©ôи th!t nóng hổi đâm vào thật sâu, nghiêm ty khâu lại, không chừa một kẽ hở, cảm giác đau đớn kịch liệt từng đợt dâng lên đại não, Nam Hoan chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, hiện tại tiếng rêи ɾỉ khẩn cầu căn bản không phát ra được, trước mắt lại là một trận đầu váng mắt hoa.
Trướng ..... Quá trướng.
Nhưng giữa sự căng trướng cực độ, lại tựa như có một tia sung sướиɠ vỡ òa khiến người ta phải gục ngã, ban đầu nàng còn cảm thấy xấu hổ, không kìm được mà kêu lên, dù sao lúc này cũng là ban ngày, bầu trời lại có nắng, nói không chừng sẽ có ŧıểυ bằng hữu đến miếu để nghỉ chân phơi nắng, cái này, lỡ như bị người khác nhìn thấy thì sao.
Nàng cố kỵ với khả năng như vậy, vì vậy nàng không dám kêu quá lớn tiếng, sợ thu hút ŧıểυ Thanh hoặc những bằng hữu yêu quái khác.
Nhưng bây giờ, nàng cái gì cũng không để ý, theo bản năng vừa khóc vừa hô lên: "Không muốn!..... A..... Thật kỳ quái, hức, ngươi đang làm gì vậy..... Quá sâu, cắm vào quá sâu... đa͙σ sĩ thúi..... To quá hức hức....."
Chỉ nghe thấy Giang Dư khàn giọng cười nhẹ: "Tất nhiên là song tu, ŧıểυ hồ ly của ta, hiện tại ©ôи th!t của ta đã đâm vào trong tử ©υиɠ của nàng, về sau ta chỉ cần đút cho nàng tϊиɧ ɖϊ©h͙, tu vi của nàng sẽ tăng lên rất nhiều."
Bản thân Giang Dư cũng không cảm thấy những lời nói dâm dục xấu xa như vậy phát ra từ khuôn mặt không dính bụi trần của tiên nhân thì có gì sai.
Hôm nay xem sách tranh, hắn mới biết được, nam nữ hành sự cũng cần có chút tình thú, có đôi khi nói những lời dâm dục có thể khiến cho nữ nhân động tình phi thường, mặc dù nói ra miệng thường có chút cảm giác khó mà mở miệng, bất quá nghĩ đến tả hữu không nɠɵạı nhân, ŧıểυ hồ ly nghe được lời này cũng sẽ hút chặt gậy thịt của hắn, vậy tại sao lại không làm? Bây giờ hắn đã phá giới rồi, cần gì phải để ý đến những giới luật thanh quy đó nữa.
Chỉ thấy ŧıểυ hồ ly vừa thẹn vừa xấu hổ, liều mạng vặn vẹo thân thể: "Ta không muốn ...... Không muốn cùng ngươi song tu ... Trướng quá!"
"Nàng không muốn cùng ta song tu? Nàng muốn song tu cùng ai?" Giang Dư ôm eo nữ nhân đỡ dậy, dùng cánh tay hữu lực ôm chặt nàng vào trong ngực, Nam Hoan chỉ cảm thấy cây gậy kia trong cơ thể mình xoay một vòng, sau đó lại dùng sức chọc chọc, chống đỡ vào thịt mềm sâu trong hoa tâm, trêu chọc nàng thở gấp liên tục.
Nàng bị nam nhân ôm lên không trung, đưa lưng về phía hắn, không thể nhìn thấy vẻ mặt của nam nhân phía sau là gì, nhưng tư thế này phá lệ da^ʍ đãиɠ, nàng đã từng xem qua trong cuốn sách, lúc ấy liền cảm thấy gương mặt nóng lên không dám nhìn nhiều, không nghĩ tới không lâu sau đó, nàng lại giống như nữ tử da^ʍ đãиɠ trong tranh bị nam nhân ȶᏂασ trong tư thế này.
Bởi vì khẩn trương, cộng thêm miệng tử ©υиɠ của nữ nhân chặt khít, Giang Dư chỉ cảm thấy căn nguyên du͙© vọиɠ của mình đang bị vô số cái miệng nhỏ mềm mại nóng ướt mυ"ŧ thật mạnh, khí lực của hắn sắp bị hút ra ngoài.
"Shh..." Giang Dư híp mắt, vô ý thức vỗ vào cái mông trắng nõn ngạo nghễ ưỡn lên của nữ nhân, "Lẳng lơ, hút nhẹ một chút."
Nam nhân đỡ lấy eo ŧıểυ hồ ly, bắt đầu đi lại vòng quanh trong miếu. Khi di chuyển qua lại, ©ôи th!t va chạm vào ŧıểυ tử ©υиɠ.
Khoang tử ©υиɠ của nàng không biết hẹp gấp nhiều lần so với hoa kính. Giờ phút này, Giang Dư chỉ cảm thấy vô số cái miệng nhỏ nóng ẩm đang dán chặt vào gốc ©ôи th!t của mình, nửa đoạn dưới gậy thịt bị ngâm trong mật dịch, bị mị thịt nóng ướt kẹp lấy vừa ấm vừa mềm, nửa đoạn trên lại gập ghềnh khó tả, tiến lên nửa bước cũng khó, còn có một cỗ cảm giác đau đớn tê dại từ xương cụt xông thẳng lên đại não.
Loại kɧoáı ©ảʍ cực hạn này khiến cho máu của nam nhân như muốn phun ra, hai mắt đỏ tươi, cuối cùng, sợi dây lý trí cuối cùng của hắn cũng đứt ra, theo bản năng, hắn vừa đi vừa hung ác ȶᏂασ nàng, mang theo tiếng thở hổn hển vô cùng khàn khàn.
Hiện tại hắn không còn là đa͙σ sĩ lạnh lùng trước đó, giống như một con thú đang hành sự theo bản năng.
"Song tu tất nhiên là phải tìm người có tu vi cao thâm, không chỉ có tu vi, người kia còn phải có năng lực giâm rễ du͙© vọиɠ vào tử ©υиɠ của nàng, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy ŧıểυ tử ©υиɠ của nàng, nàng muốn tìm nam nhân nào ȶᏂασ mình? Có ta còn chưa đủ sao? Nhìn bộ dạng tao lãng hiện tại của nàng xem, có phải là liền muốn câu dẫn nam nhân đến ȶᏂασ nàng không?"
"Không...... Không phải.... Không phải hức hức......" ŧıểυ hồ ly bị ȶᏂασ đến thần chí không rõ, nhưng trong tiềm thức vẫn muốn phản bác.
"Không phải? Lẳng lơ, nhìn bộ dạng da^ʍ đãиɠ của nàng xem, đặc biệt là nơi này, hút thật chặt, còn nói không phải?"
Vừa giơ tay, nam nhân lại dùng pháp lực biến hoá ra thủy kính, hiện ra trước mặt hai người, phản chiếu tất cả những cảnh tượng dâm mỹ của hai người họ trong gương.
Trong thủy kính, nữ nhân một thân tuyết trắng đầy rẫy dấu hôn cùng dấu răng, toàn thân mềm nhũn trong ngực Giang Dư, hai chân mở rộng, hoa huyệt kiều nộn bị cự căn của nam nhân cắm vào.
Những ngón tay thon dài của nam nhân lướt qua lông tóc ẩm ướt của nàng, chạm vào nơi kết nối của cả hai, âm thần đáng thương bị ©ôи th!t cực đại màu đỏ tím nhét vào có chút sưng lên, đôi chân trắng nõn dính đầy dâm dịch cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙.
"Nhìn thấy chưa, huyệt dâm của nàng còn đang không ngừng co lại, còn nói không lẳng lơ? Không phải mới vừa rồi nàng nói muốn song tu sao? Đây chính là tư thế vô cùng tốt để nàng tiếp nhận tình ái, nàng phải hấp thu thật tốt."
Nam nhân cúi đầu, bên tai ŧıểυ hồ ly cười khẽ, hô hấp nặng nề có chút hỗn loạn, hàm răng cắn nhẹ vào vành tai của nữ nhân, mang theo lửa nóng muốn đốt cháy hết lý trí còn sót lại trong đầu nữ nhân.
Nam Hoan không dám nhìn nữa, chỉ biết nhắm mắt lại.
Thấy ŧıểυ hồ ly cố tình nhắm mắt né tránh, hắn hừ lạnh một tiếng, vươn tay nắm lấy vυ" mềm trước ngực nàng, dùng sức vò ép trong lòng bàn tay.
"Hồ ly lẳng lơ, mở mắt ra xem ta ȶᏂασ nàng như thế nào, cùng nàng song tu như thế nào. "
Sữa thịt tuyết trắng bị nam nhân tùy ý chà đạp, hai đầu nhũ hoa đỏ tươi như hạt lạc bị những ngón tay của nam nhân kéo qua kéo lại. Nam Hoan bị bức đến không thể không mở mắt ra, nhìn nữ nhân trong gương trước mặt nàng, hai mắt mờ mịt ngăn không được rơi lệ.
Giang Dư híp híp mắt, bộ ngực trần nóng bỏng dán chặt vào lưng ŧıểυ hồ ly, phần hông bắt đầu động, ©ôи th!t cắm ở trong tử ©υиɠ vốn đang chậm lại lại một lần nữa gây rối.
"A! Đừng động..... To quá!" Hai mắt Nam Hoan trắng dã một hồi, vô thức hét lên một tiếng, thần chí nàng cũng không còn thanh tỉnh, chỉ có thể theo bản năng cầu xin nam nhân tha thứ: "Không muốn..... Chậm một chút..... đa͙σ sĩ, xin ngươi chậm một chút.... Quá nhanh rồi huhu....."
©ôи th!t tráng kiện thực sự cắm vào quá sâu, chỉ cần động một chút, bụng dưới của nữ nhân liền vặn vẹo co giật tê dại, chưa kể Giang Dư còn ra vào mạnh mẽ, người phụ nữ nghẹn ngào cong eo, thở gấp, nàng thở gấp nhìn nơi hai người giao hợp trong gương, cự vật kia dữ tợn đến đáng sợ.
"Lẳng lơ, ŧıểυ bức kẹp chặt như vậy, ta chỉ hơi đâm vào, toàn bộ dâm thủy đều bị mang vào bên trong tử ©υиɠ rồi, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn vào bên trong..." Giờ phút này, đa͙σ sĩ cũng hoàn toàn buông tha cho, trút hết những lời da^ʍ đãиɠ từ trong cuốn sách, từng câu từng chữ, toàn bộ đều vào tai nữ nhân.
Quy đầu chống đỡ bên trong thịt mềm kiều nhuyễn, ©ôи th!t cơ hồ đều ngâm mình trong dâm dịch, nhào nặn vυ" sữa trắng nõn trong tay, vây lấy ŧıểυ hồ ly, động tác của nam nhân dần dần trở nên nhanh hơn.
"Ưm a! Chậm một chút chậm một chút! Đâm quá sâu, van cầu ngươi..... đa͙σ sĩ.... Đừng đâm nữa, không muốn..... Không muốn..... Hức hức....."
Nam nhân cắm sâu đến đáng sợ khiến toàn thân Nam Hoan căng thẳng, thân thể mảnh mai ướt đẫm mồ hôi bất giác run lên, chỉ nghe thấy tiếng nước "phốc phốc" nơi hai người giao hợp không ngừng vang lên, kɧoáı ©ảʍ giống như gợn sóng trong nước, quanh quẩn bên trong hoa tâm, sau đó truyền lên đại não.
"A! Ưm..... Đừng.... Huhu...... đa͙σ sĩ..... đa͙σ sĩ......"
Lúc này, Nam Hoan ngồi lên trên đại dươиɠ ѵậŧ, bị ©ôи th!t của nam nhân đỉnh đến kịch liệt lay động. Nàng cúi đầu xuống, liền có thể trông thấy cảnh tượng gốc thịt khổng lồ kia đang xâm nhập vào huyệt để gian dâm, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đầu óc trống rỗng.
Hô hấp nam nhân càng lúc càng gấp, bị huyệt thịt nóng ẩm cùng tử ©υиɠ kẹp lấy cây gậy cực kỳ sảng khoái, nhìn ŧıểυ hồ ly bị cắm đến mức chỉ biết khóc ròng, trên mặt hắn cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười thỏa mãn.
"Hoan Hoan, huyệt dâm của nàng co rút nhiều như vậy thật lợi hại, có phải là muốn tới không?” Giang Dư kề sát bên tai nàng khàn giọng nói: "Chờ ta đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn cho nàng, sau đó sẽ thưởng thức mỹ cảnh huyệt dâm phun nước của nàng."
Lúc này Nam Hoan bị cắm đến hai mắt trắng bệch, cảm giác sung sướиɠ phát ra từ sâu trong hoa huyệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng không tự chủ hét lên. Lại thêm hàng trăm cú đẩy mạnh cuối cùng của nam nhân, suýt chút nữa nàng không thở được.
Hoa huyệt co rút gần như sắp muốn đạt đến cao trào, tay của nam nhân vậy mà lại véo vào âm đế sung huyết của nàng, trong nháy mắt, một dòng điện khủng khiếp nổ tung, từ cửa huyệt lan truyền đến tứ chi, rồi trực tiếp truyền đến đại não.
"A a a a!!!"
tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi của nam nhân lại một lần nữa cuồn cuộn bắn vào trong tử ©υиɠ, Nam Hoan thét lên chói tai, thiếu chút nữa ngất đi, đại ©ôи th!t ngăn chặn trong huyệt dâm đã lâu cuối cùng cũng nhanh chóng rút ra ngoài, quy đầu lướt qua điểm mẫn cảm trong dâm huyệt, Nam Hoan bị véo âm đế, cuối cùng toàn thân co giật và triều phun.
Chỉ thấy giữa hai chân tách rộng của ŧıểυ hồ ly, hoa huyệt bị ȶᏂασ đến sưng đỏ không thể khép lại được, phun ra một dòng chất lỏng trong suốt, toàn bộ bắn vào thủy kính trước mặt hai người, tiếp theo là một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạch trọc tuôn ra từ trong hoa huyệt, nhỏ giọt dưới thân hai người giao hợp.
..........
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, đầu óc Nam Hoan vẫn luôn mơ hồ, không quá tỉnh táo, cũng không hoàn toàn ngất đi, chỉ cảm thấy nam nhân trên người mình cứ như vậy giày vò mình, không có thời gian nghỉ ngơi.
Mặt trời vốn ở ngay trên đỉnh đầu giờ phút này đã ngả về ngọn núi phía tây, ánh sáng nhàn nhạt buông xuống, toàn bộ ngọn núi giống như được phủ thêm một lớp màn mờ ảo dưới ánh nắng chiều đỏ rực.
Chỉ nghe thấy trong ngôi miếu đổ nát ở giữa lưng núi, dâm thanh "phốc phốc phốc phốc" vang lên liên miên, trong một khoảnh khắc, chỉ thấy một vệt nước đọng lại trên mặt đất, một đường quanh co, từ tấm đệm đến trước tượng Phật cũ nát, lại từ tượng Phật kéo dài đến cửa.
Giang Dư ôm ŧıểυ hồ ly vào lòng, hắn ȶᏂασ đến đâu thì dâm thủy trong hoa huyệt của nàng sẽ chảy ra đến đó. Đột nhiên, hắn dừng lại, đưa nữ nhân đến trước tượng Phật, chỉ lại thấy một dòng nước lớn trong suốt như pha lê khác rơi trên mặt đất, xen lẫn với nó là từng mảng bạch trọc đặc quánh, chính là dương tinh mà nam nhân vừa mới đổ vào trong huyệt nàng.
Giang Dư vuốt ve cằm của nữ nhân và nói: "Hồ ly lẳng lơ, vừa rồi bắn ra nàng có cảm thấy sướиɠ không? Hửm? Ăn hết đi, đừng để một giọt chảy ra ngoài ...... Đây là tinh hoa tuyệt vời để cho nàng tu luyện."
Vừa nói, gậy thịt vừa mềm nhũn xuống lại bắt đầu cứng lên, hoa huyệt của Nam Hoan chỉ rỉ ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài, lập tức liền bị ©ôи th!t chặn lại, bụng nàng vừa trướng vừa chua xót, chỉ có thể rêи ɾỉ, Giang Dư còn ôm nàng hướng ra ngoài: "Trong miếu này ta đi cũng ngán rồi, không bằng hiện tại chúng ta liền đi ra ngoài dạo chơi và hít thở không khí trong lành trong rừng? Còn có, nàng không phải muốn Thanh Xà kia đi cùng sao? Không bằng bây giờ chúng ta liền đi tìm nàng ta, để nàng ta tận mắt nhìn bằng hữu của mình bị ta ȶᏂασ ứa dâm thủy dưới thân như thế nào. Chỉ sợ nàng ta vừa nhìn thấy bộ dạng dâm dục của nàng, sợ là về sau nàng ta liền biết nàng là một ŧıểυ tao hoá da^ʍ đãиɠ, ŧıểυ tao hoá sẽ chỉ bị nam nhân làm, sẽ chỉ van cầu nam nhân song tu, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng nhỏ của nàng."
Lời còn chưa dứt, ŧıểυ hồ ly trong ngực hắn tựa hồ cảm nhận được một lần nữa lại bị nước sền sệt nóng hổi cọ rửa, vẻn vẹn chỉ nghe tiếng nam nhân hình dung qua lời nói, vậy mà lại đạt đến cao trào.
Giờ phút này, nàng đã bị nam nhân ȶᏂασ cho đến toàn thân mềm nhũn, hai mắt rưng rưng, không thể nhìn thấy một vũng nước lớn đọng lại trên mặt đất, trên mặt đất có một mảng lớn bạch trọc, chỉ một cái liếc mắt nhìn lại liền có thể khiến cho người ta tưởng tượng ra trong miếu này đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Lại nói đến thân thể nàng, những vết sưng đỏ do tối hôm qua nam nhân hoan ái để lại vẫn chưa được tiêu trừ, hiện tại trên đùi nàng còn in một vết đỏ, còn có vết bầm tím và dấu vân tay tím tái, nhưng nam nhân vẫn là không ngừng lại, cây gậy một mực ở lại trong hoa huyệt của nữ nhân, cảm thụ sự sung sướиɠ tột độ khi được hoa huyệt ngậm chặt trong dư vị của cơn cực khoái, một lần nữa, ©ôи th!t lại động, thậm chí còn tàn nhẫn hơn, ȶᏂασ nàng lên đỉnh một lần nữa.