Đầu óc hỗn loạn của Tô Bối trong nháy mắt bị giọng nữ vừa quen thuộc vừa ngọt ngào này đánh thức.
“Nha đầu chết tiệt, con không có việc gì lại đi trêu chọc người phụ nữ của Văn Lê làm gì?”
Lúc Tô Bối còn đang thất thần, giọng nói đầy ham muốn của một người đàn ông truyền đến.
“Ưm hừ... Người quản con... Dượng... Đầu ngực con ngứa quá...”
Giọng nói bất mãn của cô gái khiến Tô Bối nổi da gà.
“Đồ dâm dãng này! Con cho rằng ông đây nguyện ý quản con!?”
Người đàn ông lợi dụng màn đêm bao trùm, cởi quần, thả ra một vật to lớn rồi dán vào trên đùi của cô gái nhỏ: “Đã nói hôm nay đi hẹn hò với ông đây, kết quả chạy không thấy bóng dáng! Làm hại ông đây bị gió lạnh thổi nguyên ngày không nói, mới vừa về thì lại nghe nói con bị phạt đi từ đường quỳ, dượng chạy tới chỗ bác cả của con để xin thì lại bị khiển trách một trận. Cho nên con nói xem… Phải đền bù cho ông đây như thế nào!?”
“Bồi thường dượng liếʍ ngực Uyển Uyển, hung hăng đâm vào ŧıểυ huyệt Uyển Uyển được không... Uyển Uyển thích dượng nhất...”
Diệp Liệt Thanh nghe cô gái trong lòng nói, bàn tay to thô ráp hung hăng bóp một cái ở trên mông cô gái: “Không nói thật với ông đây, hôm nay ông sẽ không làm...”
Nghe thấy vậy, Văn Uyển ôm cổ người đàn ông, cúi đầu trực tiếp hôn lên môi ông ta, đầu lưỡi thơm ngọt ở trong miệng người kia không kiêng nể gì quấn lấy đầu lưỡi to dây dưa không ngớt.
“Ưm... Thật là nóng quá đi... Nóng đến nỗi ŧıểυ huyệt Uyển Uyển đều ướt...”
Nói xong, còn dùng đôi gò bồng đảo không ngừng cọ vào ngực Diệp Liệt Thanh.
“Con điếm nhỏ này! Chưa trưởng thành đã lẳng lơ như vậy! Chờ con trưởng thành thì ông đây không thỏa mãn được con?!”
Diệp Liệt Thanh chống người lên tường, ra sức đùa cợt: “Đồ lẳng lơ này, nói nhỏ một chút, sợ người khác không nghe thấy con bị dượng ȶᏂασ?”
“Ưm~nghe thấy thì nghe thấy thôi... Người ta cứ thích bị dượng ȶᏂασ... A... Còn thích dượng bắn vào... A...”
Tô Bối ẩn mình trong bóng tối bị ép nghe xuân cung sống động của hai người, trong lúc nhất thời đột nhiên hiểu được lời Văn Uyển nói bên cạnh đập chứa nước.
‘Chúng ta là người chung đường.’
Văn Uyển và dượng của em ấy....
Mặc dù mấy ngày nay cô đã lĩnh hội mối quan hệ rắc rối phức tạp của Văn gia, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới trong nhà họ Văn vậy mà đã loạn đến loại tình trạng này.
Trong phòng ăn bên ngoài bếp, một thiếu nữ còn mấy tháng nữa mới trưởng thành đang làʍ t̠ìиɦ với một người đàn ông trạc tuổi cha của cô gái.
Người kia còn là chồng của cô cô gái... Dượng trên danh nghĩa của cô gái.
Trong bóng tối, tiếng rêи ɾỉ đè nén của cô gái liên tục tràn vào lỗ tai Tô Bối.
“A dượng ơi, nhẹ thôi, mạnh quá.”
“Ư~dượng hút đầu ngực thật tê~ôi~đau~”
“A... a... a... dượng... đừng bú nữa... một lúc nữa sữa cũng bị hút ra rồi...”