cô thực sự rất mệt mỏi và khó khăn.

 

"Ừm... để tôi suy nghĩ." Tô Mạn nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lục Diễn Nam, ý thức được câu trả lời của cô có vẻ không thích hợp. "Được rồi, quá khứ bây giờ không còn quan trọng nữa, chúng ta đã kết hôn rồi."

 

Tay cô bị Lục Diễn Nam nắm càng ngày càng chặt, đầu óc cô như một đống bột nhão, được rang khô, lại còn mang theo nhiệt nóng.

 

Lục Diễn nam nói rằng anh đã tìm kiếm cô hai năm nhưng chỉ có một bức ảnh mờ mờ chụp một bên mặt nên không có tiến triển gì. Vậy lẽ nào, người cô nhìn thấy trong tấm hình trên điện thoại di động của Lục Diễn Nam ngày hôm đó là cô sao?

 

"Chúng ta bắt đầu sắp xếp lại mọi thứ một chút." Tô Mạn ngồi thẳng dậy, vẻ mặt nghiêm túc. Lục Diễn Nam mặc dù rất không hài lòng với câu trả lời bất mãn của cô trước đó, nhưng có lẽ quá nhiều thông tin kéo tới khiến cô không thể tiêu hóa kịp nên quyết định cùng cô phối hợp.

 

"Vậy, hôm đó chúng ta đang ăn tối ở South Heaven, tình cờ tôi nhìn thấy một tấm ảnh trong điện thoại của anh. Bức ảnh đó..."

 

"Đúng vậy. Đó là em." Lục Diễn Nam ngắt lời Tô Mạn, lấy điện thoại ra, mở vào album ảnh. "Em nhìn đi."

 

Tô Mạn nín thở, đó thực sự là cô. Cô nhớ rất rõ hôm đó là sinh nhật của Úc Tình. Bọn họ đã đồng ý gặp nhau ở công viên, rồi cùng nhau đi ăn. Không ngờ, hôm đó Úc Tình lại có việc gấp mà cô lại không hề hay biết nên phải đợi mấy tiếng đồng hồ. Ký ức đó vẫn còn mới mẻ trong tâm trí cô.

 

Vậy ra đó là sự thật—Lục Diễn Nam đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên.

 

Vì sao điều đó lại khiến cô có chút vui mừng?

 

Niềm hạnh phúc này một phần đến từ việc được một người đàn ông ưu tú như vậy thích, phần khác đến từ việc cô nảy sinh cảm xúc từ trong những ngày tháng chung sống. Mặc dù cô chưa xác định được những thứ cảm xúc ấy rốt cuộc là thụ động hay chủ động.

 

Cô ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào Lục Diễn Nam. Đường nét của người đàn ông này rất sắc sảo, mày kiếm sắc bén, cùng đôi mắt sáng ngời, thậm chí ngay cả khi tỏ tình, anh ấy vẫn mang lại cảm giác ngạo nghễ, bá đa͙σ. Cô đã luôn nghĩ anh là người ôn hòa, nhưng đến bây giờ cô mới thực sự cảm nhận được sự cường thế của anh.

 

Chung sống lâu dài, thanh lãnh cũng ắt sôi trào.

 

****

 

Ngày hôm đó, họ ngồi trên ghế sofa chuyện trò rất lâu. Khi cuộc trò chuyện sắp kết thúc, Tô Mạn bị Lục Diễn Nam kéo tay, ngồi vào lồng ngực anh. Bầu không khí trở nên khá hòa hợp, cả hai đều không nhắc đến Tương Thành nữa. Lục Diễn Nam nói rằng sau này anh sẽ đối xử với Tô Mạn tốt hơn, cũng hy vọng cô sẽ trân trọng cuộc hôn nhân này.

 

Vì thế từ ngày đó, Tô Mạn bắt đầu tận hưởng những ngày tháng được thiếu gia nhà họ Lục cưng chiều.

 

Sẽ được bế xuống lầu để ăn sáng, sẽ được hôn trước khi anh đi làm, không được quay lưng lại với anh khi đang ngủ, phải thông báo với anh nếu có bất kỳ hoạt động xã giao nào.

 

Giống như tình tình của một đứa trẻ, nhưng Lục Diễn Nam rất thích. Có đôi lúc cô tỏ ra cứng đầu, anh sẽ ngay lập tức đè cô xuống giường cho đến khi cô cầu xin tha thứ, nhưng nửa ngày cô lại tiếp tục bám lấy anh như một con chim nhỏ, huyên thuyên, ríu rít khiến mọi việc trở nên rất vui vẻ.

 

Đông lạnh kéo đến sau trận tuyết đầu mùa.

 

Giang Nhã Mỹ gọi điện cho Lục Diễn Nam, bảo anh đưa Tô Mạn về nhà cũ ăn cơm, “Ba của con hôm nay câu được con cá rất lớn, chỉ đợi có người khen ngợi. Mà mấy bộ quần áo, ba con đặt mua cho Tô Mạn mấy trước cũng được giao tới rồi.”

 

Kể từ khi, Lục Diễn Nam tiếp quản tập đoàn nhà họ Lục, Lục Quốc Cường mỗi ngày đều tận hưởng cuộc sống nhẹ nhõm, tự do tự tại, câu cá, uống trà, đôi khi ngẫu hứng đánh bài. Ngãu nhiên sẽ cùng Giang Nhã Mỹ lái xe du lịch quanh thành phố phía Đông, khám phá trong bán kính 30km. Tại sao lại không đi xa? Bởi vì ông không biết nhìn bản đồ hướng dẫn.

 

Khi còn trẻ, Lục Quốc Cường toàn tâm toàn ý lao vào công việc. Có lần, ông đi tới thị trấn Giang Nam để khảo sát một hạng mục du lịch, ông vô tình lạc vào một con hẻm như mê cung. Lúc đó chưa có điện thoại di động, nên ông chỉ có thể đi bộ về phía một cửa hàng nhỏ có đèn sáng.

 

Chính vào lúc đó, Giang Nhã Mỹ đã bước vào trái tim của Lục Quốc Cường. Một cô gái mặc áo somi hoa ở thị trấn Giang Nam, giọng nói ngọt ngào mềm mại, thẹn thùng đưa cho ông một tô mì, rồi chăm chú đánh dấu bản đồ cho ông.

 

Sau đó, họ kết hôn, khoa học kỹ thuật cũng phát triển nhanh chóng, nhưng bất luận đi đến đâu Lục Quốc Cường vẫn cố chấp không sử dụng bản đồ điện tử.

 

“Nếu như năm đó, khoa học kỹ thuật cùng với điện thoại phát triển mạnh như vậy, ba cũng sẽ không gặp mẹ con.”

 

Cho nên khi Lục Diễn Nam tỏ ý muốn cùng Tô Mạn kết hôn, Lục Quốc Cường không có điểm nào phản đối, ông hiểu rõ đứa con trai này.

 

Trong mắt xuân thu diệp, thắng vu sơn xuyên tình.

Ngẫu nhiên, ta nhận ra nhân gian tuyệt sắc. Từ đó, thấy núi không chỉ là núi mà còn là núi Yên Lam mây mù, thấy nước không chỉ là nước mà là bóng hình làn nước ngày thu, thấy em không chỉ em, mà là trăng gió cùng trời, chung đôi kết duyên.

 

Em là người mà tôi sẵn sàng mạo hiểm để có được. Có lẽ là bình thản vô kỳ, có lẽ là trải qua sinh tử, nhưng ở bên người như cá dưới nước, chim trên trời, đói bụng sẽ ăn cơm, lạnh mặc thêm áo. Mọi thứ diễn ra tự nhiên, tự do tự tại.

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc