Fan Bắt Chúng Tôi Đóng AV

Chương 11: Fan Bắt Chúng Tôi Đóng AV

Trước Sau

break

Cái tên này thích ŧıểυ Cố Cố nhà cô vậy à? ŧıểυ Cố Cố ơi, anh phòng phòng thủ vững chắc ranh giới cuối cùng nhé, đừng bị Hòa Đồng Trần bẻ cong!
Nhắc đến nốt ruồi, cô và Hòa Đồng Trần vừa hay cùng có. Một người ở xương quai xanh bên trái, một người ở xương quai xanh bên phải, rất trùng hợp.
Fan couple còn cắt ảnh so sánh, bảo không hổ là couple “Châu Liên Bích Hợp”, ngay cả nốt ruồi cùng đẹp đôi. Cô che mà hắn không che thì nguy hiểm cao…
Cô vạch cổ áo Hòa Đồng Trần, táp táp táp kem che khuyết điểm lên nốt rồi của hắn. Nghĩ ngợi lại bảo hắn ngước cằm, cổ cũng có nốt ruồi nhỏ. Hừ, yết hầu tên này gợi cảm thật…
Đạo diễn vẫy tay với hai người: “Hai em đừng câu giờ nữa, sắp hết đá khô rồi, mau qua quay đi! Tốt hơn hết quay một lần cho xong, tiết kiệm thời gian.”
Bích Lạc Trừng và Hòa Đồng Trần người trước người sau trèo lên giường la hán, tạo tư thế giống trong phim dạy.
Nhìn thấy đạo diễn bật máy quay ở các góc, Bích Lạc Trừng nghiến răng quyết tâm. Chết sớm hay chết muộn vẫn là chết, chi bằng chết sớm đầu thai sớm. Diễn đạt thì một lần là xong, chứ cứ nấn ná do dự không thả lỏng, ai mà biết phải diễn bao nhiêu lần…
Cô cởi dây lưng màu trắng, vạch áo ngoài.
Bờ vai trắng hồng tiếp xúc không khí lạnh, phù, hình như không nóng lắm.
“Tiên quân đại nhân… Quỳnh Tuyết rất nhớ, rất nhớ của… của quý… của tiên quân đại nhân!”
Bích Lạc Trừng nhũn người bổ nhào vào lòng Hòa Đồng Trần, gượng gạo ưỡn hai bầu ngực mềm mại nặng trĩu: “Ngài, ngài sờ ngực Quỳnh Tuyết đi… Ngực Quỳnh Tuyết căng quá, lâu rồi không được tiên quân sờ, ngực Quỳnh Tuyết rất trống vắng… Muốn được tiên quân đại nhân xoa bóp cho Quỳnh Tuyết…”
Ừm, hình như thuốc đã phát huy tác dụng.
Bầu ngực căng tức, núm vυ" mềm cũng nhô lên từ từ.
Trong cảm giác tê tê có thêm chút trống vắng. Phải làm sao đây? Hình như cô rất muốn hắn xoa bóp cho cô…
Hòa Đồng Trần ôm Bích Lạc Trừng trong lòng, nhìn cô nhập vai ngước đôi mắt đáng yêu nhìn mình.
Không biết lời thoại làm cô ngại hay tức, hay là do tác dụng của cốc nước bỏ thuốc mà đuôi mắt hơi nhếch của cô vương sóng nước ướt át kiều diễm, run run lông mi.
Hòa Đồng Trần tự nhận có trái tim lạnh giá cũng suýt sa vào đôi mắt ướt át của cô: “Hử? Tuyết Nhi mới xa bản tôn hai ngày đã dâm… đến mức này? Tuyết Nhi chỉ muốn bản tôn xoa ngực hay còn muốn làm vài việc khác…”
Mùi thơm cơ thể cô lượn lờ trước mũi anh, hai bầu ngực căng tròn mềm mại áp sát.
Gì? Bích Lạc Trừng có bộ ngực to vậy sao? Chẳng lẽ cô biết xem bói nên mặc áo nâng ngực?
Anh liếc đôi mắt nghi ngờ nhìn xuống áo yếm cùng màu với áo ngoài. Cái yếm không che được hai đỉnh núi vểnh cao, căng tròn lại cũng mềm mại. Hai cung tròn bị ép gợi cảm, trẵng nõn mơ hồ…
Bích Lạc Trừng không để ý đôi mắt nhìn lung tung của Hòa Đồng Trần, bởi vì cơ thể cô đang bị ngọn lửa du͙© vọиɠ thiêu đốt nhiễu loạn tâm trí.
“Quỳnh Tuyết rất tham lam, đương nhiên muốn tất cả… Muốn tiên quân đại nhân xoa ngực cho Quỳnh Tuyết, xoa mạnh một chút…”
Cô không đợi được nữa, cầm tay Hòa Đồng Trần đặt vào bầu ngực tròn: “Còn muốn tiên quân hôn miệng Quỳnh Tuyết, muốn… của quý vừa to lại dài của tiên quân đại nhân chọc mạnh vào trong… lỗ nhỏ… rất dâm rất dâm của Quỳnh Tuyết…”
Bích Lạc Trừng rất ghét cô, tại sao cô nhớ giỏi thế, giỏi đến mức nhớ không sót chữ nào.
Tại sao phải nhớ rõ lời thoại buồn nôn, ghê tởm này. Cô đóng vai Quỳnh Tuyết tiên tử lạnh lùng, đâu có nói lời thoại xấu hổ, đâu có biết quyến rũ đàn ông!
Nhưng mà, nhưng mà nếu không nói câu phải nói, thì cô cũng hơi muốn nói.
Chết tiệt, Hòa Đồng Trần đàn ông đàn ang kiểu gì mà xịt nước hoa. Hắn có biết cơ thể hắn thơm mùi cỏ cây thanh mát bao vây cô làm cô ngột ngạt lắm không. Cô sắp không khống chế được bản thân, ưm, hình như bên dưới ướt hơn…

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc