Gả Cho Kẻ Thù, Để Cho Hắn Mãi Trở Thành Cái Bóng

Chương 16: Bắt đầu phản công

Trước Sau

break

Chương 16: Bắt đầu phản công

Một tuần sau vụ đấu giá, cả Thành phố A vẫn chưa hết xôn xao về thông tin “người thừa kế Lâm thị đã trở về”.

Cái tên Lâm Nhược Tâm, từng bị truyền thông gọi là “đứa con gái bỏ trốn sau cái chết của cha”, nay lại đường hoàng xuất hiện trên truyền thông với tư cách người sáng lập Quỹ Di sản Lâm thị, chính thức công bố:

“Toàn bộ tài sản còn lại của Lâm thị sẽ được dùng để điều tra và khởi kiện những cá nhân liên quan đến vụ thao túng cổ phiếu năm xưa.”

Phòng họp truyền thông.

Trong bộ vest màu trắng, ánh mắt lạnh như sương, Lâm Nhược Tâm đứng trước hàng trăm máy quay.

“Tôi, Lâm Nhược Tâm tuyên bố: sẽ dùng mọi phương tiện pháp lý, truyền thông, và tài chính để khôi phục danh dự cho cha tôi, Lâm Trí Viễn.”

Sau lưng cô, một màn hình LED chiếu lần lượt các bản scan hợp đồng chuyển nhượng, hồ sơ tài chính bị niêm phong, và cả hình ảnh từng người từng người đã giúp sức ép cha cô vào đường cùng.

Cô không đọc từng cái tên. Nhưng từng gương mặt hiện ra đủ để khiến nhiều kẻ ngồi trong khán phòng không thở nổi.

Lệ Dạ Hàn đang xem qua màn hình.

Hắn ngồi trong văn phòng, ánh đèn không bật sáng, chỉ có ánh sáng lạnh từ chiếc laptop chiếu lên gương mặt hắn.

Cô thật sự dám đánh.

Không phải chơi đòn tâm lý, không phải gào thét căm hận mà là lặng lẽ vạch trần từng tầng của sự thật, lôi tất cả ra giữa thanh thiên bạch nhật.

“Giỏi lắm, Lâm Nhược Tâm.”

Hắn nhấn nút gọi.

“Chuẩn bị đi, đưa toàn bộ ban pháp chế ra đối phó. Và… triệu tập nhóm ‘Thiên Đao’. Tôi không muốn báo chí đăng thêm bất kỳ dòng nào về cái tên Lâm Nhược Tâm trong 24 giờ tới.”

Đầu dây bên kia giật mình.

“Nhưng ‘Thiên Đao’ là lực lượng chỉ dùng cho các vụ… thủ tiêu…”

“Tôi không bảo giết cô ấy.”

Giọng hắn trầm xuống, lạnh băng.

“Tôi chỉ muốn cô ấy nhớ rằng: dù có chạy xa tới đâu… cũng không thoát được khỏi tay tôi.”

Căn hộ bí mật – tối hôm đó

Nhược Tâm đang ngồi lật từng bản hồ sơ thì điện thoại rung lên. Tin nhắn từ một dãy số lạ:

“Lệ Dạ Hàn đã điều động Thiên Đao. Cẩn thận.”

Cô siết điện thoại, mắt tối sầm.

“Cuối cùng cũng đến lúc anh thật sự ra tay rồi sao?”

Cùng lúc đó tại một bến tàu bỏ hoang.

Một thanh niên mặc áo hoodie đưa điện thoại cho Hứa Cẩn đang ngồi trên thùng container.

“Cô ấy sắp gặp nguy hiểm.”

Hứa Cẩn siết chặt tay, rút một khẩu súng ngắn ra khỏi ba lô.

“Tôi nợ cô ấy một mạng. Giờ là lúc phải trả.”

Nửa đêm, trên đường cao tốc

Nhược Tâm đang lái xe về căn hộ, hai xe đen bám theo sát đuôi. Cô lập tức tăng tốc.

Xe sau nhấn còi, một tên vung gậy sắt đập vào gương xe cô.

Cô đánh lái, lao thẳng vào một đoạn đường cụt, rồi đột ngột phanh gấp.

Xe sau mất đà, suýt đâm vào vách đá. Nhưng trước khi chúng kịp rút lui, một loạt tiếng súng vang lên.

Đoàng! Đoàng!

Một chiếc xe nổ lốp, chiếc còn lại bị bắn vỡ kính chắn gió.

Hứa Cẩn từ xa bước ra, tay vẫn cầm súng, mắt lạnh lùng:

“Bắn vào bánh xe thôi. Cô ấy không thích nhìn thấy máu.”

Nhược Tâm không nói. Cô bước tới, nhìn hai tên bị trói gô nằm dưới đất, hỏi:

“Ai sai các người đến?”

Một tên bật ra: “Lệ tổng…”

Cô nhìn Hứa Cẩn:

“Tôi biết. Nhưng tôi cần một bằng chứng rõ ràng.”

“Chúng ta có rồi. Tôi đã ghi âm từ lúc theo dõi xe cô.”

Tôi đưa cô về trước, sáng ngày mai chúng ta sẽ giải quyết chuyện này.

Tòa soạn báo mạng vào sáng hôm sau.

Một bản ghi âm rò rỉ được đăng lên khắp các diễn đàn:

“…Tôi không muốn cô ấy chết. Nhưng nếu phải phế đi cả sự nghiệp cô ấy đang dựng lại, tôi cũng không tiếc.”

Cộng đồng mạng chấn động. Là Lệ Dạ Hàn, người được mệnh danh ‘Thần tài phố Đông’, giờ lại bị nghi ngờ sử dụng lực lượng ngầm uy hiếp đối thủ?

Cổ phiếu Lệ thị lại tụt dốc.

Lệ Dạ Hàn ném điện thoại vào tưởng vỡ nát, gầm lên:

“Lâm Nhược Tâm!”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc