Đoàn Tụ

Chương 22: Phá Giới (8) (H)

Trước Sau

break

Mưa càng lúc càng nặng hạt, hạt mưa rơi xuống lốp bốp như đá, ngôi miếu đổ nát ở lưng chừng núi lung lay sắp đổ trong mưa gió, gió buốt từ ngoài cửa ùa vào mang theo hơi lạnh, thổi đến Nam Hoan đang trần trụi khẽ run rẩy, thẳng hướng chui vào trong ngực nam nhân.

 

Giang Dư lại hừ nhẹ một tiếng, một nửa du͙© vọиɠ của hắn vẫn còn lộ ra bên ngoài, hắn vốn đã trướng nóng đến khó chịu, giờ phút này lại bị hoa huyệt nữ nhân cắn chặt như vậy, nhất thời không để ý, hắn không kìm được tinh khí tuôn ra, khi xuất ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi bắn vào cơ thể nữ nhân khiến nàng run run rẩy rẩy.

 

Nếu là trước đó, ŧıểυ hồ ly khẳng định sẽ kiêu hãnh đắc ý tuyên cáo hắn thua, nhưng bây giờ, cứ nghĩ đến căn phòng đã sáng hơn một chút bởi vì ngọn lửa, nhưng nàng vẫn chìm đắm trong sợ hãi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đừng nói đến du͙© vọиɠ, và ngay cả một chút niềm vui cũng không có.

 

Ngoài cửa sổ vang lên tiếng sấm sét, mưa to như trút nước xuống, cành cây trên núi bị gió mạnh bật gốc, ngói trên mái miếu đổ nát phần lớn bị gió mạnh cuốn bay. Nam Hoan chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, lúc này sắc mặt liền trắng bệch vì sợ hãi, Giang Dư cúi đầu chỉ nhìn thì thấy khuôn mặt ŧıểυ mỹ nhân đã giàn giụa nước mắt, không biết là do sợ hãi hay đau đớn.

 

Mặc dù hiện tại chân khí trong cơ thể đang hỗn loạn nên không thể loạn động pháp thuật, nhưng Giang Dư vẫn nhẹ nhàng ôm ŧıểυ hồ ly vào ngực, tại nơi nữ nhân không thể nhìn thấy, hắn khẽ di chuyển ngón tay để tạo thành một kết giới xung quanh ngôi miếu.

 

Chỉ trong chốc lát, sóng gió bên ngoài miếu liền nhỏ đi rất nhiều.

 

Nam nhân nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng mịn màng của ŧıểυ hồ ly, ôn nhu nói: "Hoan Hoan, đừng sợ, hiện tại đã không còn sấm sét, mưa gió cũng đã tạnh."

 

Nam Hoan cuối cùng cũng từ trong khủng hoảng lấy lại tinh thần, nàng quay đầu lại nhìn nhìn, quả nhiên không còn sấm sét, gió cũng yếu hơn một chút, cho nên nàng mới dám chậm rãi từ trong ngực nam nhân đứng dậy, ai ngờ, cũng bởi vì động tác của nàng, căn nguyên du͙© vọиɠ sau khi phát tiết đã yếu hơn một chút và không còn to như trước nữa, không ngờ tiến vào mấy tấc nữa.

 

"Ngô ....." ŧıểυ hồ ly nhịn không được phát ra tiếng rêи ɾỉ kiều mị, lúc này nàng mới phản ứng được, hoa huyệt của nàng vẫn còn bị ©ôи th!t của nam nhân cắm vào! nɠɵạı trừ ©ôи th!t của nam nhân vẫn, còn có chút ít cảm giác sưng, nàng qua một hồi lâu mới phản ứng được, vừa rồi Giang Dư đã bắn thứ đó vào trong cơ thể nàng.

 

Nàng nói: "Sắc đa͙σ sĩ, ngươi bắn ra rồi.” Nguyên bản nữ nhân là muốn dùng ngữ khí đắc ý nói, nhưng không biết xảy ra chuyện gì, hiện tại thanh âm của nàng mềm mại không có khí thế, ngược lại nghe rất câu người.

 

"Ân ....." Chỉ nghe thấy nam nhân cười khẽ một tiếng, nâng cằm của nàng lên, bờ môi bị nam nhân che lại: "Ta thua rồi, Hoan Hoan không cần dùng mị hoặc chi thuật liền câu dẫn ta đến bắn ra."

 

Đang nói chuyện, cây gậy trong hoa huyệt nữ nhân đã mềm xuống sau khi xuất tinh không ngờ lại bắt đầu cứng lên nhanh chóng, chỉ là trong tích tắc, nó đã phồng lên thành một cây gậy thô to và cắm vào hoa huyệt của nàng.

 

ŧıểυ hồ ly cả kinh trừng to hai mắt: "đa͙σ sĩ thúi, làm sao ngươi lại ....."

 

Chỉ thấy nam nhân trên người nàng đột nhiên lật người, nhẹ nhàng đặt nàng ở dưới lồng ngực, hai tay chống đỡ hai bên, giam cầm thân thể nàng như ngục sắt, "Nếu như đã phá giới thì tới đây hưởng thụ đi. Huống chi, tinh hoa của ta xuất ra trong thân thể ngươi, đối với tu vi của ngươi rất có lợi, ngươi nên hấp thụ nhiều một chút."

 

Ai muốn .... Đồ vật kia của hắn .....

 

Vừa lúc này, cuốn sách tục tĩu Nam Hoan đã ném sang một bên trước đó đã bị gió thổi bay đến bên cạnh hai người đang quấn vào nhau, trang sách bị gió nhẹ lật tung, dừng lại ở một tờ kia, vừa lúc chính là tư thế của hai người họ vào giờ khắc này.

 

Giang Dư cười nói: “Ngay cả trời cao cũng đang giúp ta.”

 

ŧıểυ hồ ly thuận theo ánh mắt của nam nhân nhìn lại, hình tượng dâm loạn trong sách lập tức đập vào mắt, nàng xấu hổ quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn nó một lần nữa.

 

Thật không thể tin được, làm sao vào lúc này, sách lại chạy đến trước mặt hai người......

 

Giang Dư làm theo động tác trong hình vẽ, một tay vòng đến nơi hai người giao hợp, cánh hoa nhu hoà bị ©ôи th!t khuấy động làm cho căng ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ những điểm mẫn cảm xung quanh, phân tán ŧıểυ hồ ly ra khỏi cơn đau do ©ôи th!t làm căng ra, sau đó chậm rãi đỡ lấy gốc rễ gậy thịt mà cắm vào trong thân thể nàng.

 

"Đau..." ŧıểυ hồ ly nhỏ giọng rêи ɾỉ.

 

Nàng chỉ cảm thấy hạ thân giống như bị một nắm đấm khổng lồ nhét vào, hiện tại còn chưa hoàn toàn tiến hết vào, vẫn có một đoạn ở lại bên ngoài, nàng liền cảm thấy chỗ kia của mình sắp bị mục nát rồi. Vật kia của đa͙σ sĩ thúi ngày thường kích cỡ tương đương con lừa, nhục thể như bị lưỡi dao sắc xé ra làm hai nửa, lại bỏng, ​​lại trướng lại đau.

 

Giang Dư cũng không chịu nổi, hắn lúc này mồ hôi đầm đìa, trên trán nổi lên gân xanh, cảm giác được hoa kính chặt chẽ của ŧıểυ hồ ly đang gắt gao kẹp lấy nguyên căn du͙© vọиɠ của mình, kém chút nữa ©ôи th!t bị sức hút của mị thịt mυ"ŧ đến mục nát.

 

Hắn thoáng dừng lại, dương cụ khẽ đẩy vào trong hành lang ở biên độ nhỏ, bàn tay hắn xoa xoa mặt nàng, hôn lên khóe miệng của nàng, thấy lông mày nàng giãn ra, đường hành lang ngậm lấy ©ôи th!t không còn chặt chẽ như trước nữa, Giang Dư mới thử thẳng lưng thọc vào, chỉ nghe thấy ŧıểυ hồ ly hừ một tiếng, tay nhỏ bám chặt vào vai hắn, nuốt một đoạn gậy thịt nữa.

 

"Thật to......" Cảm giác trướng bụng mãnh liệt khiến Nam Hoan suýt chút nữa thở không ra hơi, ©ôи th!t của nam nhân dán chặt vào vách tường hoa không một kẽ hở, ngay cả phần thịt mềm quanh miệng huyệt cũng bị căng đến ẩn ẩn trắng bệch.

 

Khác hẳn với sự đau đớn lúc đầu, lúc này lại dâng lên cảm giác tê dại. Mặc kệ Nam Hoan thả lỏng như thế nào, thân thể hắn khó mà kiềm chế tê dại, đưa đẩy thúc vào khiến hoa tâm không ngừng tuôn ra dâm thủy để làm ẩm đường hành lang, nhưng cự vật khổng lồ kia lại chìm sâu hơn.

 

Nàng có chút chịu không nổi, bắt đầu cầu xin tha thứ: "Ra ngoài đi, a ha ..... Quá trướng, đa͙σ sĩ ...... ngươi đi ra ngoài trước đi, được không ......"

 

Giang Dư nắm chặt bả vai nữ nhân, hai mắt dán chặt vào chỗ hai người giao hợp, chỉ thấy ©ôи th!t đen tím lòi ra chống ra khe hở, đâm hết lần này đến lần khác, dâm thủy bắn tung tóe lên những sợi lông xung quanh.

 

Một cảnh tượng dâm loạn như vậy, càng nhìn hô hấp hắn càng cứng lại.

 

Lời nói của ŧıểυ hồ ly trong nháy mắt bị lãng quên, hắn thẳng lưng hướng về phía trước, ©ôи th!t từ trên xuống dưới cuồng mãnh xuyên qua hoa kính, chỉ phát ra một tiếng phập phồng, tinh hoa phun ra tung toé, lần này ŧıểυ hồ ly bị nam nhân dùng sức ȶᏂασ làm, lại bị trực tiếp chơi lên cao trào.

break
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc