Gả Cho Kẻ Thù, Để Cho Hắn Mãi Trở Thành Cái Bóng

Chương 11: Cái bẫy từ lời cầu hôn giả

Trước Sau

break

Trên màn hình khắp các tòa nhà cao tầng ở Thành phố A, một dòng tin chạy liên tục:

[Tin nóng] Lâm Nhược Tâm tổ chức họp báo quốc tế, công bố toàn bộ dữ liệu nội bộ từ Lâm thị trước khi sụp đổ, nghi ngờ Lệ thị từng thao túng báo cáo tài chính năm 2021 – 2022.

Các phóng viên trong nước lẫn quốc tế chen chân trước khách sạn năm sao nằm giữa trung tâm thương mại, nơi diễn ra buổi họp báo chưa từng có tiền lệ này.

Lâm Nhược Tâm bước ra trong bộ váy dài màu be đơn giản, tóc cột thấp, vẻ mặt điềm đạm nhưng ánh mắt lạnh lùng đến mức khiến người đối diện ớn lạnh.

“Cảm ơn quý vị đã đến dự họp báo. Tôi là con gái của cố tổng giám đốc Lâm Trí Viễn: người đã mất trong vụ sụp đổ đầy khuất tất của Lâm thị ba năm trước.”
“Tôi đến đây hôm nay không phải với tư cách một người bị hại, mà là đại diện duy nhất còn lại của một công ty từng 30 năm giữ chữ tín trên thương trường.”

Cô mở máy chiếu. Hàng trăm tài liệu, ghi chép, hình ảnh chứng thực, đoạn chat nội bộ, email được phân loại rõ ràng, lần lượt hiển thị trên màn hình.

Cùng thời điểm đó, tại phòng họp Lệ thị.

Lệ Dạ Hàn đang ngồi giữa dãy bàn dài, trước mặt là năm cổ đông lớn tuổi, sắc mặt băng lãnh.

“Tổng giám đốc Lệ, cậu cần nói rõ. Mấy năm nay chúng tôi để cậu điều hành vì tin vào khả năng của cậu. Nhưng nếu quả thật có thao túng, có gian lận sổ sách, thì dù là ai... cũng không được dung thứ.”

Hắn khẽ gật đầu:

“Tôi hiểu. Và tôi sẽ xử lý vấn đề này từ gốc.”

Một cổ đông cao tuổi nhất ngẩng đầu:

“Từ gốc là sao?”

Lệ Dạ Hàn đứng dậy, mắt lạnh như sương:

“Có một người đã từng giúp tôi cứu Lệ thị, cũng chính là người mà tôi tự tay đẩy ra khỏi giới tài chính.”

“Bây giờ, nếu cô ấy muốn quay lại, tôi sẽ cho cô ấy cả chiến trường.”

Trưa hôm ấy tại khách sạn nơi Lâm Nhược Tâm ở.

Cửa phòng bật mở.

Lệ Dạ Hàn đứng đó, áo sơ mi trắng, không thắt cà vạt, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi. Nhưng ánh mắt lại mang vẻ quyết liệt chỉ có thể thấy ở người sắp làm điều không thể quay đầu.

Lâm Nhược Tâm không ngạc nhiên. Cô chỉ lạnh nhạt hỏi:

“Anh đến đây làm gì?”

Hắn tiến đến, đặt một chiếc hộp nhung đỏ lên bàn.

Cô nhìn hộp nhưng không mở ra.

“Giả vờ cầu hôn à?”

“Phải.”

“Vì sao?”

Hắn ngẩng đầu:

“Vì chỉ khi tôi tuyên bố đã kết hôn với cô, hội đồng quản trị mới ngừng hoài nghi về mối quan hệ của chúng ta. Tôi sẽ có thời gian xử lý sạch những gì Thiệu Vân từng chôn dưới Lệ thị.”

Cô bật cười, tiếng cười như dao sắc:

“Dùng hôn nhân làm công cụ lừa dối một lần nữa?”

“Lần này là thật.”

Cô sững lại.

“Cô muốn trả thù. Còn tôi muốn trả nợ.” Hắn nói tiếp, giọng chậm rãi.: “Cả hai ta đều biết, không ai thắng được khi máu đã đổ. Nhưng nếu cô muốn, tôi sẵn sàng biến bản thân thành bàn đạp để cô giẫm lên mà đi.”

Không khí trong phòng như đặc quánh.

Lâm Nhược Tâm nhìn hắn rất lâu, rồi chậm rãi nhấc hộp nhung lên.

Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương sắc lạnh, sáng chói, không có chút gì gọi là “tình yêu”.

“Được. Vậy tổ chức công khai đi.”

“Được.”

—--

Ba ngày sau, buổi lễ đính hôn diễn ra tại khách sạn Sky Hill.

Toàn bộ giới truyền thông đều có mặt.

Trên sân khấu, Lệ Dạ Hàn đứng cạnh Lâm Nhược Tâm. Cả hai cùng tuyên bố sẽ hợp tác chặt chẽ trong việc tái cơ cấu Lệ thị, đồng thời xây dựng quỹ đầu tư từ thiện dưới tên cha cô: Lâm Trí Viễn.

Người đời tưởng họ là cặp đôi quay lại sau bao biến cố.

Chỉ có hai người họ biết, đây là liên minh máu.

Khi khách khứa vừa rời đi, Lâm Nhược Tâm quay sang hắn, khẽ hỏi:

“Anh định giữ vai diễn này bao lâu?”

“Đến khi cô muốn kết thúc.”

Cô cười khẽ:

“Vậy tôi cho anh ba tháng.”

“Ba tháng nữa tôi sẽ dọn sạch Lệ thị. Khi đó, cô muốn li hôn cũng được, muốn biến mất cũng được.”

“Biến mất?”

“Tôi biết cô vẫn định rời đi.” Hắn không quay đầu, chỉ nói như thể đã chuẩn bị từ trước.

Cô không phủ nhận.

Quả thật, ngày kết thúc kế hoạch trả thù, chính là ngày cô biến mất mãi mãi khỏi cuộc đời hắn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc