Gả Cho Kẻ Thù, Để Cho Hắn Mãi Trở Thành Cái Bóng

Chương 10: Kẻ phản đòn, người không chịu thua

Trước Sau

break

Tin tức về đoạn video bị phát tán tại lễ kỷ niệm của Lệ thị nhanh chóng lan khắp các mặt báo, diễn đàn tài chính và cả những nhóm tám chuyện showbiz.

#LệThịLộBằngChứngCưỡngÉp
#ConGáiLâmThịTrởVềBáoThù
#ThiệuVânBịBócMặt

Cư dân mạng sôi sục. Báo chí lùng sục. Các cổ đông rút vốn từng phần. Cổ phiếu Lệ thị giảm mạnh.

Chưa phải sụp đổ. Nhưng là cú đá đầu tiên vào đế chế tưởng chừng bất khả xâm phạm.

—-

Tòa nhà Lệ thị – sáng hôm sau.

Thiệu Vân đập mạnh tờ báo xuống bàn:

“Không thể để con nhỏ đó tiếp tục muốn làm gì thì làm! Anh, chúng ta phải phản công.”

Cô ta bước tới, ánh mắt gấp gáp, váy công sở bó sát vẫn không che được sự bất ổn trong từng bước đi.

Lệ Dạ Hàn đứng dựa vào bàn làm việc, hai tay đút túi, ánh mắt lạnh đến đáng sợ. Hắn đã thức cả đêm, xem lại tất cả camera, gọi cho những người từng thân cận với Lâm Trí Viễn, tìm dấu vết nhỏ nhất về nơi ở hiện tại của Lâm Nhược Tâm.

“Anh nghe em nói không hả?” Thiệu Vân lay mạnh cánh tay hắn.

“Cô muốn phản công?” Hắn chậm rãi lên tiếng.

“Phải!” – Cô ta gần như gào lên: “Không thể để một con nhỏ trở về vênh váo như vậy được! Nó đang muốn hủy diệt chúng ta! Nó... nó muốn anh quay lại với nó! Nó lợi dụng lòng thương hại của anh!”

Câu cuối khiến Lệ Dạ Hàn chậm rãi quay mặt lại.

“Cô nghĩ... tôi thương hại cô ấy à?”

Thiệu Vân hơi khựng lại, nuốt nước bọt, nhưng vẫn ngẩng cao đầu:

“Nếu không phải thế thì là gì? Anh quên rồi sao? Anh đã từng nói: đời này, người phản bội anh... không ai được phép sống yên ổn.”

Hai tiếng sau.

Một buổi họp báo đột ngột được Thiệu Vân tổ chức tại trụ sở Lệ thị, dưới danh nghĩa “giải đáp những hiểu lầm xoay quanh đoạn video ngày hôm qua”.

Bên ngoài, đèn máy quay chớp loá. Hàng trăm phóng viên chen lấn. Tất cả đều tưởng rằng người phát biểu chính sẽ là Lệ Dạ Hàn.

Nhưng khi Thiệu Vân xuất hiện, cả khán phòng xôn xao.

“Tôi xin đại diện phát ngôn tạm thời của Lệ tổng vì hiện giờ anh ấy đang phải tiếp các cổ đông lớn.”  Cô ta mở đầu bằng nụ cười lịch thiệp.

“Trước tiên, tôi muốn nói về đoạn video ngày hôm qua. Vâng, đúng là có những vấn đề trong quá khứ giữa Lệ thị và một vài bên liên quan. Nhưng nội dung bị phát tán không đầy đủ, không có kiểm chứng, hoàn toàn có thể bị cắt ghép.”

“Người phụ nữ tên Lâm Nhược Tâm, con gái của Lâm Trí Viễn, chính là vợ cũ của Lệ tổng. Cô ta rời khỏi Thành phố A ba năm trước vì bị phát hiện có hành vi gian dối tài chính trong nội bộ Lâm thị.”

“Bây giờ quay lại, tung tin thất thiệt, mục đích là gì… quý vị tự hiểu.”

Toàn bộ phát ngôn ấy, Lâm Nhược Tâm xem trực tiếp qua điện thoại, vừa nhai dở miếng bánh mì kẹp gà ở một tiệm ăn ven hồ.

Cô đặt điện thoại xuống bàn, lau tay chậm rãi, đôi mắt không chút cảm xúc.

“Cô ta dám gán cho mình cái mác ‘vợ cũ của Lệ Dạ Hàn’ à?”

Người đàn ông đối diện bật cười:

“Muốn tôi lo phần kỹ thuật giúp không? Mạng xã hội đang bắt đầu chia sẽ video của cô ả rồi.”

Lâm Nhược Tâm nhếch môi:

“Không cần. Để tôi tự tay làm cô ta sụp đổ mới thú vị.”

Tối hôm đó.

Kênh giải trí lớn nhất Thành phố A: ETime, bất ngờ nhận được một đoạn clip dài 10 phút, không ghi nguồn.

Nội dung: một đoạn ghi âm giữa Thiệu Vân và người quản lý truyền thông của cô ta từ ba năm trước, nội dung như sau:

“Đẩy được Lâm Nhược Tâm đi là nhẹ đấy. Cô ta mà lấy Lệ Dạ Hàn thật thì chúng ta hết đường sống.”

“Anh không hiểu đâu. Dạ Hàn... thật sự muốn cưới con nhỏ đó. Còn gọi nó là ‘người phụ nữ cuối cùng trong đời’. Tôi nghe mà buồn nôn.”

“Cứ yên tâm. Tôi đã gửi tất cả ảnh và clip giả cho bên kiểm toán. Vài con số bịa đặt thôi là đủ khiến cha cô ta tức đến mức đột quỵ.”

Mạng xã hội bùng nổ.

#ThiệuVânHãmHạiLâmNhượcTâm
#ĐẩyNgườiTớiChếtĐểLàmPhuNhânTổngTài

Kèm theo đó là hàng loạt video, ảnh chụp các khoản chi lạ trong sổ sách truyền thông Lệ thị, có liên quan trực tiếp đến công ty truyền thông nhỏ từng do Thiệu Vân trên danh nghĩ làm chủ tịch.

—-

Tòa nhà Lệ thị – sáng hôm sau.

Lệ Dạ Hàn nhìn chằm chằm vào màn hình laptop. Tin tức về vụ bê bối của Thiệu Vân tràn ngập các mặt báo.

Cửa phòng bật mở. Thiệu Vân lao vào:

“Là cô ta! Cô ta dựng chuyện! Em chưa bao giờ nói những lời đó!”

Hắn không nói gì, chỉ đưa một USB ra trước mặt cô.

“Đây là đoạn gốc. Ghi lại từ điện thoại của trợ lý cô ba năm trước. Âm thanh, giọng nói, phân tích tần số, tất cả khớp 100%.”

Thiệu Vân chết lặng. Mặt cô ta trắng bệch, lùi lại một bước.

“Dạ Hàn… em làm vậy cũng chỉ vì anh…”

“Không, cô làm vậy là vì cô.” Giọng hắn khàn đi đầy mệt mỏi.

“Cô đã ép chết một người đàn ông trung thực, phá hoại một gia đình, đẩy một người con gái phải tha hương... để có được cái danh ‘bạn gái’.”

“Và bây giờ, cô tự tay xé toạc nó ra.”

Cuối ngày hôm đó, Lâm Nhược Tâm nhận được một bó hoa đặt trước cửa khách sạn. Không ghi tên người gửi.
Chỉ có một tờ giấy nhỏ với dòng chữ:

“Cô thắng rồi. Nhưng liệu có thể dừng lại không?”

Cô nhìn tờ giấy, im lặng thật lâu.

Cuối cùng, cô xé tờ giấy làm đôi.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc