Gió Nam chậm rãi nổi lên rồi

Chương 12: Ghen (H)

Trước Sau

break

Tô Mạn cảm thấy Lục Diễn Nam nhất định là điên rồi, nếu không sao có thể vừa nói thích cô xong lại hung ác làm cô như thế.

 

Cô bị bế qua bên giường, chỉ để lại lớp váy mỏng phủ bên hông. Trong nháy mắt, khi Lục Diễn Nam lần nữa tiến vào, cô cảm giác mỉnh sắp chết, “Đừng…Quá sâu…A…” Lục Diễn Nam không đáp lời, ánh mắt sắc bén mãnh liệt nhìn cô, thẳng lưng mà nhào nặn cơ thể mềm.

 

Nhiều lần bị đẩy vào sâu đến tận cùng, nhiều lần bị nhét đầy, cô phải liều mạng dùng tay giữ lại, nếu không sẽ bị anh đâm đến mức đụng vào đầu giường.

 

Tô Mạn còn chưa tẩy đi lớp trang điểm trên gương mặt, ngay lúc này bởi vì khó chịu mà lông mày cong lên kéo theo cảm giác vụn vỡ như lớp ánh sáng tinh tế tan nát, đôi môi đỏ mọng hé mở để lộ hàm rắng trắng, như cánh hoa lựu đỏ kiều diễm mà nở rộ, má hồng thấm đẫm hương vị tình dục càng thêm ửng đỏ.

 

Hồ ly nhỏ, hồ ly nhỏ chuyên đi câu dẫn người.

 

Lục Diễn Nam híp híp mắt, tiếp tục tăng nhanh tốc độ đâm rút, nơi giao hợp đã bị anh thúc vào đến đỏ hồng. Thậm chí, chỉ cần Tô Mạn ngầng, cô có thể nhìn thấy vùng bụng bị anh ra vào đến mức lờ mờ phác họa lên hình dạng của cự vật.

 

“Anh…Anh nói một câu…A…Nói một câu đi…Tôi…A…Tôi sợ.” Dù là, Tô Mạn là người không giỏi nhìn ra tâm trạng của người khác, cũng có thể cảm nhận được tâm trạng của Lục Diễn Nam có chút không đúng. Anh bây giờ giống như biến cô thành con mồi, muốn ăn tươi nuốt sống, chỉ có bốn năm ngày không gặp, anh sẽ không đến mức hung ác thế này chứ.

 

Lục Diễn Nam nhìn cô, thấy khóe mắt cô lấp lánh đã mang theo nước mắt, cuối cùng cũng mở miệng nói một câu, “Em ngoan một chút.”  Ngoan một chút, anh sẽ không khiến cô sợ.

 

“Vậy…Vậy anh nhẹ một chút đi.” Giọng Tô Mạn mang theo chút nghẹn ngào, gần như sắp nức nở, bộ dạng thút tha thút thít khiến da đầu anh lập tức tê dại.

 

“Được, vậy em xoay qua chỗ khác.” Học được cách ra điều kiện cho anh là chuyện tốt, thế nhưng nhiều hay ít, nặng nhẹ ra sao là chuyện anh vốn dĩ không thể kiểm soát được.

 

Cô quỳ xuống dùng hai tay chống đỡ, Lục Diễn Nam đỡ lấy cũng không vội tiến vào.

 

Vừa rồi, anh đúng thật là mất kiểm soát, dọa sợ đến cô. Nhưng chỉ cần nghĩ đến cô mang gương mặt xinh đẹp, quyến rũ này đi gặp Tương Thành, anh nóng lòng ngay lập tức muốn bóp chết cô.

 

Lục Diễn Nam biết mối quan hệ cũ của cô và Tương Thành, cũng biết đối tượng kết hôn của cô suýt nữa là anh ta.

 

Nếu như ở biệt thự họ Giang nhìn thấy chỉ có cô cùng Tương Thành ở cùng một chỗ, anh không thể đảm bảo bản thân sẽ không ra tay khiến cả nhà họ Tương sụp đổ.

 

Từ khi nào, anh chìm sâu như vậy?

 

Lục Diễn Nam nhìn trên cơ thể trắng nõn của cô hiện lên xương cánh bướm mềm mại. Nếu như không thể buông bỏ được, vậy thì cứ tiếp tục chìm sâu vào đi.

 

Anh đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng trước cửa huyệt của cô lượn vài vòng, chỉ ngẫu nhiên tiến vào môt chút nhưng lại nhanh chóng rút ra. Tô Mạn bị cảm giác không nặng không nhẹ này làm cho hô hấp rối loạn.

 

“Anh…”

 

“Tôi làm sao?” Lục Diễn Nam hạ quyết tâm muốn cô tự mình chủ dộng, ngoại trừ hơi nghiền ép cửa ra vào hoa tâm của cô, cũng là bắt đầu ngón tay xoa nắn.

 

Nơi tư mật rất nhanh đều ướt đẫm, thậm chí từng giọt dâm thủy ẩm ướt chảy xuống mép đùi.

Anh một lần nữa đẩy vào trong hoa huyệt, tiến vào sâu hơn một chút, nhưng lại chẫm rãi rút ra.

 

Tô Mạn vừa mới cảm nhận được một chút xíu thỏa mãn đã bị anh kéo ra, theo bản năng kẹp chặt, đúng lúc kẹp khiến anh lên đỉnh.

 

“A…” Anh gầm nhẹ, thật sự muốn chết, “chát” anh vươn tay đánh lên phần thịt mềm của cô, “Em muốn kẹp chết tôi?”

 

Tô Mạn lần đầu tiên bị đối xử thô bạo như vậy trên giường, cô cứ cho là bản thân sẽ tức giận hay ít nhất là chống đối, nhưng lại xấu hổ không nhịn được cảm thấy hình như cô có chút hưởng thụ chuyện này.

 

Lục Diễn Nam dung lực, nhưng đồng thời ôm cô dịu dàng hôn môi. Cảm nhận được loại cảm giác cực hạn ấm áp này từng lớp từng lớp bao phủ lấy cơ thể khiến con người ta không nhịn được mang theo cảm giác lâng lâng.

 

“A…Có thể mạnh hơn một chút.” Tô Mạn ngửa đầu, còn khó chịu mà lắc lắc mông.

 

Lục Diễn Nam nhìn thấy hình ảnh này ngay lập tức nhắm mặt, quả thật, khi cô bị động tiếp nhận, anh còn có thể kiểm soát bản thân đôi chút. Nhưng một khi cô trở nên chủ động như vậy, anh sẽ hoàn toàn giao nộp vũ khí đầu hàng. Cô giống như một đóa hoa nhỏ, xinh đẹp mà lớn lên trên số mệnh của anh.

 

Tuy là mới kết hôn không lâu, anh đã bắt đầu mang theo khát vọng không lúc nào là không muốn cô.

 

Lúc trước theo bản năng mà quyết định, quả nhiên rất đúng. Tô Mạn phải thuộc về anh.

 

“Như thế này?” Lục Diễn nam chịu đựng da đầu tê dại tiến vào một chút. Tô Mạn cảm giác cơ thể hoàn toàn bị treo lên, cơ thể nhạy cảm bắt đầu run rẩy, âm huyệt không tự giác cắn chặt lấy anh. “Thật chặt.” Lục Diễn Nam cắn răng cảm thán.

 

Chặt đến mức hút luôn cả linh hồn anh.

Vừa rồi còn muốn trêu ghẹo cô, bây giờ trực tiếp bị cô hút đến không muốn rút ra ngoài. Anh bóp chặt eo nhỏ bắt đầu di chuyển. Mỗi lần thực hiện tư thế này, làn da non nớt của cô đều sẽ hiện lên vết đỏ, như là dấu ấn của một loại tuyên thệ, tuyên thệ Tô Mạn hoàn toàn thuộc về Lục Diễn Nam.

 

“A…A…” Tô Mạn chìm trong khoái cảm, run rẩy tiếp nhận từng tầng sóng ập tới, chẳng mấy chốc chất lỏng màu trắng đục cùng dâm thủy lấp lánh nước theo mép đùi cô chảy dọc xuống. Cô cảm thấy xấu hổ không chịu được, nhưng lại thầm nghĩ muốn nghe theo tiếng lòng, trực tiếp chìm sâu.

 

Cảm nhận đuọc cô động tình, Lục Diễn Nam cúi đầu, cánh môi mỏng hôn lên đầu vai cùng với xương cánh bướm tinh tế. Cô rất ngọt, cũng rất mềm, một bên anh dùng sức đâm rút, một bên du tẩu trên tấm lưng trắng nõn của mỹ nhân trong lòng.

 

“Tô Mạn?” Sau mấy lần đỉnh lên từ phía sau, anh nhẹ giọng gọi tên cô.

 

“Hả? A…”

 

“Tôi thích em.” Lục Diễn Nam lại lần nữa thổ lộ.

 

Tô Mạn còn chưa kịp phản ứng, đã bị anh thúc vào sâu tới nỗi không nói nên lời.

 

Người đàn ông này thật là, nói thích cô xong liền bắt đầu hung ác ȶᏂασ làm, cũng không cho cô cơ hội để nói một câu.

 

Dưới thân tiếng nước nhóp nhép ngày càng mãnh liệt, cô quỳ gối đến mức hiện lên dấu đỏ. Nghe âm thanh dâm đãng vang lên, mặt đỏ tới mang tai, miệng bên trong ngoan ngoãn ngậm lấy, âm đạo không tự chủ được kẹp chặt, khiến làn da ngày càng ửng đỏ.

 

“A…” Lục Diễn Nam cuối cùng cũng chịu tha cho Tô Mạn, người đang chịu không nổi mà khóc lóc cầu xin. Anh đặt cô dưới thân, nhìn mái tóc bị mồ hôi làm ướt đẫm, khuôn mặt vì động tình mà ửng hồng mê mang, cúi đầu đem đến môi cô một nụ hôn.

break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc